Chung cực thần đạo
Chương 7 : học tập ma pháp.
Duy Khắc Lai Ân vừa khống chế ma pháp, vừa nghe Lô Bản Đạt giải thích, lúc nghe hắn nói mới được một nửa, thuận miệng hỏi : “Chỉ cần thế nào?”
Vốn Lô Bản Đạt đang muốn nói: “Chỉ cần luyện tập nhiều hơn là có thể nắm giữ hỏa cầu thuật.” Nhưng mà thấy tình hình trước mặt, thì không cần thiết phải nói những lời này nữa.
Làm Lô Bản Đạt càng chú ý tới là, Duy Khắc Lai Ân vậy mà có thể điều khiển tiểu hỏa cầu phiêu phù một cách ổn định trên không trung, đồng thời với tiết tấu này, đã nói rõ lực khống chế nguyên tố của hắn chí ít cũng ngang bằng với tam cấp ma pháp sư! Dưới tình huống bình thường, người vừa trở thành nhất cấp ma pháp sư không thể nào giữ được tiểu hỏa cầu vừa phát ra không bị tiêu tán.
“Ngươi, ngươi trước đây đã từng học qua hỏa cầu thuật rồi phải không?” Lô Bản Đạt cuối cùng cũng tìm được một đáp án hợp lý, dò hỏi Duy Khắc Lai Ân.
“Không có, đây là lần đầu tiên ta học mà.” Đến giờ Duy Khắc Lai Ân mới hiểu được biểu hiện của mình khiến cho Lô Bản Đạt sợ hãi như thế nào. Vì vậy, hắn tiện tay tiêu tán tiểu hỏa cầu vừa mới ngưng tụ, nói: “Chắc là do nhiều năm tu luyện tinh thần lực, lực khống chế nguyên tố sớm đã đạt tới đẳng cấp ma pháp sư rồi, cho nên chỉ cần thử một lần là có thể thành công ngưng kết hỏa cầu thuật thôi.”
Duy Khắc Lai Ân lại nhớ đến quá khứ, khi đạo thất thải lôi điện kia suýt nữa đánh hắn hồn phi phách tán, tinh thần lực cường đại của kiếp trước sớm đã tan biến. Mười bảy năm nay cải tạo cơ thể, hắn cũng không thể phân tâm tu luyện cho tốt được, tinh thần lực hiện nay cũng không phải là mạnh. Bất quá kinh nghiệm đời trước thì vẫn còn, làm sao điều khiển ma pháp nguyên tố nho nhỏ này không như ý được?
Thế nhưng hắn lại không biết, bản thân tiện tay lén lút phá hủy hỏa cầu, càng làm cho tinh thần Lô Bản Đạt rung động kịch liệt.
“Hắn vậy mà có thể dễ dàng tiêu tán tiểu hỏa cầu! Chính mình muốn làm được như thế cũng phải hết sức chăm chú mới được, hơn nữa tốc độ nhất định không thể nào nhanh như vậy. Nhưng hắn vừa nói chuyện vừa thực hiện không có một chút miễn cưỡng, tùy ý giống như ăn cơm uống nước hằng ngày. Lẽ nào, lực khống chế nguyên tố của hắn đã vượt xa ta sao? A, ca ngợi Hỏa Thần Hách Lý Ốc Đức vĩ đại, chẳng lẽ Duy Khắc Lai Ân thiếu gia là sứ giả mà ngài phái tới sao?” Nội tâm Lô Bản Đạt khiếp sợ tới nỗi không thể nào hình dung được, biểu tình trên mặt là minh chứng tốt nhất.
