Lễ Tình Nhân được tặng “Tuyển tập đề thi đại học năm năm gần đây”, mà không phải một quyển, mà là một bộ. Chuyện này quả thực vui mừng đến mức khó có thể chấp nhận được. Hướng Vi nhìn món quà trước mặt mà không biết nên vui hay nên buồn. Vui bởi vì … đây là lần đầu tiên cô được tặng quà trong lễ Tình nhân, nhưng mà nhận được “Tuyển tập đề thi đại học năm năm gần đây” cũng quá là khác so với suy nghĩ của cô. “Không thích sao?” Giang Thành ở phía sau nghiêm túc hỏi. Hướng Vi: “…” Cô phải trả lời như thế nào đây? Cô cố gắng học tập để đạt được kết quả tốt, nhận được sách sao lại có thể nói là không thích? Tuyệt đối không thể. Nhưng …. “Thích. Rất thích.” Hướng Vi quay đầu lại nhìn Giang Thành, mặt mày hớn hở, biểu diễn kĩ thuật diễn xuất xuất sắc của mình. Giang Thành không hề nghi ngờ gì, giúp cô đem bộ sách để vào cặp, sau đó lấy bài tập nghỉ đông từ trong cặp ra, nói: “Hôm nay làm xong bài tập nghỉ đông. Về sau mỗi ngày làm một đề trong sách.” Hướng Vi: “….” Thật sự là đến để làm bài tập rồi. Như vậy liệu có cần phải hoán đổi lại Giang Thành không? Không hoán đổi có vẻ như cũng không có vấn đề gì, nhưng ngày hôm qua cô đồng ý với Giang Thành cũng là muốn để cho cậu trở về. Huống chi, hôm nay là lễ tình nhân, cô cũng muốn trải qua ngày này cùng với cậu ấy. Suy đi nghĩ lại, Hướng Vi vẫn quyết định nghĩ cách để Giang Thành hoán đổi lại. Nhưng mà làm cách nào mới có thể để cậu ấy vui vẻ đến hoán đổi đây? Hướng Vi ngồi ngay ngắn ở phòng khách làm bài tập, giả vờ như đang làm bài tập, suy nghĩ lung tung. Cô suy nghĩ rồi suy nghĩ, bỗng nhớ có một lần Giang Thành nói, chỉ cần nhìn thấy cô, cậu ấy liền rất vui vẻ. Nói như vậy chỉ cần cô và cậu ấy đối diện với nhau? Cái này thật quá đơn giản! Hướng Vi vui mừng không thôi, đem bài tập gấp lại, một tay chống cằm, đôi mắt to xinh đẹp nhìn người bên cạnh không chớp mắt, đáy mắt hiện lên sự thiết tha mong đợi, trong lòng thầm kêu: Hoán đổi đi, mau hoán đổi đi… Đang chuẩn bị giảng bài cho Hướng Vi Giang Thành bị động tác này của cô làm cho cậu ngẩn người, nhìn cô vài giây, mới nhìn ra ẩn sau ánh mắt kia là sự tha thiết chờ mong, lập tức cong môi cười, cúi xuống hôn cô. Hướng Vi: ???? Hướng Vi: !!!! Ý cô không phải là như vậy mà!!! Hướng Vi không kịp phản kháng đã bị Giang Thành hôn đến xiêu lạc hồn phách. Không thể không nói, mặc dù là trong kịch bản nhưng kĩ thuật hôn của Giang Thành thật tốt, rất thành thạo, không giống như người lần đầu mới yêu đương…. Chắc là lần đầu tiên?? Một lát sau, Giang Thành ngừng lại. Hướng Vi trừng mắt, vừa muốn mở miệng lại bị hôn tiếp. Hướng Vi: “….” Không phải là nói phải làm bài tập sao? Giang Thành càng hôn càng sâu, càng hôn càng quyến luyến, đến cả hô hấp cũng trở nên nặng nề. Hướng Vi cứ ngơ ngác như vậy mà để Giang Thành hôn cho đến khi cả người khô nóng, đại não trống rỗng, thân thể mềm nhũn, cho đến khi cậu dừng lại mới thu được một ít lí trí về, ngơ ngác nhìn cậu, mặt nóng đến dọa người. Giang Thành chăm chú nhìn Hướng Vi, rất lâu sau đó mới đè nén được sự xao động kia, trầm giọng nói: “Làm bài tập.” Hướng Vi: “…..” Không hổ là người có kinh nghiệm, thay đổi thật nhanh, vừa mới hôn nồng nhiệt như vậy, nói nghiêm túc thì liền nghiêm túc. Nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, Hướng Vi cũng điều chỉnh được trạng thái, cúi đầu xuống, một bên xem đề một bên hỏi Nhị Hắc: Chủ nhân nhà mày thật sự là lần đầu tiên yêu đương sao? Nhị Hắc: “Rõ ràng là không phải.” Thật sự rõ ràng như vậy sao? Tại sao cô lại nhìn không ra? Hướng Vi: Trước kia tao chưa từng nghe nói cậu ấy từng có bạn gái? Nhị Hắc: “Bởi vì cô ngốc.” Hướng Vi: “….” Có thể bình tĩnh nói chuyện được không, tại sao lại cứ phải đả kích cô như vậy. Nhị Hắc: “Cô rõ ràng là bạn gái cũ của cậu ấy.” “….” Hướng Vi: Tao đang nói chuyện nghiêm túc, không phải kịch bản. Nhị Hắc: “Nếu như vậy thì cô chính là mối tình đầu của cậu ấy.” Mối tình đầu ư… Hướng Vi mỉm cười, không nghĩ nữa tiếp tục xem đề, lúc này lại nghe Giang Thành nói: “Nếu không làm bài tập, chúng ta làm chuyện khác có được không?” Khi nói lời này, cậu đang ở rất gần cô, hơi ấm phả vào người cô, làm lòng cô rối tinh rối mù. Đặc biệt nghe được hai chữ “được không”, trái tim thiếu nữ của Hướng Vi thật muốn nổ tung. Tay cầm bút run run, Hướng Vi kìm nén tâm tư của mình, ấp úng hỏi: “Làm, làm chuyện gì khác?” Hỏi xong một lúc, Hướng Vi mới cảm thấy có gì đó sai sai. Tuy rằng theo kịch bản thì Giang Thành có hơi tùy hứng nhưng khi cậu ấy giao bài tập cho cô đều nghiêm túc làm bài, chưa bao giờ cư xử lạ lùng như hồi nãy.. Nghĩ đến đây, Hướng Vi lại nhìn Giang Thành, dùng ánh mắt hoài nghi, đang định hỏi: “Giang Thành?” Giang Thành nhướn mày, cười không nói gì? Chẳng lẽ cô đoán ai? Cậu ấy không hoán đổi? Hướng Vi chớp chớp mắt, thử lại lần thứ hai: “Cậu có biết cậu tặng tớ một bộ “Tuyển tập đề thi năm năm gần đây” nhân dịp Lễ tình nhân không?” “….” Giang Thành không nhịn được, bất đắc dĩ cười: “Không phải tôi đưa.” “Đúng là <img src="http://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20181103/butnoi-40.png" data-pagespeed-url-hash=2386375405 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">