Cảnh Sát Và Con Lang Mafia (đam Mỹ)
Chương 14
Tay cầm khay bưng rượu thật muốn đập vào đầu kẻ đang cười nụ cười của cáo già.
Nhưng cho vàng ròng hắn cũng không dám, hắn từng nếm thử mùi vị dã man của kẻ đó rồi giờ chỉ có thể mong kẻ nào đó mau chóng rời khỏi đây và không nhận ra hắn.
Dật Hy nghĩ nếu muốn nhận ra cũng hơi khó vì căn phòng như là quầy bar nhỏ vậy, ánh đèn mờ ảo nhiều màu. Hai kẻ đó ngồi trên chiếc salon sát tường dài đối diện là quầy bar bên trái là mấy cây cột để múa. Mà hắn ăn mặt thế này làm gì nhận ra.
Mà hắn đang mặc gì mới đươc.
Tò mò nhìn xuống, Con mẹ nó ! hắn trợn mắt suýt chửi thành tiếng.
Hắn đang mặt váy, mặc váy, một thằng đàn ông 30 tuổi mặt váy còn gì mất mặt hơn. Hắn cúi xuống nhìn kĩ hơn hắn mang đôi giày như nữ sinh còn mang vớ cao qua mắt cá. Váy màu trắng đen có hai dây từ váy để đeo lên vai ( ny hok pít giải thích sao cho đúng nên có để hình minh họa)
Kì thật thân hình hắn không quá to con mà có phần thanh lịch gọn gàng, thân người cân đối đôi chân dài thẳng tấp cùng mái tóc giả hắn thật sự nhìn rất vừa mắt, chẳng ai biết được hắn đã 30.
- Này, mau đưa rượu kìa – một cô nàng huỵch khủy tay hắn.
- À, ừm....- hắn hoàn hồn vụng về hướng tới bàn để chai rượu xuống rồi nhanh chóng lấy khay che ngực cúi đầu lui ra sau.
- ..... – Thừa Phong nhìn phớt qua rồi tập trung vào ông đại úy đang mân mê mấy người đẹp chuyển giới.
- Đại úy, ngài đã suy nghĩ kĩ chưa?
- Việc ấy là chuyện nhỏ, không thành vấn đề cậu muốn người nào tôi điều xuống cho cậu.
- Tốt, vậy để đáp lễ hôm nay ngài cứ vui chơi thoải mái – anh cười.
- Được, được, à phải chuyến hàng cậu cần đã trên đường khởi hành rồi đấy.
- Bao nhiêu ngày?
- Chừng 4,5 ngày thôi, yên tâm lần này cũng sẽ không có vấn đề gì lúc kiểm tra đâu.
- Thật làm phiền ngài quá.
- Không cần, hahaha phải không người đẹp, cho ta hôn một chút nào – ông ta chỉ chú ý đến người đẹp trong lòng.
Thừa Phong cười khinh, lão già này được cái chức cao chứ chẳng được trò trống gì cả, lần này anh bàn việc với lão ngoài việc lấy lão làm bia ra thì chẳng còn gì cả. Chỉ cần tốn vài lời nói bán mấy đứa hầu gường thì việc gì cũng đồng ý đúng là càng già càng ngu.
Dật Hy cố dỏng tai lên nghe bọn họ nói gì, cái gì mà cần người thì đưa, hàng đã tới. Bọn chúng mua bán gì sao? Nếu không phải mua bán hàng cấm thì là buôn người, thật ghê tởm. Hay cho đại úy lần này ông không ngồi tù Dật Hy thề sẽ theo họ của ổng.
Hắn lo nghĩ không để ý tên đại úy kêu hắn, hắn ngước lên thì thấy tên đó mất kiên nhẫn ngoắc ngoắc ngón tay bảo hắn tới.
Lỡ đóng vai này phải diễn cho tốt, cứ thử lại hùa với ông ta mấy câu rồi lấy cớ gì đó ra ngoài cũng được.
Vừa nghĩ như vậy hắn vừa bước tới ngồi xuống cách ông ta một khoảng, và việc đó làm ông ta không mấy hài lòng, ông ta để tay lên vai hắn kéo hắn lại ngồi gần, hắn giật mình đẩy tay ông ta ra. Ông ta phát hỏa thật.
Dật Hy cắn răng chịu đựng,chỉ cần không chạm vào người hắn thì cười mấy cái miễn phí cho ông ta đi còn nữa nếu tránh được tên lạnh lùng luôn nở nụ cười khinh kia là được.
Nhưng sự đời đâu phải hắn nói không được thì nó sẽ không xảy ra, ông đại úy kia bản tính thích chơi đàn ông nên nếu chỉ cười với uống mấy li thì đâu cần đến những chỗ thế này. Đã ôm được trong tay, không sờ chỗ này bóp chỗ nọ thì cơ thể táy máy khó chịu.
Ông ta không ngần ngại một tay bóp đùi trong của Dật Hy một ta ôm eo hắn.
Bất ngờ, và thấy ghê tỏm rợn người hắn đẩy ông ta ra và đứng dậy cùng ánh mắt viên đạn cảnh báo.
- Thừa Phong, người của cậu thật không biết điều
- Thật có lỗi, tôi sẽ giáo huấn ngay – Thừa Phong mỉm cười thích thú
- Mất hứng, mấy em mau nhảy cho ta xem nào – ông ta cùng mấy người khác tiến ra mấy cây cột nhảy.
Dật Hy vội vã hướng ra cửa chưa được bốn bước.
- Ngài cảnh sát đi đâu thế? – Thừa Phong vươn tay lấy li rượu nói.
Không phải nói hắn, không phải nói hắn, không phải. Dật Hy cầu nguyện thầm.
- Trình Dật Hy, anh cũng có sở thích mặc đồ con gái à, không ngờ đấy.
- ...... hiểu lầm...
- Tôi cũng không nhớ là đã tuyển anh, anh muốn làm ở đây đến thế?
- Vậy tôi rời khỏi đây cậu xem như chưa thấy tôi – nói xong hắn định đi thì Thừa Phong lên tiếng.
- Mấy tấm hình này nếu gửi về sở cảnh sát chắc thú vị lắm, Đại thúc lên hình nhìn rất đẹp.
- Đồ khốn – Dật Hy quay lại, hắn thấy màn hình điện thoại chụp lúc tên đại úy sờ người hắn.
Thừa Phong nghiên đầu vẫy vẫy điện thoại khiêu khích hắn.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
33 chương
34 chương
323 chương
53 chương
26 chương
25 chương
38 chương