Vừa rồi Lô Bản Đạt còn nhắc tới ngũ đại định luật cơ sở của ma pháp một lượt, định luật thứ tư rõ ràng nói hành động cùng thanh âm của người thi pháp sẽ ảnh hưởng đến chuyển động của ma pháp nguyên tố. Ngũ đại định luật cơ sở được gọi là định luật cơ sở bởi vì chưa có bất kỳ ai có thể đi ngược lại những định luật này, dù là thần trong truyền thuyết cũng không được vi phạm! Vậy mà một người lần đầu học ma pháp vừa nói chuyện vừa dễ dàng tiêu hủy ma pháp, đây quả thực là điều không thể tin được!
Thi triển ma pháp có một quy luật, đó là muốn tiêu hủy hoàn toàn một ma pháp, thì độ khó tương đương với việc thực hiện ma pháp này. Mà ban nãy khi Duy Khắc Lai Ân tiêu hủy hỏa cầu, hỏa nguyên tố ở xung quanh cũng chỉ chậm rãi ba động, cũng coi như triệt tiêu hỏa cầu thuật một cách hoàn mỹ. Phán đoán theo quy luật, chẳng phải là nói Duy Khắc Lai Ân không cần mượn thủ thế và chú ngữ, đã có khả năng thi triển hỏa cầu thuật trong nháy mắt?
A, trời ạ, thuấn phát hỏa cầu thuật, đây có phải là biểu hiện của một người mới nhập môn ma pháp không?
Chẳng qua Duy Khắc Lai Ân cũng không biết nhiều thường thức về ma pháp đến vậy, càng không biết hành động lơ đãng của bản thân gây bao nhiêu chấn động cho Lô Bản Đạt, hỏi với vẻ vô tội: “Lô Bản Đạt pháp sư, cái này có vấn đề gì không?”
“Ngươi có thật là lần đầu tiên học tập ma pháp phải không? Ngoại trừ hỏa cầu thuật ngươi còn học thêm ma pháp nào nữa không?” Lô Bản Đạt vẫn không tin mà hỏi lại thêm lần nữa.
“Không có, đây là lần đầu tiên ta học tập phóng thích ma pháp, hỏa cầu thuật cũng là ma pháp duy nhất ta biết.” Duy Khắc Lai Ân trả lời lần thứ hai.
“Thiên tài! Duy Khắc Lai Ân thiếu gia, ngươi tuyệt đối là thiên tài học tập ma pháp! Trước đây ta từng nghe nói qua một ít thiên tài ma pháp có nguyên tố thân hòa độ trời sinh cực kỳ cao, học tập vài ngày là có thể thi triển được ma pháp. Vậy mà thiếu gia ngươi chỉ cần thử một lần đã làm được, so với những kẻ được xưng là thiên tài kia thì càng xứng đáng được gọi là thiên tài hơn!” Lô Bản Đạt kích động kéo tay Duy Khắc Lai Ân, loạng choạng nói: “Tuy rằng cuộc đời này của ta không có hy vọng trở thành đại ma pháp sư, nhưng trong tương lai ngươi chắc chắn sẽ là một ma pháp sư vĩ đại! Có thể trở thành lão sư vỡ lòng của một ma pháp sư vĩ đại, đây là vinh hạnh lớn nhất trong kiếp này của ta a!”
“Lô Bản Đạt pháp sư, ta quả thực là đã tốn mất mười năm minh tưởng a, thế nên so với những thiên tài học được ma pháp trong vài ngày còn kém xa lắm!” Nói rồi, Duy Khắc Lai Ân liền chuyển đề tài: “Ta thấy hình như đã nắm vững hỏa cầu thuật không sai biệt lắm, chúng ta có nên học tập thêm ma pháp khác chăng?”
“Mặc kệ nói như thế nào, có thể thử một lần mà thành công thi triển ma pháp, thì đã chứng minh thiên phú trên phương diện ma pháp của thiếu gia cực kỳ cao! Không được, ta cần lập tức đem tin này báo cho Mã Đặc Sâm công tước, công tước đại nhân biết được khẳng định sẽ vô cùng cao hứng!” Nói xong, không quản Duy Khắc Lai Ân có đồng ý hay không, liền lôi kéo hắn đi ra ngoài.
