Chồng ma của em
Chương 20 : Không ngờ tôi lại cấu eo con ma
Anh ta một lần nữa coi tôi như không khí.
Tôi đang cảm thấy buồn bực, đột nhiên nghĩ đến việc bị người nhà hãm hại, bị tên cảnh sát biến thái “cưỡng gian”, những chuyện này tên ma mặt lạnh đều biết nhưng tại sao anh ta lại không đến cứu tôi, suýt chút nữa là đi đời nhà ma rồi.
Tôi khó hiểu trong lòng liền đem hết sự nghi hoặc của mình ra hét lớn vào mặt anh ta, không ngờ rằng câu trả lời của con ma mặt lạnh đó lại khiến tôi tức phát điên.
“Em ngu ngốc như vậy, cứu em quá mất mặt Mẹ kiếp!
Tức chết tôi rồi!
“Cái con ma đáng ghét nhà anh thật sự là quá đáng ghét rồi!” Tôi gào thét lên với anh ta, nhưng sau đó vẫn không thể hết giận, tôi dùng sức cấu vào eo anh ta một cái.
Lãnh Mạch không những không né tránh, ngược lại đứng hình mất một lúc.
Tôi cho răng tôi cấu không đủ đau, lại dùng lực cấu thêm chút nữa.
Anh ta vẫn ngây người đứng yên.
Lão Quỷ yếu ớt nói bên tai tôi: “Cô Đồng, không ngờ cô lại cấu eo đại nhân…”
Lần này đến lượt tôi ngây người ra.
Rốt cuộc là tôi đang làm cái gì vậy? Tôi thế mà lại đi cấu một con ma II Cái hành vi động tác này thoạt nhìn không phải là hành vi đùa giỡn của những cặp đôi yêu nhau sao?
Aaaal Tôi điên rồi!
“Không ngờ tôi lại cấu một con ma” cả người tôi đều không ổn, kinh khủng quá đi!
Điều bất thường đó là, con ma mặt lạnh đó lại không phản bác lại tôi.
Cho đến khi đi đến phòng trọ của tôi, Lãnh Mạch không nói với tôi lời nào, có lẽ là nhìn thấy tôi đã về đến nhà nên liền quay người rời khỏi.
Lão Quỷ bên cạnh nói với tôi: “Cô Đồng, người có thể cấu đại nhân mà không phải chết e rằng chỉ có một mình cô thôi”
*lm ngay!” Đúng là nồi nào úp vung nấy, tôi trừng mắt lườm lão rồi sải bước lớn trở về phòng trọ.
Vừa về đến nhà tôi liền năm luôn lên giường, ngày hôm nay tôi đã trải qua quá nhiều chuyện rồi, tôi cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Tôi nghĩ rất nhiều, tôi thật sự quá yếu đuối, một chút khả năng để bảo vệ bản thân cũng không có, tôi lại nghĩ đến lời nói của Ác Quỷ, cô ta yêu cầu tôi giúp cô ta trả thù? Thù gì chứ?
Tôi không thể cứ không có đầu óc như vậy mà đồng ý với Ác Quỷ được, dù sao cô ta đã từng dồn tôi vào chỗ chết.
“Lão Quỷ, Lão Quỷ” Không biết Lão Quỷ chạy đâu mất tiêu rồi, gọi lão hai tiếng cũng không thấy lão trả lời, thế là tôi lại gọi thêm vài câu nữa.
Lần này may mà Lão Quỷ đã nghe thấy, lão chạy về phía tôi “Chuyện gì vậy cô Đồng”
“Lão Quỷ, tôi nói ông nghe một chuyện, ông tuyệt đối phải giúp tôi giữ bí mật” Tôi nhìn lão với vẻ mặt thận trọng.
Thật ra tôi cũng không biết có nên nói chuyện này với lão hay không, nhưng cứ giấu trong lòng thế này rất khó chịu, nghĩ đi nghĩ lại vẫn nên nói ra thì hơn, như vậy bản thân cũng sẽ không cảm thấy rối loạn như bây giờ nữa.
“Ông còn nhớ chuyện ngày hôm đó chúng ta ở trên nóc tòa nhà họ Vương chứ! Ác Quỷ kia không phải đã từng nhập vào tôi sao! Tôi cũng không biết tôi bị cái gì nữa, gần đây trong đầu tôi luôn xuất hiện vài hình ảnh, tôi nghĩ chuyện này không thể không liên quan đến Ác Quỷ kia” Tôi cũng không thế lo được nhiều, dù sao khoảng thời gian này có Lão Quỷ bầu bạn cũng không tệ lắm Có phải đầu óc tôi có vấn đề rồi không, sao lại cảm thấy không tệ nhỉ.
Cuối cùng cũng có thể nói ra những chuyện làm tôi phiền lòng mấy ngày hôm nay rồi, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều.
“Con ác quỷ đó trước khi chết có nói: Trả thù cho tôi, trả thù cho tôi, trả thù cho tôi.”
Không nên nói là trước khi chết vì cô ta đã từng chết rồi. lúc rồi Lão Quỷ nghe xong suy nghĩ mị hỏi tôi: “Nếu như cô ta đã bảo cô trả thù cho cô ta, vậy thì cô ta có nói cho cô điều gì hay manh mối nào không? Ví dụ như ngoại hình, đồ vật..?
“không có, ngoài báo thù ra thì không còn gì hết, Lão Quỷ ông nói xem có phải kiếp này tôi đã tạo ra nghiệt gì hay không, không thì tại sao kiếp này lại xảy ra nhiều chuyện như vậy?
