Bồi thường thân thế
Chương 6
Cách trường đại học không xa là một chiếc BMW núp
bóng dưới tán cây xanh. Khi Mạc Y ra khỏi cổng chính, từ nơi đó phát ra tiếng
còi xe inh ỏi có phần thúc ép khiến cô chú ý. Qua lớp kính loáng nắng phía đầu
xe, người ngồi nơi ghế lái khẽ ngoắc tay với cô. Mạc Y nhếch môi cười lãnh đạm,
nhìn xung quanh không còn ai để ý mới dám tiến vào trong.
Trịnh Khang
đưa cho cô một tập tài liệu, không chần chừ khởi động xe. Mạc Y lật giở vài
trang, âm điệu chứa ý cười: “Hợp đồng?”
“Trước mắt
cô giúp tôi thu mua JPS, tôi giúp cô củng cố nội bộ Mạc gia. Còn chuyện đầu tư,
hợp tác lâu dài… Không tồi. Nhưng theo tôi biết việc Mạc gia với Cao thị còn
chưa yên, bây giờ tuyên bố liên hôn, há phải Trịnh thị tự mua điều tiếng vào
người sao?”
Mạc Y im lặng
quan sát người đàn ông bên cạnh mình, anh ta vẫn đang tập trung lái xe, nhưng
những lời vừa nói ra hẳn đang hướng cô đến một suy tính khôn ngoan khác.
“Trong lúc đợi
việc này lắng xuống, tôi và cô, hay là thử hẹn hò đi… Đã tính đến lâu dài, tôi
cũng phải biết đối tượng mình sống chung là người như thế nào, không phiền chứ,
cô Mạc?”
“Tập gọi tôi
là Trịnh phu nhân đi” Mạc Y hướng cho anh một ánh nhìn tự cao cùng ngạo mạng, đập
mạnh tập hợp đồng đã kí vào ngực Trịnh Khang.
Anh bẻ lái
sang hướng khác, đến một nhà hàng cách xa chốn thành thị phồn hoa, hiệu là Tây
Tước. Khuôn viên sân rộng lớn, ở giữa là tiểu đình nhỏ đủ để một gia đình dùng
bữa, xung quanh hoa xen cây cỏ, không khí ngoại ô khoáng đạt trong lành. Mạc Y
không vội, cô xuống xe rồi đứng chờ Trịnh Khang cùng vào. Bên trong được bài
trí cổ kính, những bức mành gỗ ngăn cách nhau tạo ra một không gian không quá khép
kín, nhưng khá riêng tư.
Mạc Y là mẫu
phụ nữ thời hiện đại, tư tưởng phương Tây nhưng tính cách lại trầm tĩnh, điềm đạm
hơn người. Điều này bị ảnh hưởng từ tuổi thơ vắng bóng mẹ từ lâu. Trịnh Khang
vì tác phong công việc ăn mòn sự lãng mạng, nên hầu hết chỉ là những khoảng im
lặng kéo dài. Hai người cứ duy trì tình trạng như thế cho đến khi giọng một cô
gái trẻ vang lên, xen lẫn ngạc nhiên cùng thích thú.
“Anh?”
Mạc Y hơi giật
mình, ngẩng mặt nhìn cô gái nọ. Vị tiểu thư kia còn rất trẻ, áng chừng chỉ mới
20, mái tóc nâu đỏ phong cách, bên cạnh là một thiếu gia tử có vẻ trạc tuổi,
nhưng ánh mắt lại lạnh đến đáng sợ, duy chỉ khi nhìn cô gái kia liền trở nên ôn
nhu như nước. Cô có điểm muốn mà lại nhớ không ra họ là ai.
“Kha Dy, em
sao lại ở đây?”
“Phí lời, em đến đây đương nhiên để ngoạn
phong cảnh, thưởng thức ăn rồi. Còn anh, vị tiểu thư này…”
Mạc Y mỉm cười
đáp lễ: “Tôi họ Mạc, tên Y.”
Kha Dy có phần
nhíu mày: “Mạc tiểu thư, người liên hôn với Cao thị?”
Mạc Y vì cái
nhíu mày ấy mà cảm thấy gượng gạo: “Đúng là như vậy…”
Kha Dy lại
tinh tế nhìn thêm một lượt, sau đó cười ngọt ngào với Trịnh Khang: “Anh, tụi em
xong rồi, xin phép về trước.” Rồi cùng với người nam nhân nọ rời đi.
Mạc Y hình
như đã nhớ ra họ là ai, cô nhìn Trịnh Khang như để chắc chắn thêm câu trả lời: “Người
vừa rồi, là em gái anh, Trịnh Kha Dy?”
“Phải.”
“Câu trai
kia có phải là Tử Kì? Nghe nói việc liên hôn giữa họ đã xảy ra vấn đề.”
“Không sai.
Chỉ là tuổi trẻ bồng bột, nghĩ thông rồi, tự khắc sẽ đến với nhau...”
Mạc Y thoáng chốc rơi vào trầm tư.
“Cô Mạc
không cần quá suy tư, nếu chúng ta liên hôn, đã có bản hợp đồng này làm cơ sở,
thứ gọi là tình yêu với tôi quá xa xỉ, không đáng để bận tâm nhiều như vậy…”
*
* *
Truyện khác cùng thể loại
182 chương
99 chương
27 chương
9 chương
53 chương
81 chương