Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1246 : Nguy hiểm trùng điệp
Huyết Vận vừa chạy đi thì Sói Mập cũng liền chạy theo phía sau. Cơ hồ ngay khi ba người chạy tới đầu con đường đi thông qua hồ dung nham thì đám “ dung nham xà” kia cũng liền tấn công tới.
Từng con há to cái miệng ra, từ bên trong phụt ra một luồng nhiệt hỏa cực kỳ khủng bố. Nếu chỉ một vài con thì không có vấn đề gì nhưng lúc này cũng không phải chỉ một vài con mà có đến hàng trăm hàng ngàn con.
Ngay khi đám này vừa há miệng phun ra ngọn lửa màu tím yêu dị thì nhiệt độ nơi này tăng lên mấy lần, mặt đất nơi ba người đang đứng lúc này cũng dần dần đỏ lên.
Huyết Vận thấy thế thì gấp giọng nói:
“ Kim ca, hỗ trợ đệ một tay, để đệ giết chết đám này.”
Sói Mập không do dự liền đáp:
“ Không thành vấn đề.”
Vừa đáp lời xong thì Sói Mập liền hú lên:
“ Gru … hú … hú…”
Từng vòng âm ba khuếch tán ra bốn phía, ngăn trở những luồng hỏa diễm màu tím yêu dị kia, hỏa diễm đụng phải âm ba kia trực tiếp bị đánh cho xơ xác, còn đám dung nham thú cũng bị âm ba kia kích thương không không ít.
Tiếp sau đó âm ba công kích kia giống như cô đọng thiên địa lại hình thành một lồng phòng hộ vô hình thủ hộ xung quanh ba người, nhiệt độ khủng bố ở nơi đây cũng bị ngăn cách ở bên ngoài.
Cùng lúc này Huyết Vận bắt đầu vận dụng “ Cửu Cung Huyết Kiếm Đồ” giảo sát đám dung nham thú, đám dung nham thú kia rất đông nhưng thực lực lại không quá cao, nên rất nhanh liền bị Huyết Vận giết chết một đống.
Điều khiến Cửu Cung Huyết Kiếm Đồ tiêu hao cũng rất lớn nhưng mà thông qua việc hấp thu tinh hoa sinh mệnh của địch nhân, Huyết Vận có thể duy trì thời gian rất dài.
Ba người vừa đánh vừa nhanh chân đi sang đầu bên kia hồ dung nham. Trên đường đi qua có vô số dung nham xà lao đến tấn công ba người nhưng tất cả đều bị Huyết Vận một người chém giết toàn bộ.
Đột nhiên, dung nham xà đang tấn mãnh liệt bỗng chốc dừng lại, sau đó một lần nữa ẩn vào bên trong hồ dung nham. Nhưng nhìn thấy cảnh này thì Huyết Vận cùng Sói Mập lại đồng thời thời la lên:
“ Không tốt, chạy nhanh. Vương thú xuất hiện.”
Vừa la lên thì Sói Mập liền phun ra một viên châu màu xanh, viên châu kia nổ tung hóa thành 18 điểm tinh quang, xếp thành đồ án kỳ dị, cùng lúc đó một lực lượng kỳ dị bao lấy ba người vào bên trong.
Có điều lúc này từ bên trong hồ lao ra một con quái thú to lớn, vừa lao ra ngoài thì nó đã gầm thét dữ dội.
“ Gào gào gao…”
Âm thanh gào rống kinh thiên khiến cho cả nơi đây rung lên mãnh liệt, vô số đất đá từ phía bên trên rơi xuống.
Cảm nhận được khí tức trên người còn đại quái này, Huyết Vận có phần lo lắng nói:
“ Đã là Tinh Vương Tiên Cảnh rồi, Kim Ca nên làm thế nào?”
Sói Mập lúc này tuy hơi có một chút lo lắng nhưng vẫn là tự tin nói:
“ Yên tâm, sẽ không sao. Ta có cách.”
Lúc này con mắt thứ ba của Sói Mập lại một lần nữa mở ra, con mắt thứ ba vốn dĩ màu tím lúc này từ từ chuyển qua màu xám trắng.
Cũng vào lúc này, con quái vật Tinh Vương Tiên Cảnh hướng về phía ba người cắn đến.
Ba người cảm nhận được khí thế phô thiên cái địa ập tới thì trong lòng căng thẳng nhưng ngay khi quái vật kia sắp căn đến ba người thì từ bên trong con mắt thứ ba của Sói Mập bắn ra một luồng ánh sáng màu xám.
Ánh sáng kia chiếu xạ lên người con quái vật kia khiến cơ thể nó trong nháy mắt liền hóa đá. Không những thân thể nó mà cả mặt hồ dung nham cũng là như vậy, trong lúc nhất thời cả con quái vật đều bị cố định lại.
