Chung Cực Truyền Thừa
Chương 883
Lâm Phỉ cũng nhìn Lâm Dịch cười cười, nụ cười này trong nháy mắt khiến cho băng tuyết tan chảy, giống như muôn hoa nở rộ.
Tên thiếu niên sau khi vung tay bắt lấy khỏa nội đan vừa vặn thấy một màn này, trong mắt nhất thời lộ ra thần sắc kinh diễm, quả nhiên có chút ngây dại.
Mà Lâm Dịch cùng Lâm Phỉ, lúc này đã phóng người lên, hướng về phía Đông bay thẳng đi.
Mãi đến khi hai người rời đi, thiếu niên kia mới phục hồi tinh thần, ánh mắt nhìn về phía khỏa nội đan yêu thú trong tay.
- Nội đan Lục giai?
Thiếu niên thất thanh kinh hô.
Thế nhưng ngay lập tức lại mạnh mẽ bịt miệng mình lại, nhìn trái nhìn phải một chút.
Lại cúi đầu nhìn về phía nội đan, ánh mắt toát lên thần sắc kinh hỉ.
Thần thức khẽ động một chút, tức thì khỏa nội đan yên thú xuất hiện ở bên trong không gian giới chỉ.
Lại xoay người, hướng về phía tiểu ốc của mình chạy đi.
Hắn dự định dọn nhà.
Một khỏa lục giai nội đan, cũng đủ khiến cho kẻ khác mơ ước, vạn nhất bị kẻ khác biết được, hắn chỉ có thể đi tới kết cục táng thân mà thôi...!
Hai ngày sau, Tích Dương Hải Vực.
Phường Thị này so với Bạch Vân thành cũng không lớn hơn chút nào.
Cả tòa thành đều ở bên trên tầng mây, đoàn người như thủy triều, từng đạo lưu quang gào thét qua lại, có vẻ như rất có nhân khí.
- Chúng ta vào thôi.
Lâm Dịch vừa cười vừa nói, Lâm Phỉ nhu thuận gật đầu, hai người trực tiếp bay đến cửa Phường Thị.
Người trông cửa chính là hai gã hộ vệ mặc hắc sắc vi giáp.
Khi thấy dung mạo khuynh quốc của Lâm Phỉ nhất thời bọn hắn đều lộ vẻ si mê, mãi đến khi hai hàng lông mi Lâm Phỉ cau lại, cực kỳ tức giận, bọn hắn mới hồi phục tinh thần.
Chỉ là Lâm Phỉ là một nữ nhân hiểu chuyện, nàng biết Lâm Dịch ở Phường Thị này còn có việc phải làm, cũng không tạo thêm cho Lâm Dịch phiền toái.
Vì vậy hai hàng lông mi chỉ cau lại một chút, cũng không có nói thêm gì nữa.
Hai người Lâm Dịch trực tiếp đi qua hai tên hộ vệ.
Mãi một lúc lâu sau, hai tên hộ vệ này mới phục hồi tinh thần, trong mắt đều hiện lên vẻ si mê.
Lâm Dịch không khỏi buồn cười, đám thịt mềm bên hông hắn nhất thời lại được Lâm Phỉ tận tình chăm sóc.
- Đáng ghét, chàng còn cười?
Lâm Phỉ chu miệng, tức giận nói.
Lâm Dịch nhe răng cười, hít một ngụm lương khí, bất đắc dĩ nói:
- Ta làm sao?
- Chàng...!
Lâm Phỉ tức giận, cuối cùng lại chỉ có thể hừ một tiếng, quay đầu sang phía khác, biểu đạt bản thân mình không thèm để ý tới hắn.
Lâm Dịch cười ha hả nói:
- Được rồi, được rồi.
Lại còn tức cái gì nữa? Con mắt ở trên người bọn họ, chẳng lẽ lại không cho bọn họ xem? Hơn nữa, Phỉ nhi nhà chúng ta trời sinh ra đã xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ còn không cho người khác xem sao? Cho bọn họ thèm chết.
Lâm Phỉ vừa nghe thấy những lời này, tức thì a lên một tiếng, khuôn mặt đỏ ửng, vô cùng xấu hổ, không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Dịch.
Mỗi khi nữ nhân tức giận lại có một loại tư vị khác, khiến cho kẻ nào đó ngây dại.
Lại thêm có hai tên tâm chí không quá kiên định, gặp ở dọc đường, cứ như vậy, cho dù là Lâm Phỉ cũng không nhịn được mà bật cười.
Như muôn hoa nở rộ, sự kiều mỵ, ôn nhu không nói lên lời.
- Đi mau!
Nhưng da mặt Lâm Phỉ vẫn còn mỏng, bị nhiều người nhìn như vậy, cũng không thể không xấu hổ, lôi kéo Lâm Dịch đi về phía trước, đẩy những kẻ ngáng đường.
Nơi nào nàng đi qua, chu vi chung quanh cũng có không ít tên mơ tưởng được chiếm chút tiện nghi.
