Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 58 : Có Lẽ Sẽ Chia Tay

“Là anh ấy tự mình thiết kế sao?” Nguyễn Khánh Linh lại kinh ngạc. “Đúng vậy. ” Thấy anh gật đầu, Nguyễn Khánh Linh không khỏi sinh ra sự ngưỡng mộ với Phạm Nhật Minh. Cô lấy điện thoại di động ra, chụp ảnh căn biệt thự và đăng tải lên Facebook khen ngợi hết người. Vào buổi tối, khi Phạm Nhật Minh nhìn vào điện thoại di động, anh vô tình nhìn thấy bài đăng mới của Nguyễn Khánh Linh, anh không khỏi nở một nụ cười nhạt. Anh ta lấy một chiếc điện thoại di động khác ra, dùng nick Zalo “Người đầu tư thần bí” để lại tin nhắn cho Nguyễn Khánh Linh. “Nhà đẹp đấy, cô về nước Anh rồi sao?” Nguyễn Khánh Linh lúc này vừa nhìn vào điện thoại di động, cô nhìn thấy tin nhắn của anh M, lập tức trả lời. “Đúng vậy, anh đang ở nước Anh sao?” Cô gửi tin nhắn cho “Người đầu tư thần bí”, chính là anh M. Anh M không trả lời ngay lập tức, mất vài phút sau Nguyễn Khánh Linh mới thấy câu trả lời của anh ta: “Không phải. ” Lúc này, Nguyễn Khánh Linh mỉm cười đáp lại anh: “Sau này mời anh tới chơi!” Nhưng ngay sau đó, một ý nghĩ khác chợt lóe lên trong đầu Nguyễn Khánh Linh rằng đây là nhà của Phạm Nhật Minh, cô có chút quá khích khi nói vậy nên nhanh chóng xóa tin nhắn trả lời, chỉnh sửa văn bản và gửi lại. “Đây là nhà của chồng tôi, mai sau có dịp mời anh đến nhà. ” Phạm Nhật Minh ở đầu dây bên kia nhìn thấy câu trả lời của cô đã bị xóa trong vài giây, sau đó nhìn thấy cô gửi lại lời nói, miệng anh nhếch lên. Rõ ràng ba chữ chồng tôi khiến anh cảm thấy rất vui. May mắn thay, người phụ nữ này không quên cuộc hôn nhân của mình. “Được. ” Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy tin nhắn của anh M thì vui vẻ khó tả. Cô có cảm giác như thể mình đang yêu. Nhưng cô nhanh chóng vỗ đầu, thầm nghĩ: “Đang suy nghĩ gì vậy? Nguyễn Khánh Linh, hiện tại mày đã kết hôn. ” Ngày hôm sau, Nguyễn Khánh Linh dậy sớm đến trường tham gia bảo vệ luận án. Cô học chuyên ngành văn học ở Anh, vì thế, Nguyễn Khánh Linh thường xuyên tìm hiểu về văn học, nên cuộc tranh luận này không có gì khó khăn đối với cô. Sau khi bảo vệ, Nguyễn Khánh Linh và bạn cùng phòng kiêm bạn thân Lăng Huyền cùng nhau đi ra. Lăng Huyền cũng là người Việt Nam, bằng tuổi với Nguyễn Khánh Linh, nhưng xét từ những lần tiếp xúc thường ngày, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy cô ấy là một cô gái rất tốt. Tính cách của Lăng Huyền cũng rất hoạt bát và vui vẻ. Cô ấy nhìn Nguyễn Khánh Linh đã lâu không gặp, vui vẻ hỏi: “Khánh Linh, cảm thấy kết hôn thế nào? Có thực sự đáng sợ như lời đồn đại không?” Nguyễn Khánh Linh cười lắc đầu: “Đâu có? Rất bình thường mà. ” “Vậy! ” Lăng Linh đột nhiên bí ẩn tiến lại gần cô, thấp giọng hỏi: “Vợ chồng cậu! có cái kia cái kia không?” Nguyễn Khánh Linh đột nhiên đỏ bừng mặt, cô đẩy cô ấy ra: “Cậu nghĩ cái gì vậy? Phạm Nhật Minh và tớ bây giờ giống như bạn bè, chúng tớ không ở chung giường. ” “A? Thật sao?” Lăng Linh kinh ngạc, có chút khó tin. Nguyễn Khánh Linh giải thích với cô ấy: “Phạm Nhật Minh chỉ đang giúp tớ tranh giành tài sản thôi. Giữa chúng tớ không có chuyện gì. ” “Vậy thì từ bây giờ em phải làm gì?” Bị câu hỏi của Lăng Huyền làm cho giật mình, Nguyễn Khánh Linh suy nghĩ một lúc trước khi nói với vẻ bực bội không thể giải thích được: “Sau này có lẽ sẽ chia tay. ” Ai biết cảm xúc lạc lõng của cô không kéo dài được bao lâu, cô bị tiếng cảm thán của Lăng Linh ở gần đó cắt ngang, cô ấy lắc mạnh cánh tay của Nguyễn Khánh Linh, nói: “Khánh Linh, nhìn anh ấy kìa! Anh ấy đẹp trai quá!” “ “Đàn anh?” Nguyễn Khánh Linh đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Lê Tuấn.