Chàng trai đến từ cổ đại!
Chương 4 : Thay đổi !
Ngày hôm sau , Lâm Cảnh Nhi lên đường sớm , Dương Sở nhìn chiếc xe sờ xung quanh khen tuấn mã tốt vô cùng . Đến khi thấy biệt thự nhà cô khiến cậu thất vọng :
- Sao vậy ? - Cảnh Nhi nhìn
- Nhỏ ! - Dương Sở phán
Cảnh Nhi nhìn .. Phải rồi vương gia thì vương phủ to tất nhiên .. Nhưng biệt thự cô mà nhỏ sao .. Đúng là chọc người cười ..
Xuống xe , cô vào nhà rót hai ly sữa :
- Uống đi ! - Cảnh Nhi nhìn
Dương Sở nhìn rồi cầm lên uống ngụm , Cảnh Nhi nhìn cậu chăm chú :
- Ta phải cắt tóc đi thôi ! Nó sẽ gây chú ý !
- Không được , ta là Tề vương , tóc là thể hiện uy nghiêm chúng ta không thể cắt ! - Dương Sở la
- Tướng công .. Ta biết như vậy nhưng ngươi xem trên đường về có rất nhiều người tóc ngắn , nếu ngươi cứ để như vậy người khác sẽ chú ý , nương tử không muốn !
Cảnh Nhi nắm tay cậu nhìn, Dương Sở nhìn cô rồi nhìn lại tóc mình , tuy đây là sự uy nghiêm nhưng nương tử không thích hắn cũng không thích .. Đành gật đầu ...
Thế là Cảnh Nhi mỉm cười kéo cậu ra xe chở đến trung tâm thương mại , điểm đầu là cửa hàng quần áo ..
- A.. Là Cảnh Nhi .. Em mua gì ? - một người đàn ông đi ra ẻo lả chào đón cô
- Chế Ju ... Em dẫn người này đến .. Lựa cho anh ta từ trong ra ngoài đi nhé ! - Cảnh Nhi ngồi xuống ghế
- Mỹ nam ... Không thành vấn đề ! - Chế Ju mỉm cười đưa tay định chạm cậu thì
- Ta không thích người ngoài chạm ! - Dương Sở né ra sau cô
- A ... Chế Ju .. Hắn có bệnh sợ người ngoài .. Chế đừng giận nha ! - Cảnh Nhi mỉm cười
- Không sao .. Mỹ nam mà .. Theo chế !
Cảnh Nhi nắm tay cậu đi theo sau lưng chế Ju , loạt quần áo đủ kiểu hiện ra :
- Chế ... Lấy cho anh ấy ... Đồ lót luôn nhé !
Cảnh Nhi vuốt mũi ngượng ngùng , chế Ju mỉm cười tinh ý đi lấy mang về . Lấy một bộ quần áo đưa cho Dương Sở :
- Anh vào thay đi ... Cái này là .. Mặc bên trong nhé .. Nội y đấy ! - Cảnh Nhi nói nhỏ
Dương Sở gật đầu đi vào phòng thay đồ ... Bên ngoài Cảnh Nhi nhìn chế Ju lựa những bộ vest , quần jean , áo thun rất đẹp nha ..
Dương Sở bước ra ... Áo sơ mi trắng , quần tây , eo thanh mảnh , cơ thể săn chắc .
- Đẹp quá ! Cảnh Nhi ... ! - Chế Ju la
- Haha... Chế Ju , lấy cho em đi ! - Cảnh Nhi giơ ngón cái lên tán thưởng đưa thẻ cho chế Ju rồi đi đến Dương Sở
- Thoải mái chứ ?
- Dễ chịu lắm ..! - Dương Sở mỉm cười
- Ta đi lựa giày !
Cảnh Nhi kéo cậu sang cửa hàng khác .. Lần này là một cô gái dễ thương :
- Tư Tư , giúp chị lựa giày cho anh ấy nhé ! À .. Bảo các nhân viên đừng chạm vào hắn , hắn có chứng sợ người lạ ! - Cảnh Nhi nhìn
- Vâng !
Cô bé Tư Tư đi đến cuối cửa hàng lấy lên hai đôi giày , một là thể thao trắng rất sành điệu , hai là giày da đen chất lượng tốt thanh lịch quý ông . Lâm Cảnh Nhi nhìn cậu kéo xuống giúp cậu mang giày vào khiến các nhân viên trầm trộ bàn tán :
- E hèm .. Làm việc hay là nhiều chuyện ! - Tư Tư liếc nhìn
- Thích không ? - Cảnh Nhi nhìn cậu
Dương Sở gật đầu nhẹ , Cảnh Nhi mỉm cười mang đôi giày da vào chân cậu :
- Tư Tư lấy cho chị thêm 2 đôi tương tự như vậy rồi mang đến nhà chị nhé ! - Cảnh Nhi đưa thẻ
- Chị Cảnh .. Em biết mà !
Tư Tư quẹt thẻ rồi trả cô , Cảnh Nhi kéo tay Dương Sở đi đến tiệm Hair Long nổi tiếng :
- Anh Join .. Giúp em nhé ! Làm sao cho lịch lãm tí ! - Cảnh Nhi nhìn anh thợ cắt tóc
- Ok .. !
Dương Sở níu tay cô , Cảnh Nhi mỉm cười ngồi cạnh nói nhỏ :
- Anh Join rất giỏi , anh ấy không chạm vào anh đâu nên yên tâm nhé cứ nhắm mắt ngủ đi !
Dương Sở gật đầu nhắm mắt nhưng tay vẫn nắm chặt tay cô , Cảnh Nhi cũng không rảnh , cô kêu người uốn tóc lại nhuộm thành màu xanh tím phần đuôi .
Tích tắc .. Tích tắc ... Thời gian cứ trôi qua .. Và 3 tiếng sau , khi cả hai thức dậy thì :
- Oh my god ... ! - Cảnh Nhi la toáng lên
Trong gương là một chàng trai mái tóc đen huyền , lịch lãm vô cùng , bộ vest tôn lên phẩm chất quý ông của cậu .
- Làm tốt lắm Join ! - Cảnh Nhi vỗ tay
Dương Sở nhìn vào gương vẫn cảm thấy không quen .. Cảnh Nhi mỉm cười nhìn cậu .. Sau đó đưa cậu tới nhà hàng :
- Hôm nay .. Tôi khao cậu ! Ăn gì cứ gọi !
- Nàng cứ gọi đi !
Dương Sở mỉm cười nhẹ làm cho tim cô đập mạnh :
- Này .. Cấm cười ! Anh mà cười cái quán này sẽ nổi loạn đấy !
Lâm Cảnh Nhi mỉm cười kêu món ra , chỉ cho anh cách cầm dao nĩa ..
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
217 chương
132 chương