Chồng tôi là quỷ
Chương 20 : Chương 10-2
Một hồi lâu, tôi không hiểu liền hỏi: “Khúc Thiên, anh không mang theo la bàn thì xem cái gì được?”
“Không cần la bàn cũng có thể xem được.”
“Vậy anh nói ngũ hoàng đại sát kia là cái gì?”
“Chính là sát khí rất nặng. Ngũ hoàng đại sát thay đổi theo chuyển động của cửu cung phi tinh, chuyển tới hướng nào thì hướng đó dễ xảy ra chuyện.”
“Vậy năm nay chính là chuyển tới vị trí đang làm nhà kính kia sao?”
“Đúng vậy, là hướng chính Tây.”
“Vậy sao anh lại biết Ngũ hoàng đại sát ở hướng chính Tây?”
Khúc Thiên dừng khoa tay múa chân, nhìn tôi một hồi lâu rồi nói: “Cách tính cửu cung em có nhớ không?”
Tôi lắc đầu.
“Cửu cung phi tinh, em có nhớ không?”
Tôi vẫn lắc đầu như cũ.
*cửu cung phi tinh: Phong thủy học còn đem 8 quẻ trong Bát quái vào trong Cửu cung, lấy sự lên xuống của phi tinh trong mỗi quẻ để phán đoán hung cát của vịt trí này. Quẻ trong Bát quái là cố định, nhưng phi tinh lại không ngừng thay đổi lên xuống. Vì vậy, không phải mỗi một phi tinh đại diện cố định cho một quẻ nào đó mà phi tinh này tọa ở một quẻ nào đó sẽ dẫn đến sự thay đổi tương ứng của quẻ đó. Các bạn muốn tìm hiểu thêm thì google nhé.
“Giờ em hãy nhớ kỹ những gì tôi sẽ nói với em. Hiện tại ở dưới như vậy có lẽ ở đây cũng không được ăn cơm chiều. Đi về trước đi. Trở về giúp tôi giặt quần áo, sau đó nghỉ ngơi thật tốt trong ba ngày, ba ngày sau quay lại đây, sẽ có chuyện lớn xảy ra.”
Tôi nhăn trán lại, hóa ra anh ta tới nhà Khúc Thiên thật sự là để tìm quần áo. Chuyện lớn ba ngày nữa, tôi mơ hồ đoán được có quan hệ với vị trí Ngũ hoàng đại sát kia.
Khi chúng tôi xuống lầu, ở phía dưới vẫn rất hỗn loạn. Xe đã lùi ra để đỡ người kia xuống, nhưng máu trên mặt đất vẫn rất đáng sợ.
Cảnh sát đang ghi lại lời khai, thấy chúng tôi cũng hỏi vài câu, bởi vì lúc ấy chúng tôi ở trong phòng không nhìn thấy được điều gì nên cũng không cần làm ký lục.
Thi thể trên mặt đất được đắp một tấm vải trắng, một ít công nhân ở đó khóc lóc cùng chửi mắng. Ở một bên, bị chửi mắng chính là một nam sinh rất trẻ tuổi. Có lẽ anh ta cũng trạc tuổi tôi, hoặc thậm chí còn nhỏ tuổi hơn tôi. Anh ta bị mắng, hẳn chính anh ta là người lái xe.
Khúc Thiên đến gần mẹ, nhỏ giọng hỏi chàng trai kia là ai.
Vốn dĩ lái xe gây tai nạn đâm vào người khác là chuyện khiến người ta rất phẫn nộ, nhưng khi mẹ Khúc Thiên nói về chàng trai kia lại không có chút ý tứ chỉ trích nào: “Cậu ta là con của chục trưởng XX, mới mười bảy thôi. Đang học ở trường chuyên trên tỉnh, mấy ngày nay cũng là nhân dịp cuối tuần về nhà.”
Mười bảy? Lái xe đâm chết người! Tôi ở bên khẽ thở dài. Sao xảy ra chuyện lớn như vậy mà người giám hộ cũng không bị chỉ trích một chút nào. Người giống như ba của nam sinh kia đang nói chuyện với cảnh sát, vẫn bộ dáng cười ha hả, dù sao người chết cũng không phải người nhà ông ta.
Ánh mắt Khúc Thiên vẫn luôn chú ý tới ba người nam sinh kia. Lúc này tôi mới nhớ tới, vừa rồi anh ta nói người đàn ông kia tên là gì nhỉ? À, Lương Canh. Nói Lương Canh không thể không có quan hệ tới chuyện năm đó của nhà anh ta. Chẳng lẽ Sầm Tổ Hàng muốn tìm hiểu mối liên quan của Lương Canh.
Lương Canh cũng đã chú ý tới Khúc Thiên, hướng về Khúc Thiên hơi mỉm cười, nói: “Khúc Thiên về đấy à. Ngại quá, làm ảnh hưởng tới chuyện nhà cháu làm nhà kính trồng hoa.”
Trong lòng tôi khẽ gầm lên tức giận, chuyện nhà kính trồng hoa chỉ là chuyện nhỏ, đã chết một công nhân mới là chuyện quan trọng chứ.
Khúc Thiên hừ lạnh một cái rồi quay người đi, tôi cũng nhanh chóng đi theo, liền nghe được phía sau Lương Canh nói với cha của Khúc Thiên: “Lão Khúc, anh xem con trai anh…”
Tôi đoán chắc chắn sẽ nói Khúc Thiên không lễ phép. Nhưng kia không phải là Khúc Thiên, đó là Sầm Tổ Hoàng, là người có mối thù sâu đậm với Lương Canh.
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
82 chương
71 chương
10 chương
16 chương
30 chương
9 chương