Hướng Vi cố gắng bình tĩnh lại, rất lâu sau cô mới tìm lại được lý trí. Nghĩ đến việc phải tìm được giải pháp trước đã, cô vội vã mở weibo, muốn đem trạng thái nhầm nhọt kia xóa đi, nhưng lại phát hiện đã có không ít bình luận, đặc biệt là một bình luận đầu tiên. Lễ tình nhân đưa thẻ tiền lương, đây chính là tình yêu đích thực. Chứ đàn ông thối mới có thể đưa thẻ phòng vào lễ Tình nhân. Đàn ông thối… Đàn ông khốn kiếp… Mới có thể đưa thẻ phòng vào lễ tình nhân. Đau lòng quá mà. Hướng Vi dở khóc dở cười nhìn thẻ phòng màu đen thếp vàng kia, nói với Nhị Hắc: Mày đi hỏi lão yêu tinh kia một chút, có biện pháp nào làm Giang Thành nhanh chóng hồi phục hơn không? “Làm sao? Bạn trai cô bị người khác nói thành tên khốn kiếp nên cô để ý à?” Nhị Hắc thô bỉ cười hề hề hỏi lại. “…” Hướng Vi: Tao làm gì để ý người khác nói như thế nào, bọn họ đều không hiểu Giang Thành mà. “Coi như cô còn có một chút lương tâm.” Nhị Hắc vừa lòng nhướn mày, sau đó phất tay ở trong không trung, vẽ ra một vòng ánh sáng xanh rồi biến mất. “…” Muốn đi thì nói trước một tiếng đã chứ! Hướng Vi đoán Nhị Hắc trở về Yêu tinh giới để thỉnh giáo lão yêu tinh râu bạc, cô cũng không chờ nó nữa, cầm lấy điện thoại mở weibo, xóa trạng thái khi nãy, đăng một trạng thái khác. Vi Vi Vi Vi: Nhìn nhầm rồi, không phải thẻ tiền lương. Sau đó còn thêm một icon mặt vừa cười vừa khóc. Sau khi đăng trạng thái trên weibo, Hướng Vi định bỏ điện thoại qua một bên thì phát hiện có người bình luận, lại không chỉ một cái. (Ha ha ha ha ha ha ha ha, chắc chắn là thẻ phòng rồi.) (Chắc chắn là thẻ phòng.) (Đánh cuộc một túi thịt bò cay là thẻ phòng.) Hướng Vi: “……” Cô mới lập weibo, lượt follow còn không đến một nghìn người, làm sao tất cả đều nói ra sự thật vậy? Cảm thấy buồn cười, Hướng Vi tắt weibo, lúc này thì Giang Thành gửi tới một wechat. (Giang Thành: Ngày mai nhớ mang theo bài tập nghỉ đông nhé.) Hướng Vi:??? Cậu ấy không phải đặt phòng khách sạn sao? Mang theo bài tập nghỉ đông làm gì? Chẳng lẽ cậu ấy đặt phòng vì muốn chỉ cô làm bài tập? Kỳ quái chớp chớp mắt, Hướng Vi nhanh chóng hồi phục tinh thần. (Hướng Vi: Được rồi.) Ngay sau đó bên kia trả lời lại. (Giang Thành: Sao em còn chưa ngủ?) (Hướng Vi: Mình còn làm bài tập. Còn cậu thì sao?) (Giang Thành: Nhớ em.) À…. Hướng Vi đỏ bừng mặt, ôm điện thoại viết viết xóa xóa, rồi lại thêm một chuỗi dấu ba chấm rồi mới gửi đi. (Hướng Vi: <img src="http://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20181103/butnoi-39.png" data-pagespeed-url-hash=817123411 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">