Thế nhưng bọn họ lại bị một thứ lực lượng kỳ bí đẩy lui về phia sau, lúc này Lâm Dịch đang hớn hở nhìn dáng vẻ e thẹn của Lâm Phỉ.
Loại chuyện như thế này, đây là lần đầu tiên nàng gặp phải, người mặt mỏng như Lâm Phỉ đương nhiên là vô cùng e thẹn.
Trên thực tế, bộ dáng ban đầu của Lâm Phỉ cũng không được như vậy, bộ dáng lúc này của nàng đã có chuyển biến rất lớn, cũng không phải là nói về ngũ quan, mà là khí chất.
Lâm Phỉ trước đây làm cho người ta có cảm giác là một tiểu mỹ nhân thuần khiết động lòng người, mà hiện tại Lâm Phỉ tạo cho người ta cảm giác là một đại mỹ nữ thành thục mê người.
Loại thiếu phụ phong vận thành thục này, tuyệt đối không phải là thứ mà một thiếu nữ chưa từng trải qua tình yêu say đắm có được.
Đương nhiên lại càng động lòng người.
Rốt cục cùng tìm được một khách điếm, Lâm Phỉ và Lâm Dịch thuê một cái phòng.
Thậm chí ngay cả lúc thuê phòng, lão bản kia cũng không khỏi làm ra biểu tình si mê.
Trong quá trình ở trong lên lầu, hầu như toàn bộ mọi người trong cửa hàng đều có bộ dạng như vậy, mãi cho đến khi tiến vào căn phòng, Lâm Phỉ mới thở ra một hơi, cho tới bây giờ nàng mới biết, hóa ra con mắt của con người cũng khiến cho người ta khó chịu như vậy.
Nhưng mà Lâm Dịch hiện tại lại đang đăm chiêu suy nghĩ, đứng yên một chỗ, đầu lông mày nhíu lại.
- Chàng làm sao vậy?
Lâm Phỉ vốn đang muốn làm nũng một phen, thế nhưng thấy thần sắc Lâm Dịch như vậy, không khỏi thu hồi tâm lý vui đùa, hiếu kỳ hỏi.
Lâm Dịch lấy lại tinh thần, liếc mắt nhìn Lâm Phỉ, trầm ngâm hỏi:
- Loại địa phương này có chỗ không thích hợp.
- Sao?
Lâm Phỉ nghi hoặc nhìn Lâm Dịch nói:
- Chỗ nào không thích hợp?
Lâm Dịch hỏi ngược lại:
- Lẽ nào nàng không phát hiện ra, một đường tới đây, ngay cả một nữ nhân chúng ta cũng không có gặp qua?
- A?
Lâm Phỉ cười, khuôn mặt đỏ bừng, một đường đi tới đây, hầu như lúc nào nàng cũng cúi đầu.
Những ánh mắt đó khiến cho nàng cực kỳ khó chịu, nào có còn tâm tư để ý tới giới tính kẻ khác.
Mà Lâm Dịch lại tiếp tục nói:
- Không chỉ riêng phường thị, hiện tại nghĩ tới...!Tựa hồ, một đường chúng ta tới đây, những thần thức chúng ta gặp phải không có lấy một nữ nhân.
Lâm Phỉ sửng sốt, không tồi, tại Thiên Giới này, nữ nhân không ngờ lại là loại động vật rất thưa thớt.
Nhưng cũng không phải là không có.
Đương cử như Bạch Vân thành, không phải là chỗ có nhiều nữ nhân sao?
Thần thức Lâm Phỉ phóng xuất ra bên ngoài, dò xét toàn bộ phường thị một lần, lập tức lộ ra vẻ trầm tư.
Quá khác thường rồi!
Loại địa phương như phường thị này, những nhân vật ở Thiên Giới này đều là tán tu, những người này bình thường hay đối mặt với yêu thú, thường xuyên đối mặt với sinh tử.
Đối với những người như vậy, thỉnh thoảng chết vài người là phi thường bình thường.
Vì vậy trong phường thị cũng có những hội giống như "Anh hùng trủng".
Nhưng mà thần thức Lâm Phỉ vừa dò xét qua một lần...!Không chỉ không có nơi phong trần như vậy, thậm chí ngay cả một nữ nhân cũng không có.
Thảo nào những nam nhân này khi phát hiện ra Lâm Phỉ, đều lộ ra thần sắc si mê, rất ít người có thể bảo trì vẻ thanh tỉnh...!Tuy rằng thân là người Thiên Giới, thực lực siêu cường.
Nhưng việc nam nữ, thì bọn người kia, chỉ sợ phải nghẹn khuất rồi.
- Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Lâm Phỉ không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Lâm Dịch.
Lâm Dịch suy nghĩ một hồi, lại cười nói:
- Mặc kệ là chuyện gì.
Chúng ta dù sao cũng chỉ là kẻ qua đường, chuyện xảy ra ở đây đối với chúng ta cũng không có quan hệ..
Truyện khác cùng thể loại
565 chương
501 chương
54 chương
261 chương
53 chương
40 chương
34 chương