Nhưng có điều tu vi của Sói Mập quá thấp, còn chưa bước vào Thần Quân Tiên Cảnh nên năng lực cũng có hạn, nên đóng đá được con quái vật kia chưa được 2 giây liền đã không chịu được, con mắt thứ ba tự động khép lại.
Nhưng mà 2 giây cũng là đã đủ, ngay khi thần thông “ Thạch Hóa” của Sói Mập vừa mất đi tác dụng, con quái vật kia vừa khôi phục lại trạng thái hoạt động thì ba người cũng đang từ từ biến mất.
“ Ầm ầm…”
Ngay lúc con quái vật kia vừa đánh xuống thì vị trí lúc trước ba người đứng thì ba người đều đã đồng thời tiêu thất.
Con quái vật to lớn kia sau khi không tìm thấy địch nhân thì liền nổi điên, nó liên tục phun ra ngọn lửa màu đen, phá hủy tất cả mọi thứ.
“ Ầm ầm…”
“ Rầm rầm…”
Từng tảng đất đá phía bên trên rơi xuống như mưa, rơi vào bên trong hồ dung nham khiến nó dâng lên cao cao, mặt đất lúc trước vẫn là nơi an toàn thì lúc này cũng đã bị dung nham bao phủ, con đường đi thông giữa hai đầu bờ hồ lúc này cũng đã bị phá hư triệt để.
Sau khi phát tiết một lúc lâu thì con sinh vật to lớn kia mới chịu dừng lại, sau đó nó lại một lần nữa lặn sâu vào bên trong hồ dung nham.
……
Ở một nơi khác bên trong bí cảnh “ Cổ Lão Thiên Hoang”, sau khi chạy thoát một kiếp thì ba người Huyết Vận, Sói Mập cùng Ngọc Khiết lại rơi vào một cái đầm lầy.
Mà ở bên trong cái đầm lấy này thì ba người lại gặp phải một thứ cực kỳ khó chơi.
“ Đầm Lầy Quái” một sinh vật do thổ nguyên tố hình thành, có lực công kích không cao nhưng bản thân lại bất tử, dù có đánh nát bọn chúng thì bọn nó sẽ lại một lần nữa tái sinh, trừ khi rút sạch hết thổ nguyên tố bản nguyên hoặc tiêu diệt linh hồn bọn chúng.
Nhưng mà nói thì dễ hơn làm, muốn hấp thụ bản nguyên bất kỳ loại nguyên tố nào cũng là cực kỳ khó khăn nếu không muốn nói là không có khả năng, còn việc tiêu diệt linh hồn của đám này thì cần phải giết con “ Đầm Lầy Vương” mà muốn tìm được vương của đám này khác gì người si nói mộng.
Vì vậy, lúc này đây. Ba người Huyết Vận, Ngọc Khiết cùng Sói Mập bị mấy chục con “ Đầm Lầy Quái” tấn công thì chỉ có thể bỏ chạy trốn chết.
Nhưng mà nơi này là đầm lầy, là thiên hạ của mấy thứ này, ba người dù có chạy thế nào cũng chạy không thoát, đã vậy còn dẫn ra thêm một đám hung thú bên trong đầm lầy
“ Kim ca, thiên mục của ca đã khôi phục lại chưa, nếu còn tiếp tục thế này chúng ta e rằng cầm cự không được mấy ngày.”--- Huyết Vận có phần lo lắng nói ra.
Sói Mập nghe vậy thì lắc đầu nói:
“ Phải đợi thêm một thời gian nữa, nhiều nhất một ngày, chúng ta cố gắng cầm cự một ngày. Cũng không cần chạy loạn nữa, nơi này nguy hiểm trùng điệp, nếu mà dẫn ra thêm mấy con quái vật Vương Cấp tiên cảnh thì xong đời.”
Đúng lúc này Ngọc Khiết chỉ tay về một phương hướng nói:
“ Bên kia hình như có người sư huynh. Chúng ta có nên đi xem không?”
Nghe được Ngọc Khiết nói thì cả Sói Mập cùng Huyết Vận đều nhìn qua, khi bọn họ nhìn qua thì thấy có một nhóm 8 người đang hướng phía bên này chạy tới, đi theo phía sau đám người kia còn có 6 đầu “ Đầm Lầy Quái.”
Vừa nhìn thấy tám người kia đi qua phía này thì Huyết Vận cùng với Sói Mập đều biết được ý định những người kia, trong lòng bọn họ đều không khỏi cười lạnh.
Cả hai liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được vẻ tàn nhẫn trong mắt đối phương. Ở bên cạnh Ngọc Khiết đột nhiên cảm thấy rùng mình.
Truyện khác cùng thể loại
261 chương
113 chương
100 chương
72 chương
1449 chương
85 chương