“Lô Bản Đạt pháp sư, nếu không thì chúng ta học thêm mấy ma pháp nữa đi, có lẽ vừa rồi chỉ là trùng hợp thôi? Dù muốn báo cho gia gia ta biết cũng không cần gấp như vậy đâu?” Duy Khắc Lai Ân vội vàng kéo Lô Bản Đạt lại.
Vẻ mặt Lô Bản Đạt đỏ bừng, quay đầu lại kích động hô lên: “Trùng hợp? Dứt khoát không thể nào là trùng hợp được! Lực khống chế nguyên tố này, không phải trùng hợp là có thể giải thích được!”
“Nhưng mà lúc nãy ta vừa rời khỏi chỗ của gia gia tới đây, người còn chút sự tình phải giải quyết, không bằng trước hết chúng ta học tập thêm ma pháp khác, đợi lát nữa rồi đi qua đó?” Duy Khắc Lai Ân vội vàng tìm lấy một cái cớ.
“Vậy…được rồi, thế thì đợi đến bữa cơm trưa rồi nói cũng được.” Do dự một chút, lúc này Lô Bản Đạt mười phần không tình nguyện quay trở lại.
“Lô Bản Đạt pháp sư, về chuyện của ta ngươi có thể chỉ nói cho một mình gia gia ta biết, đừng có nói cho người khác có được hay không? Bây giờ ta cũng không thể xác định học tập ma pháp khác có dễ dàng như vậy hay không, nếu để cho người khác biết ta là thiên tài, sau này lại phát hiện bị ta gạt, vậy không phải là rất mất mặt a.” Duy Khắc Lai Ân còn nói thêm.
Vừa mới nghe được tâm tư quỷ quyệt của gia tộc Tái Nhân từ Mã Đặc Sâm, bản thân còn muốn chuẩn bị mượn sức bọn họ một phen, nếu như đột nhiên truyền ra tin tức gia tộc Bố Lai Ni Khắc có một thiên tài ma pháp, chẳng phải là phá hủy hết chuyện tốt của mình sao?
Tuy rằng Lô Bản Đạt có chút không hiểu ý nghĩ của Duy Khắc Lai Ân, có điều ma pháp sư cũng không phải người nhiều chuyện, cho nên lập tức đáp ứng yêu cầu này.
Kế đến, Lô Bản Đạt mới được kiến thức cái gì gọi là thiên tài chân chính!
Sau hỏa cầu thuật, đến thủy cầu thuật, phong nhận thuận, địa thứ thuật, Duy Khắc Lai Ân chỉ cần nghe Lô Bản Đạt giảng giải một lần là có thể thi triển được ma pháp cơ bản của bốn hệ.
Lô Bản Đạt cũng không từ bỏ ý định, tiếp tục dạy đại hỏa cầu thuật, thủy tiễn thuật, phong hệ phụ trợ ma pháp tật phong thuật, thổ hệ phòng ngự ma pháp thạch phu thuật cao cấp hơn. Làm cho hắn triệt để không biết nói gì chính là những ma pháp Duy Khắc Lai Ân học được đều thi triển thành công, đả kích Lô Bản Đạt đến nỗi không còn hình dạng gì, gần như cảm thấy hoài nghi năm đó mình học ma pháp có phải học bằng óc heo không nữa.
Cũng không phải Duy Khắc Lai Ân không biết ẩn tàng, mà là hắn đã hạn chế biểu hiện rất lớn biểu hiện của bản thân, cũng không có thực nghiệm sửa chữa ma pháp tại chỗ…làm ra cử chỉ kinh hãi thế tục. Chỉ vì hắn không muốn giả bộ làm đi làm lại mấy lần, lãng phí thời gian tu luyện của bản thân.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
100 chương
159 chương
26 chương
144 chương
53 chương
30 chương
296 chương