Tà đế cuồng thê: phế vật cửu tiểu thư
Chương 1 : Sống lại trong thế giới khác
Gió to thổi mạnh bên rìa vách núi , bên vách núi là một túp lều nhỏ dột nát tồi tàn.
Lúc này bên ngoài túp lều , một người dơ bẩn gầy gò nằm trên vũng máu .
Đau đớn!
Cơn đau xé rách trên người, làm Ngũ Phượng cảm giác toàn thân như bị dao chém qua đau đến mức khó thở .
Sống trong bản năng sát thủ , nàng mở mắt ngay khi tỉnh lại,đập tay xuống đất muốn lật người nhảy dựng lên.
Không hay ,cả người truyền đến đau nhức, không thể cử động được cả tay và chân ,cơ thể vừa được uốn cong lại rơi xuống vũng máu kèm theo tiếng nổ.
Ngũ Phượng hô hấp dồn dập và phát hiện ra chính mình đang ở bên vách đá nơi sỏi và cỏ dại mọc lên.
Chuyện gì đang xảy ra thế này?
Nàng không phải chết dưới bom kim độc sao ?
Ký ức của nàng vẫn chỉ dừng lại ở cảnh nàng bị hai người mình yêu thương và tin tưởng nhất phản bội ,trái tim bị kim độc đâm vào ôm hận mà khởi động bom, chết cũng muốn kéo đôi cẩu nam nữ chôn cùng nàng .
Bỗng nhiên, Ngũ Phượng chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ , một cỗ ký ức kì lạ truyền vào trong tâm chí ,như muốn nổ tung tâm trí cô.
Đau đến mức chảy cả mồ hôi lạnh , một lúc sau cơn đau biến mất, Ngũ Phượng giật mình.
Nàng…… Xuyên qua?
Nhưng mà, đúng vào lúc này, cô còn không có thời gian để tiêu hóa thông tin vô lý này.
“Xoát xoát……” Roi nổ tung trong không khí .
“Ngươi đồ chó điên tiểu tiện nhân này, mệnh ngươi còn rất cứng nha , đánh đến tay ta đều đau , ta không còn sức lực để đánh a, xem ta không đánh chết ngươi.”
Khi roi rơi xuống, một tiếng nói sắc bén truyền đến.
“Tam tỷ, đừng đem nàng đánh chết, nàng ta cào vào mặt muội, mặt của nàng ta là của muội, muội muốn rạch vài nhát trên khuân mặt nhỏ nhắn kia , thành tổ ong vò vẽ cho nàng ta nếm thử cảm giác cắt thịt là gì .” Một sự kích động khác vang lên đó là một giọng nói âm độc.
“Chậm đã!” Lúc này, lại một giọng nói nhẹ nhàng nhàn nhạt khác truyền đến .
“Đại tỷ, sao tỷ lại ngăn cản chúng ta? Cái tiểu tiện nhân này cư nhiên dám can đảm chạy vào phủ Thái Tử điện hạ để câu dẫn trước mặt Thái Tử, bị ta phát hiện ,nàng ta cắn Tam tỷ bị thương ,cào xước mặt muội , khẩu khí thật lớn , muội không thể không giết nàng ta đi.” giọng điệu nữ tử âm độc có phần không cam lòng, nhưng lại có phần sợ hãi nữ tử có giọng nói dịu dàng .
“Ha hả……” Đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười nhẹ nhàng đầy ôn nhu tràn ngập dụ hoặc; “Muội đã cắt đứt gân tay gân chân , ở trên người nàng cắt trăm nhát dao, Tam muội cắt trăm nhát dao để trút hận, trên người nàng cũng không còn chỗ nào lành lặn ,hiện tại chỗ duy nhất có thể nhìn , cũng cũng chỉ có khuân mặt nhỏ bé của nàng mà thôi.”
Tuy nhẹ nhàng ,ngọt ngào nhưng không khó để phát hiện ra sự ghê tởm và giễu cợt.
Ngũ Phượng ánh mắt hiện lên sát ý, như vậy tay chân nàng liền bị phế? Khó trách tay chân đều không thể cử động.
Lúc này, có một giọng nói rất quen thuộc.....
