Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1247 : Người tốt đâu đâu cũng có
Rất nhanh tám người kia liền tiếp cận bên này, đi đầu là một nữ nhân diện mạo xinh đẹp nhưng lúc này cả người chật vật vô cùng, nàng ta có tu vị Thiên Quân Cảnh tám tầng, lúc nàng ta nhìn qua ba người Huyết Vận, Ngọc Khiết cùng Sói Mập thì hiện lên một tia cười lạnh.
Không nói một lời nàng ta liền đánh ra một chưởng hướng về phía ba người, một kích này nhìn như rất mạnh nhưng trên thực tế nữ nhân kia cũng đã lưu thủ rất nhiều, hiển nhiên nàng ta cũng không phải muốn giết ba người mà là muốn đánh ba người bị thương nhẹ, sau đó mượn nhờ ba người làm mồi câu thay bọn họ dẫn dụ mấy con “ Đầm Lầy Quái.”
Huyết Vận cùng Sói Mập làm sao không rõ tâm tư của những người này, ngay khi nữ nhân kia ra tay thì Sói Mập liền hống lên:
“ Gru… hú.. hú…”
Từng vòng âm ba mang theo lực lượng kỳ dị khuếch tán mà ra, âm thanh kia đi tới đâu liền khiến cho nơi đó hóa đá, dù là tám người kia hay mấy con “ Đầm Lầy Quái” đều trong thời gian ngắn bị vô hiệu hóa.
Cùng lúc này Huyết Vận cũng xuất ra huyết kiếm, tay hắn vung vẩy, tám thanh huyết kiếm bắn về phía tám người kia, đục trên mỗi người một lỗ máu.
Huyết Vận đương nhiên là cũng không có ý định giết đám người này, hắn chỉ muốn làm bị thương đám người này để cho cả đám không có khả năng chạy trốn mà thôi, tiện thế dùng máu đám người này dẫn dụ hết quái vật xung quanh đây. Như thế ba người bọn họ sẽ an toàn hơn một điểm.
Làm xong tất cả, hắn khẽ nói:
“ Được rồi Kim Ca, đi thôi.”
Vừa nói hắn vừa bắt ấn quyết miệng liên tục lầm bầm chú âm:
“Πάρτε το αίμα μου ως οδηγό, παρακαλώ να μου δώσετε απαράμιλλη ταχύτητα.”
Hắn vừa đọc xong chú ngữ thì liền có một đoàn huyết khí bao lấy cả ba người đồng thời tiêu thất.
Ngay khi ba người vừa tiêu thất trong nháy mắt thì trạng thái hóa đá xung quanh cũng bị giải khai, tám người lúc trước vừa tỉnh dậy liền cảm thấy trước ngực đau xót thì kinh ngạc nhìn xuống.
Vừa nhìn xuống thì sắc mặt bọn họ đều đại biến, chỉ thấy trước ngực bọn họ xuất hiện một cái lỗ máu, máu tươi từ bên trong liên tục tuôn ra, cả đám lúc này nhanh chóng vận dụng tiên lực áp chế thương thế nhưng mà dù có làm sao áp chế cũng vô dụng, máu tươi vẫn không ngừng chảy ra.
Một người kinh sợ nói:
“ Chết tiệt, vì sao lại không thể áp chế lại thương thế.”
Nhưng còn không để hắn tự hỏi vì sao thì một đám ‘Đầm Lầy Quái’ liền phát ra tiếng gào rú trầm thấp mà xông tới. Đám quái vật đầm lầy này giống như bị máu tươi của tám người kích thích nên càng điên cuồng hơn.
Cả tám người thấy vậy đều sắc mặt trắng bệch, bọn họ biết hôm nay liền dữ nhiều lành ít rồi.
……
Thoát đi khỏi đám “ Đầm Lầy Quái” dây dưa, Huyết Vận vẻ mặt lạnh lùng nhưng trên khóe miệng lại nở một nụ cười tà dị nói:
“ Trên đời thật có nhiều người tốt, vậy mà lại đến giúp chúng ta ứng phó với đám sinh vật bất tử kia.”
Sói Mập cũng là cảm khái nói:
“ Đúng là thật không ngờ trên đời này vẫn còn người tốt như vậy, hy vọng sau này gặp nhiều mới tốt.”
Ngọc Khiết ở bên cạnh nghe vậy thì không nói gì, nếu không phải lúc trước nàng chứng kiến tất cả, nghe được hai người cảm khái như vậy lại còn tưởng rằng bọn họ gặp người tốt thật.
Đúng lúc này ba người đồng thời khẽ hít, đều cảm thấy một mùi hương thơm ngát khiến thần thanh khí sảng.
Sói Mập có phần kinh ngạc nói:
“ Mùi này sao có chút quen quen nhỉ, hình như gặp ở đâu rồi.”
