Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Chương 57 : Hamlet
Nguyễn Khánh Linh nghĩ, vì Trần Hữu Nghị là bạn tốt của Phạm Nhật Minh và hai người đã biết nhau nhiều năm, nên Trần Hữu Nghị phải rõ về Hà Nguyên Đan.
Nghe cô nhắc đến Hà Nguyên Đan, Trần Hữu Nghị quay đầu lại liếc nhìn cô, có vẻ rất ngạc nhiên vì cô biết Hà Nguyên Đan.
Đầu tiên cậu ta hỏi: “Hà Nguyên Đan? Làm sao cô biết cô ấy?”
“Lần trước ở nhà họ Phạm, cô ấy đã tìm Phạm Nhật Minh.
”
Nghe vậy, Trần Hữu Nghị nghĩ ngợi một lúc, trước đây cậu ta có nghe tin Hà Nguyên Đan đã trở về Việt Nam, không ngờ cô ta vừa về đã tìm Phạm Nhật Minh.
“Vì vậy…” Nguyễn Khánh Linh ngập ngừng hỏi: “Có chuyện gì đã xảy ra giữa cô ấy và Phạm Nhật Minh?”
Một lúc sau, Trần Hữu Nghị mới trả lời, lúc này giọng nói của cậu ta nhỏ dần: “Sau khi Nhật Minh gặp tai nạn xe hơi, hai người đã chia tay, lời chia tay là Hà Nguyên Đan nói ra.
”
“Vậy thì cô ấy là người như thế nào?”
Nguyễn Khánh Linh hỏi lại.
Chỉ là, Trần Hữu Nghị không bao giờ đánh giá người khác sau lưng, quay đầu lại liếc nhìn Nguyễn Khánh Linh, sau đó mỉm cười: “Dù sao cô ấy cũng sẽ không ngu ngốc như cô, biết Nhật Minh là người què thì sẽ không gả cho anh ấy.
”
“! ”
Mặc dù cuối cùng Trần Hữu Nghị không đưa ra đánh giá, nhưng Nguyễn Khánh Linh cũng đoán được điều đó.
Thời điểm Hà Nguyên Đan lên tiếng chia tay hẳn là bởi vì không thích Phạm Nhật Minh liền bỏ rơi anh.
Cô vừa nghĩ đến chuyện trước kia cô tác hợp cho Phạm Nhật Minh và cô ta thì bỗng thấy ảo não, tại sao lúc đó cô lại tọc mạch thế này? Không có gì lạ khi Phạm Nhật Minh tức giận.
Sau khi biết về tính cách của Hà Nguyên Đan, Nguyễn Khánh Linh thầm nghĩ sẽ không bao giờ tác hợp cho hai người họ nữa.
Xe dừng lại.
Trần Hữu Nghị dẫn Nguyễn Khánh Linh vào biệt thự.
“Nhật Minh đặt cho biệt thự này một cái tên là Hamlet.
”
Tại cửa, Trần Hữu Nghị giới thiệu với cô.
Lúc đầu khi nghe tên, Nguyễn Khánh Linh còn thầm oán trách, không phải Hamlet là phim truyền hình sao? Tại sao anh lại chọn một cái tên như vậy?
Tuy nhiên, khi bước vào biệt thự, cô đã bị thu hút ngay bởi thiết kế nội thất.
Mặc dù nhà họ Nguyễn cũng là một gia tộc lớn, nhưng Nguyễn Mạnh Cường và Đặng Phượng không có gu thẩm mỹ cao, trang trí của biệt thự nhà họ Đường chỉ có thể coi là nguy nga, nhưng lại thiếu hàm ý nghệ thuật.
Nhưng căn biệt thự trước mặt hoàn toàn khác với những căn biệt thự bình thường.
Sự phối màu tổng thể, nhỏ như từng viên gạch, ẩn chứa nội hàm văn hóa.
Phong cách thiết kế trang trí nội thất hoàn toàn theo đặc điểm của quý tộc thời trung cổ.
Nguyễn Khánh Linh học chuyên ngành văn học, lúc này khi nhìn thấy tòa nhà này, cô chỉ có thể dùng những từ này để miêu tả.
Thật ngoạn mục.
Bước vào chính điện, hai bên là những giá sách cao đến tận nóc nhà, sách từ khắp nơi trên thế giới được kê ngay ngắn trên giá, từ thiên văn, địa lý, các tác phẩm văn học nổi tiếng thế giới.
.
“Oa…“
Nguyễn Khánh Linh không khỏi cảm thán.
Cô là một nhà văn nên rất thích đọc sách.
Giờ phút này, cả người đắm chìm trong hương thơm của gỗ hổ phách thượng hạng, Nguyễn Khánh Linh giống như cá bơi trong đại dương, trong phút chốc, cô cảm thấy mình đã tìm được đích đến của cuộc đời này.
Phản ứng của Nguyễn Khánh Linh nằm trong dự đoán của Trần Hữu Nghị.
Cậu ta nhếch miệng nói: “Biệt thự này là của Nhật Minh.
”
Không riêng gì Nguyễn Khánh Linh, lần đầu tiên đến biệt thự này, phản ứng của cậu ta cũng không khác cô là mấy.
Khi đó, Trần Hữu Nghị đã nghĩ, nếu một ngày Phạm Nhật Minh ngừng kinh doanh, anh có thể kiếm được nhiều tiền với tư cách là một nhà thiết kế.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
36 chương
109 chương
123 chương
252 chương
61 chương
40 chương
23 chương
79 chương