Y tá nhỏ này quả thật là bạn gái cũ của Diệp Huyền Tần, Trần Hạ Lan! Nhà Trần Hạ Lan vốn là khó mà tiến lên, sau khi Trần Tiến Hà bị bắt, đúng là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương. Ngay cả kiếm cơm ăn cũng trở thành vấn đề. Cô ta bán đồ trang sức được một tỷ năm mươi triệu, tất cả đều giao cho Hồ Thanh Sơn, để Hồ Thanh Sơn chăm sóc Trần Tiến Hà một chút. Vì kiếm sống, Trần Hạ Lan chỉ có thể đến chỗ này làm y tá nuôi sống gia đình. Về phần Trần Uyên, sau khi Trần Tiến Hà bị bắt cả ngày đều lấy nước mắt rửa mặt, giống như người tàn tật, toàn bộ nhờ Trần Hạ Lan nuôi sống. Sáng sớm hôm nay, Trần Uyên vì sốt ruột cứu con trai, vậy mà có ý nghĩ đưa Trần Hạ Lan đi ngồi tù gánh tội thay cho Trần Tiến Hà. Mẹ bất công, khiến Trần Hạ Lan tức điên lên, buồn phiền cả ngày. Thật không ngờ ngay cả lúc đang làm việc cũng bị bệnh nhân trêu ghẹo. Mọi việc không thuận lợi, bây giờ cô ta uất ức muốn khóc. Một lát sau, Trịnh Hà vỗ đầu nói: “Trần Hạ Lan, tôi nói sao lại nghe quen như vậy.” “Con mẹ nó cô là bạn gái cũ của tên Diệp Huyền Tần.” Trần Hạ Lan sửng sốt một chút: “Anh quen Diệp Huyền Tần sao?” Trịnh Hà: “Nói nhảm, ông đây chính là bị tên khốn nạn đó đánh đến vào bệnh viện.” Trong lòng Trần Hạ Lan mừng thầm một trận. Vì có một cái gọi là, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Mình hoàn toàn có thể nhờ thế lực của Trịnh Hà để diệt trừ Diệp Huyền Tần. Tên Trịnh Hà trước mặt này cũng không phải người bình thường. Cậu cả nhà họ Trịnh, gia tộc giàu có nhất thành phố Giang. Anh ta dư sức đối phó với Diệp Huyền Tần. Trịnh Hà cười âm hiểm nói: “Hừ, chờ chút nữa Diệp Huyền Tần sẽ phải đến dập đầu xin lỗi ông đây.” “Nếu Diệp Huyền Tần thấy mình đang đùa giỡn bạn gái cũ của nó, nhất định sẽ đau khổ tan nát cõi lòng cho xem, ha ha.” Trần Hạ Lan vội nói: “Cậu Hà, không thể không nói, ý nghĩ này của anh thật đúng là ngu xuẩn.” “Tôi đã sớm trở mặt thành thù với Diệp Huyền Tần, hiện tại anh ta hận tôi còn không hết. Anh khi dễ tôi, chỉ khiến anh ta càng vui sướng.” “Nhưng mà, tôi có chủ ý này, có thể khiến Diệp Huyền Tần sống không bằng chết.” Trịnh Hà kinh ngạc nói: “Ồ, cô có ý gì? Nói nghe một chút.” Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Trịnh Hà lại vang lên. Là Trịnh Mỹ Linh gọi tới. Anh ta vội bắt máy. Trong điện thoại, Trịnh Mỹ Linh nói rõ đầu đuôi từng việc từng việc cho Trịnh Hà nghe. Sau khi Trịnh Hà nghe xong, tức đến muốn nổ phổi, gào thét tại chỗ! “Đồ chó hoang Diệp Huyền Tần, lại dám đánh chị tôi nhập viện.” “Cái tên chó tha Thẩm Hải, không những không giúp chị tôi báo thù, thậm chí còn đứng về phía Từ Lam Khiết! Ông ta không xứng làm anh rể của tôi!” “Mẹ mày, thật sự nghĩ nhà họ Trịnh dễ khinh thường sao!” Trần Hạ Lan hơi suy tư một chút, nhanh chóng hiểu rõ đầu đuôi sự việc. Đầu tiên là Diệp Huyền Tần đánh Trịnh Hà phải nhập viện. Sau đó Trịnh Hà nhờ chị anh ta đi dạy dỗ Diệp Huyền Tần, thay mình ra mặt. Nhưng không ngờ Diệp Huyền Tần cũng đánh cho chị của anh ta nhập viện. Chị của Trịnh Hà, chính là vợ của Thẩm Hải. Bọn họ muốn để Thẩm Hải đòi lại công bằng, nhưng không ngờ Thẩm Hải lại đứng về phía Từ Lam Khiết… Mặc dù không hiểu rõ, vì sao Thẩm Hải lại đứng về phía Từ Lam Khiết, nhưng, đây không phải là trọng điểm. Trọng điểm là, bây giờ cô ta hoàn toàn có thể mượn tay Trịnh Hà, trả thù Từ Lam Khiết và Diệp Huyền Tần! Trần Hạ Lan nhanh chóng nghĩ ra được một diệu kế! Cô ta nói: “Trịnh Hà, anh có biết vì sao anh rể của anh lại đứng về phía Từ Lam Khiết không?” “Thậm chí còn giao dự án lớn như Tình Yêu Khuynh Thành cho cô ta hoàn toàn phụ trách.” Trịnh Hà nói: “Cô biết nguyên nhân sao? Nói nghe một chút.” Trần Hạ Lan nói: “Hừ, còn không phải là ả lẳng lơ Từ Lam Khiết kia câu dẫn anh rể của anh sao, cô ta thật ra là người thứ ba của anh rể anh.” “Trong xã hội này, địa vị của người thứ ba còn cao hơn địa vị của vợ cả đó.”