Rưới mái tóc rối bù , Ngũ Phượng từ từ nâng mắt nên một cách yếu ớt.
Vào lúc đó thân thể của Ngũ Phượng trở nên cứng đờ , và một tia giễu cợt xoẹt qua mắt nàng, từ từ bị ăn mòn bởi một cảm giác lạnh lẽo .
Người phự nữ kia giống hệt Tam Phong người đã từng phản bội cô ngay cả Thẩm Nguy cũng giống hệt như vậy.
Vừa dứt lời của nữ tử dịu dàng hai người kia bỗng "cười thầm" và tâm trạng sảng khoái.
“Người tới, đem Cửu tiểu thư ném xuống Huyền Nhai Lâm đi thôi, làm thức ăn bổ dưỡng một chút cho ma thú trong rừng a , cũng coi như là giá trị duy nhất của nàng ta .” giọng nói dịu dàng vang lên nhưng lại hung ác lạnh lùng .
Khi ba người nói chuyện, Ngũ Phượng không thể bỏ sót một từ nào.
Nhũng gì xảy ra trước đó hiện lên trong trí nhớ của nàng.
Thái Tử điện hạ qua đêm ở tướng quân phủ, cố ý tuyển Thái Tử Phi từ tướng quân phủ, nhưng nàng ấy một cô gái ốm yêu ở sau biệt viện của phủ tướng quân lại không biết được mình tại sao xuất hiện ở trong phòng Thái Tử .
Đúng nha, trong trí nhớ là không có đoạn đó nha, rõ ràng là nàng bị người ta hãm hại.
Lúc sau nàng bị đại tiểu thư, tam tiểu thư, lục tiểu thư bắt lại dùng doi và dao cắt……
Tốt rất tốt!
Đôi mắt Ngũ Phượng sáng lạnh ,nàng sẽ nhớ kỹ tất cả những gì mà nàng đã chịu ngày hôm nay .
Khi thân thể bị kéo lê trên mặt đất đầy sỏi đá như bao tải đương bao tải, để lại một mảnh máu thịt, dùng sức ném xuống vách núi, trái tim của Ngũ Phượng ẩn chứa một luồng sát khí ,thở ra một hơi thở chết chóc .
Chờ nàng a, khi nàng trở về, cũng chính là lúc họ không thể nghỉ ngơi …...
Những ngọn núi được bao phủ bởi nhũng cây đại thụ cổ thụ ,u ám như hàng nghìn năm tuổi vậy,với nhiều loại quái thú ở trong đó ,lộ ra một khí thế nguy hiểm.
“Rống……”
“Ngao ô……”
Tiếng hổ và tiếng sói gầm vang cả khu rừng.
Cường chấn độ mạnh khiến Ngũ Phượng, ngất đi ,sau khi tỉnh dậy khi nhìn rõ tình hình trước mắt Vân Vũ không khỏi run lên ,cong người lui về vách núi phía sau.
Lúc này, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một tia sáng vàng , sau đó, suất hiện một đoạn thông tin kì lạ.
Hổ vàng cấp hai to gấp đôi hổ thường thuộc tính hỏa ,sức phòng ngự độc nhất vô nhị ,công kích mạnh ,độ nhanh nhẹn thấp.
Sói lưng sắt cấp 1 thuộc tính nước ,nhanh nhẹn ,khi tấn công sức phòng thủ yếu ,có khả năng tấn công nhóm và có thể chống lại quái vật cấp 2.
Vân Vũ không còn thời gian khám phá lý do tại sao thông tin này xuất hiện trong đầu nàng.
Bởi vì, bên tay phải của nàng , là một con hổ vàng cấp 2,nhe răng nanh dữ tợn đang gầm thét với bầy sói lưng sắt bậc 1, nhưng đôi mắt dã thú vẫn nhìn chằm chằm vào nàng.
Bởi vì ở phía bên tay trái, một bầy sói lưng sắt bậc 1 , cũng nhe răng nanh, sủa gâu gâu ,không cam lòng chịu yếu thế trước hổ vàng cấp 2 một cách miễn cưỡng và đôi mắt của chúng gắt gao nhìn chằm chằm vào nàng.
Truyện khác cùng thể loại
295 chương
50 chương
52 chương
108 chương
10 chương
45 chương