Chuyện tình yêu

Chương 7 : Đấu giá bài tập​

Có khi trời ươm nắng là gió mang mây bay đi Có khi trời đổ mưa mây trôi mang chiếc ô trên đầu Là ngày cho yêu thương Là ngày cho vấn vương Hay là ngày cho anh đến bên kẹo bông. Dáng ngập ngừng trên phố, kìa bóng ai đang theo Tiếng nói cười rất vu vơ, nghe xuyến xao trong lòng Một ngày đi bên anh, mà thời gian sao trôi nhanh Chờ mai nắng lên xanh màu cho con tim bình yên ĐK: Remember when you look at me Get me cotion cady Làm sao quên những ngày bên anh Được có anh trong vòng tay One day, you send to me: I love you, cotion candy Là người mang chút tình yêu Đến bên em xua tan ngày đông Thức giấc sau một giấc mơ hồng, nó khẽ nở một nụ cười chào ngày mới. Dậy thật sớm, nó thay đồ rồi xuống nhà ăn sáng cùng mama. Sau đó nó tung tăng bắt xe bus đến trường, lặng yên nó đưa ánh mắt nhìn về vùng trời xa xăm ở ngoài khung cửa kia.Phút chốc, xe đã đổ tại trường nó, vừa vào cổng đã có biết bao ánh mắt hình viên đạn nhìn nó. Ngạc nhiên, nó cứ ung dung bước vào trường. Đám nữ sinh đứng chỉ trỏ nó bàn tán: - Ê. Mày thấy con nhỏ đó không??? - Thấy rồi sao??? Nhỏ xí quắc có gì đâu mà phải nhìn.* biểu môi* - Con nhỏ đó hôm qua dám ngồi chung tàu lượn với anh Phong á. - Trời ơi! Nó nghĩ nó là ai mà to gan vậy. - Bla...bla...bla... Mặc kệ mấy bà tám đó bàn tán xôn xao, nó vẫn cứ thản nhiên và tung tăng vào thang máy để lên lớp. Lớp nó im ắng lạ thường,nó đẩy cửa bước vào hô lớn: - Ii omoi o suru ( một ngày vui vẻ nhé! ) - Arigatoo ( cảm ơn ) Thằng Tú lớp trưởng vui vẻ đáp lại nó. - Vô...vô...thầy tới rồi!!! Thằng Nguyên đưa đầu ra cửa dòm xong chạy vào báo. Ông thầy dạy Toán bước vào, đặt cái cặp nặng ịch xuống bàn. Riêng nó, cứ thản nhiên ngồi bà tám với cái Thảo bàn trên. Vì nó cứ nghĩ bữa ông thầy trả bài nói rồi, thì hôm nay sẽ không kêu nó lên nữa.Ông thầy ngồi xuống ghế, đưa tay đẩy gọng kính dày cộm, lật lật trang sách nói: - Ưm. Hôm nay chúng ta sẽ học bài mới nha các học sinh thân yêu. Cả lớp nó phấn khích đập bàn,vỗ tay reo hò ầm ầm. Nó cũng vui mừng không kém, khẽ la lên: - Ốh yèah! Thầy quá xá đỉnh. - Thiên Di, mau mang tập lên đây để thầy xem lớp học tới đâu rồi! - Ơ.. Nó chợt nhớ lại một chuyện động trời,hôm bữa mãi chơi nên nó quên mang tập môn Toán của ông thầy. Lúc vào lớp sợ bị thầy phạt, nên nó dùng quyển tập môn khác viết tạm vào. Chiều về nhà nó lười chép lại bài, chỉ viết và chú thích sơ sài ^^ - Mau mang lên nhanh. Ông thầy lên giọng hối thúc nó. - Ồh men!!! O.O Nói rồi nó tự tin mang tập lên cho ông thầy,thầy Toán lật qua lật lại xem, bực tức ông thầy gằn giọng hỏi nó: - Sao em không ghi kết luận vào tập. - Dạ, em có ghi chú là kgn - sgk mà ( p/s: khung ghi nhớ - sách giáo khoa ) Ông thầy đã bực lắm rồi, nhưng vẫn cố kìm chế hỏi tiếp: - Thế sao em lại không vẽ hình vào hả? - Dạ thầy, em có ghi chú là em không vẽ đẹp, nên xem bài thằng kế bên ạ. - Ờ..ờ coi như tui tạm bỏ quá cho cô nương. - Woa! Ồh yeah!Thầy quá tuyệt. Thầy nhìn nó, mặt đỏ bừng bừng, cố nuốt trôi nước bọt ông hỏi tiếp: - Rồi rồi...đa tạ cô nương quá khen. Thế sao cô nương lại không làm bài tập tại hạ giao.( p/s: Rồi chuyển hệ luôn, thầy trò này lắm tài. Bái phục - Thôi học đi bà nội, troll hoài. - Dạ. Mấy tiết học sau, của nó trôi qua thật êm đềm và nhẹ nhàng, bởi no có học đâu.Hồn xác lên chín tầng mây rồi!