Cảnh Sát Và Con Lang Mafia (đam Mỹ)
Chương 12
Tập đoàn Dương thị này được dựng từ lâu đời và từ từ giàu có là nhờ các vụ làm ăn phi pháp. Và vị trí cao nhất gia đình truyền cho cha của hai anh em nhưng do sức khỏe, ông truyền lại cho hai đứa con trai.
Vì dòng máu cao quý trong người và có bổn phận bảo vệ danh dự gia đình hai anh em từ khi sinh ra đã được dạy những điều khắc nghiệt nhất để sinh tồn.
Làm thế nào để đạp kẻ khác và chỉ có đạp kẻ khác mới có thể bảo vệ được bản thân cùng danh dự của gia tộc.
Lớn mạnh đương nhiên có kẻ thù rất nhiều kể cả người trong gia tộc cũng không thể tin tưởng được.
Bây giờ mất bản danh sách trong USB đó tổn thất không nói, dù sao cũng không có bằng chứng cụ thể buộc tội, chỉ là để truyền ra thì danh dự mà mất đi cho dù có bao nhiêu cũng không thể bù đắp được.
Và đây là lí do Thừa Phong chuyển văn phòng về đây.
Nhưng nếu gặp lại lão nhân cảnh sát ương ngạnh cứng đầu cũng thú vị, xem ra mấy tháng đầu cũng không vất vả tìm đồ chơi.
Bên kia món ‘’đồ chơi’’ đang ra sức ngấu nghiến ăn chén cơm thứ năm
Hắn ăn nhiều một lúc làm lão cha hắn nhìn chăm chú ( à vâng bây giờ mới xuất hiện)
Ông đi mới 3-4 ngày bộ để tiền thiếu ở nhà sao? Đời nào, con ông tự cao có thừa nó xài tiền của ông mới lạ. Bình thường con ông ăn uống điều độ đủ bữa và ăn rất có chừng mực cùng lắm là chén thứ ba là đầu hàng vậy mà hôm nay ăn như chết đói mấy năm.
Cũng phải, nó là cảnh sát chắc mệt mỏi do bắt cướp ( bác lầm to ^^), làm cảnh sát rất nguy hiểm nhưng giúp ích cho đời rất nhiều. Ông nếu không phải bị thương đã không nghỉ hưu sớm như thế.
- Suy nghĩ cái gì, lão cha mau ăn đi – hắn ngốn đầy miệng vẫn cố nói
- Đồ ăn không phải do ngươi ăn hết hay sao còn bảo ta ăn
- Vẫn còn mà
- Ngươi 30 rồi, thằng xử nam mau mau kiếm vợ đi
- Khụ khụ….- hắn nghẹn cơm
- Lão già, muốn hại chết con mình à? Cái gì xử nam này nọ ai nói tôi xử nam
- Thế mày quan hệ được với bao nhiêu đứa hả, hầy…..tao muốn có cháu bồng –ông gục xuống bàn
- Nói cho ông biết đừng kêu tôi là xử nam nghe chưa, sao không đi luôn đi – hắn đứng dậy đi về phòng
- Thế chỗ bánh đậu đỏ này đem cho nhá
- Hừ - hắn quay lại giật bao bánh đậu đỏ rồi quay vào trong phòng
Phi ! con mẹ nó, lão cha già lại nói hàm hồ nữa xử nam gì chứ hắn mới không phải.
Mà cũng đúng một lần bị cường bạo một lần tự nguyện đáng hận, cả hai lần đều là làm với đàn ông mà còn là hai thằng khác nhau, quan trọng hơn chúng nhỏ tuổi hơn hắn.
Phi ! nhục nhã mà, cơ thể này bẩn con mẹ nó rồi. Hắn tuy không ghét gay nhưng hắn cũng chẳng thích thú gì mấy thể loại đó, thân là đàn ông trưởng thành nếu không lên giường được với phụ nữ thì cũng đâu có ngu gì nhào vào giường đàn ông để tìm thỏa mãn chứ.
Thời đại tiến bộ không cấm quan hệ nam nam, hắn căn bản không tiếp thu được vấn đề này. Nghĩ lại giờ mới hiểu cảm giác của mấy phụ nữ bị cường bạo, hay những phụ nữ uống rượu say làm chuyện mấy kiểm soát, phụ nữ thật đáng thương
Khoan ! vừa nãy
Con mẹ nó ! hắn đang so sánh mình với phụ nữ sao? Thế quái nào, hắn không phải bị đàn ông ‘thông’ tới ngu luôn rồi chứ? Chết tiệt lũ chúng mày.
Hắn vò đầu gào to trong thâm tâm
- Hắt xì... - Đâu đó có hai người bị nhắc tới
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
33 chương
34 chương
323 chương
53 chương
26 chương
25 chương
38 chương