Huyết Vận lúc này hai mắt tỏa sáng nói:
“ Đương nhiên là quen rồi, cái này là mùi của Huyết Liên không thể sai được.”
Được Huyết Vận cảnh tỉnh thì Sói Mập cũng là đột nhiên nhớ ra nói:
“ Thảo nào thấy quen như vậy, hóa ra là Huyết Liên, thứ này dùng để nấu canh thịt thì đúng là nhất.”
Huyết Vận khóe miệng co giật nói:
“ Cái đó chỉ có Xuân Đức ca ca mới làm như vậy, thứ này là thiên tài địa bảo vạn năm khó gặp làm như thế khác gì phá của.”
Sói Mập nghe thế thì một mặt khinh bỉ nhìn hắn nói:
“ Tiểu tử ngươi bớt ở trước mặt ta giả bộ, lúc trước ta nhớ vì ngươi là nhỏ nhất mà một mình liền độc chiếm nữa nồi, vì sao lúc đó ngươi không có ý kiến. Ta thấy tiểu tử ngươi lúc đó ăn rất là hưởng thụ à, ăn đến cặn cũng không còn thừa cho ta.”
Huyết Vận nghe hắn nói vậy thì nhớ trước kia hai người tranh giành nhau thức ăn, nghĩ lại hắn không khỏi một hồi đỏ mặt, hắn lúc này giả bộ như không biết nói:
“ Khụ khụ. Kim ca nhớ lầm rồi, làm gì có chuyện đó chứ. Thôi, chúng ta trước hết cứ đoạt đến tay sau đó lại tính sau.”
Sói Mập lúc này không biết là nhớ đến cái gì mà nước miếng chảy ròng ròng, nghe Huyết Vận nói thì hắn không ý kiến gật đầu nói:
“ Có lý, trước đoạt đến tay, sau này rồi tính. Có điều ta thấy vẫn là nấu với thịt hung thú vương cấp ăn ngon, còn cái gì luyện đan luyện dược thôi dẹp đi.”
Ở bên cạnh Ngọc Khiết nghe hai người nói chuyện mà một đầu sương mù, nói thực từ lúc Huyết Vận bộc phát lực lượng cường đại giết chết vô số địch nhân đã khiến nàng thất kinh.
Nhưng càng về sau nàng phát hiện đó cũng không phải là cực hạn của sư huynh nàng, nhất là con yêu sủng bên cạnh của hắn càng không đơn giản, vậy mà có thể hóa đá một đầu Vương cấp yêu thú, nếu không phải nàng tận mắt nhìn thấy thì có đánh chết nàng cũng không tin.
Huyết Vận cười cười, không nói gì thêm, tiếp sau đó ba người liền hướng theo mùi hương mà lần theo.
Vốn là ba người tưởng bông hoa kia sẽ ở bên trong đầm lầy này nhưng mà lần theo mùi hương kia ba người lại phát hiện không phải như vậy, bọn không biết từ lúc nào đã thoát khỏi đầm lầy đi tới một khu đất trống chỉ có đá cùng với cây cỏ, phóng tầm mắt liền có thể nhìn thấy phía cuối chân trời xa xa.
Lúc này ánh mắt của Sói Mập nhìn về một hướng nói:
“ Nó kìa, bên phải.”
Ánh mắt của Huyết Vận nhìn qua, hắn lập tức nhìn thấy trên một bộ hài cốt khổng lồ mọc ra một đám “ Huyết Liên”, nhìn thấy số lượng nhiều như vậy hắn không khỏi vui mừng nói:
“ Nhiều như vậy, có ít cũng phải gần 20 bông. Nếu như có thể nuốt xuống một hơi Kim Ca có thể đột phá đại cảnh giới cũng không chừng.”
Có điều Sói Mập lúc này lại nói:
“ Kỳ quái, huyết thú đâu, bên cạnh huyết liên không phải luôn có một đám huyết thú bảo vệ sao, lúc trước ta cùng với chủ nhân khi gặp huyết liên cũng đụng phải huyết thú cường đại à.”
“ Ầm ầm….”
Sói Mập vừa dứt lời thì từ bên trong lòng đất đột nhiên phát ra tiếng động ầm ầm, tiếp sau đó từng con sâu màu đỏ dài gần 2 mét bộ dạng không khác gì con đuông dừa lao ra khỏi mặt đất hướng về phía ba người cắn tới
Huyết Vận phản ứng vẫn là nhanh nhất, hắn lập tức lấy ra huyết kiếm, bố trí Cửu Cung Huyết Kiếm Đồ thủ hộ lấy ba người cùng với đó hắn cũng nói:
“ Kim Ca, vẫn như củ, đệ công ca thủ.”
Truyện khác cùng thể loại
261 chương
113 chương
100 chương
72 chương
1449 chương
85 chương