Thôi bỏ đi, không nghĩ nhiều nữa, Lão Quỷ hiểu là được rồi, còn về việc Ác Quỷ sẽ cho tôi một kỹ năng đặc biệt tạm thời tôi không thể nói cho lão biết. Dù sao lão cũng sợ tên ma mặt lạnh như vậy, nếu nói ra hết thì sau này tôi sẽ không còn con át chủ bài nào, tôi đâu có ngốc như vậy.
Lão Quỷ có vẻ hơi sợ hãi, sau đó liền yên lặng, sau khi phân tích cẩn thận lão mới nói “Ác Quỷ này lúc sinh thời thuộc một gia đình lớn trong triều đại nhà Minh, năm 28 tuổi, dưới sự sắp đặt của cha mẹ và bà mối phải gả cho một người đàn ông xa lạ chưa từng gặp mặt.
Đúng vào thời điểm tuổi tác còn nhỏ thích mơ: mộng, cô ấy vốn cho rằng có thể chung sống hòa thuận với người đàn ông đó, không nói đến việc sống bên nhau đến già, những cũng không đến nỗi nghèo túng không đủ ăn, người đàn ông tên Khởi Liệu này không ngờ vào đêm tân hôn đã chính tay giết chết cô ấy, nghĩ lại thì đó cũng là một cô gái có số phận bất hạnh, sau khi cô ấy chết cũng không hiểu được tại sao chồng mới cưới lại giết cô ấy! Đúng là hồng nhan bạc mệnh!
Bình thường tôi không hề phát hiện ra Lão Quỷ cũng có loại tình cảm này, có thể thấy rằng ông ấy cảm thấy buồn trước cái chết của Ác quỷ. Nghĩ cũng phải, vừa lúc tuổi thanh xuân, mặc dù không thể sống cùng người đàn ông mình yêu, nhưng đều đã kết hôn rồi, người đàn ông này lại vào thời điểm đẹp nhất của người con gái giết chết cô ấy. Lễ nào hắn có sở thích đặc biệt hoặc là bị người khác hạ thuốc?
Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng có khả năng đó, não tôi mở rộng hết sức với trí tượng tượng phong phú nghĩ ra các loại tình huống có thể và không thế!
Đột nhiên tôi nghĩ đến bản thân mình, tôi cũng mới 19 tuổi, vốn dĩ có thể hạnh phúc ở với bạn trai, để bạn trai chiều chuộng tôi, tôi bảo anh ấy đi về phía đông anh ấy sẽ không dám đi về phía tây, ngồi trên xe hưởng thụ làn gió xuân nhẹ nhàng phả vào làn da mỏng manh của tôi, nghĩ thôi đã thấy đẹp rồi, đây mới là thanh xuân tốt đẹp của tôi. Ai mà biết được bản thân sẽ gặp phải những chuyện không bình thường này, thần quỷ yêu ma!
Trong cái thời đại khoa học kĩ thuật phát triển, bài trừ mê tín này. Tôi…. có phải ông trời không thuận mắt với tôi! Để tôi sinh ra trong một gia đình như vậy cũng thôi đi, còn bắt tôi phải cùng với tên ngốc kia, tức chết tôi rồi!
Mặc dù cuối cùng chẳng xảy ra chuyện gì, nhưng cô gái lại va phải một tên ngốc họ Vương và một con ma mặt lạnh luôn khiến người ta tức đến thổ huyết.
Không được, tôi muốn yên tĩnh.
“Cô Đồng cô sao vậy, sao lại không tập trung thế chứ, cô có đang lắng nghe tôi nói không?” Lão quỷ thấy tôi không để ý đến ông ấy liền gọi tôi một tiếng.
Được rồi! Tôi thừa nhận quả thực tâm trí tôi đang bay bổng trên chín tầng mây.
“Ông nói tiếp đi tôi lắng nghe đây, phải rồi, hãy nói xem nên làm thế nào!” Tôi có chút chột dạ liền chuyển hướng chủ đề.
Quả thực, bây giờ cũng chẳng có ai nguyện ý nói với tôi nhiều như vậy, thật ra con người Lão Quỷ này, tuy lão có hơi già hơi xấu, cũng không coi trọng vẻ bề ngoài, nhưng những mặt khác đều rất tốt. Ai khiến tôi giờ đây trở thành một người sợ bóng sợ gió nhìn gà hóa quốc chứ? Ai nhìn thấy tôi cũng kiểu như nhìn thấy ma vậy, nấp còn không kịp! Tôi đây có được coi là tự tạo nghiệp chướng hay không?
Lão Quỷ tỏ vẻ bất lực khi nhìn thấy vẻ mặt miễn cưỡng của tôi: “Ác Quỷ kia có lẽ muốn cô trả thù giúp cô ta rồi”
Sau khi dứt lời lão cảm thấy bản thân vừa nói một câu vô nghĩa.
Tôi trợn mắt có ý định đánh cho lão một trận: “Không phải điều ông nói là rất vô nghĩa sao? Người ta đã nói rõ ràng như thế, báo thù cho tôi, báo thù cho tôi.”
Lão Quỷ nhìn thấy vẻ mặt tức giận và nắm tay siết chặt của tôi liền trưng ra vẻ mặt tôi biết sai rồi.
Tôi cảm thấy có chút buồn cười, trong lòng không khỏi cảm thán, thì ra ma cũng có nhiều biểu cảm phong phú như vậy: “Ông nói xem, lúc cô ấy chết mới là triều Minh, đã lâu như vậy rồi, mối thù này trả thế nào? Chẳng lẽ đi đào mộ người ta lên sao?”
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
126 chương
3 chương
76 chương
115 chương
10 chương