Bố Y Quan Đạo
Chương 1252
Trưởng phòng cục tổ chức trung ương La Thanh Viễn cùng Trương Thanh Vân đến nhận chức, cùng ngày hôm đó thủ đô mở hội nghị toàn thể, trên hội nghị La Thanh Viễn tuyên bố trung ương bổ nhiệm Trương Thanh Vân là bí thư thị ủy thủ đô và đọc vài quyết nghị tương quan.
Trương Thanh Vân phát biểu trên hội nghị, hắn dùng câu nói nhà quê vào thành phố đẻ nói về đợt điều động lần này của mình, tao nên ấn tượng khá tốt với mọi người. Nhưng sau đó hắn lại nói:
- Nói là nhà quê vào thành phố, đó là nói lúc tôi mới đến, còn chưa quen thuộc công tác ở thủ đô. Đặc biệt là thủ đô không thể so sánh với các tỉnh thành phố khác, là thủ đô thì có rất nhiều góc độ khác biệt và đặc biệt, tôi hy vọng các đồng chí có thể cho tôi chút hỗ trợ, để tôi nhanh chóng dung nhập vào công tác.
- Về phương diện khác, tôi là một nhà quê công tác ở các tỉnh thành phố tuyến dưới nhiều năm, cá nhân tôi cho rằng trước mắt thủ đô có thể dung nhập một vài nguyên tó mới, mà những nguyên tố đó có thể sẽ do các đồng chí chúng ta đưa đến. Vì vậy xét từ phương diện này, thủ đô phải đổi mới là lẽ đương nhiên."Thủ đô biến đổi!"Đây là từ ngữ hấp dẫn ánh mắt đầu tiên của Trương Thanh Vân khi đến nhận chức ở thủ đô, cũng chính là từ ngữ thể hiện sự quyết tâm của hắn.
Thủ đô là trọng địa, dưới chân thiên tử ai cũng mong ổn định và phát triển hài hòa. Nhưng Trương Thanh Vân lại nói ra mục tiêu biến đổi thủ đô, không thể không nói điều này thể hiện sự quyết đoán của Trương Thanh Vân, đồng thời cũng có lá gan lớn.
Làm quan ở thủ đô thường phải cẩn thận, vì vậy Trương Thanh Vân phát biểu trên hội nghị làm người ta kinh hãi. Lúc này mọi người mới nghe rõ, Trương Thanh Vân nói mình là nhà quê vào thủ đô cũng chẳng phải khiêm tốn, trong đó mơ hồ có sự dũng mãnh của người nhà quê, thủ đô biến đổi dễ dàng vậy sao? Thủ đô biến đổi thế nào? Thủ đô định vị ra sao? Đây là những vấn đề liên lụy với nhau và rất phức tạp, Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức bí thư nhiều năm, sao hắn không nhìn thấu cho được?
Nhưng Trương Thanh Vân nhìn thấu mà vẫn còn dám lớn tiếng tuyên bố, điều này nói rõ hắn chuẩn bị rất kỹ rồi sao?
Phải biết rằng lần này Trương Thanh Vân được điều động cực kỳ đột nhiên, có thể nói là một lần ngoài ý muốn. Trước đó ai có thể có kế hoạch?
Trương Thanh Vân đến nhận chức vội vàng, nhưng tình cảnh như vậy hắn còn dám phát biểu mạnh miệng, rõ ràng đã biểu hiện rõ tư tưởng suy nghĩ của mình. Từ Hoa Đông đến Giang Nam và thủ đô, Trương Thanh Vân làm quan đầy chông gai và khiêu chiến, nhưng hắn có gan, tác phong làm việc vẫn không đổi.
Trương Thanh Vân chính là một người dám liều mạng, hắn ở Hoa Đông và Giang Nam đều nhận được thành công lớn, nhưng bây giờ hắn về thủ đô, nơi đây không thể so sánh với địa phương, hắn có thể tạo nên thời đại huy hoàng sao?
Đại hội toàn thể giải tán, Trương Thanh Vân tham gia tọa đàm với các thường ủy thủ đô. Hắn là một lớp trưởng mới, hắn nhất định phải dung nhập vào trong ban ngành, phải nhanh chóng biết rõ tích cách và đặc điểm của các thành viên ban ngành, sau đó khống chế thế cục vào trong tay.
Thủ đô không thể lấy ra so với các tỉnh thành tuyến dưới, từng thành viên ban ngành thủ đô đều không đơn giản. Quan ở thủ đô thường có độ nặng rất lớn, độ nặng của các thường ủy thủ đô khó thể lấy ra so sánh với địa phương tuyến dưới. Người có thể được làm thường ủy thủ đô thì chẳng có chỗ nào không phải là nhân vật kiệt xuất. Trương Thanh Vân là thành viên không phải trẻ tuổi nhất trong ban ngành, trưởng phòng tuyên truyền thủ đô là Dư Thúc Bình còn nhỏ hơn hắn một tuổi, điều này làm truyền kỳ về độ tuổi của Trương Thanh Vân giảm xuống, đồng thời cũng làm hắn tỉnh ngủ.
Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức vụ bí thư thủ đô, hắn có thể dùng phương án liên hệ giống như khi ở dưới địa phương hay không? Mà phương diện này cũng là cơ bản của hắn. Tính cách của hắn tương đối mạnh mẽ, công tác trực tiếp, hắn có thể dùng phương án này dưới địa phương, nhưng về thủ đô sợ rằng sẽ có vấn đề.
Thủ đô trời trong nắng ấm không thể so với Giang Nam, Giang Nam thường nhiều mưa, phương bắc thì rất ít mưa, một năm bốn mùa thì mùa thu là tốt nhất, không có nhiều gió bắc gào thét, mặt trời cũng không quá nóng.
Phòng làm việc số một ở thị ủy thủ đô, bên ngoài phòng là một hoa viên nhỏ, trong hoa viên sức sống dào dạt, đẹp không tả xiết. Phòng làm việc này được bố trí theo phong cách ngắn gọn mạnh mẽ của Trương Thanh Vân, khá có khí thế.
Trên ghế sa lông, Trương Thanh Vân kẹp lấy một điếu thuốc và tinh tế thưởng thức. Trên chiếc ghế sa lông đối diện với Trương Thanh Vân chính là một người đàn ông gầy gò mặc tây trang, người này hơn năm mươi, tóc hơi thưa nhưng khí độ hiên ngang, đặc biệt có tinh thần.
Người đàn ông này ngồi đối diện với Trương Thanh Vân, khí thế không kém Trương Thanh Vân, đáng tiếc là chỉ cần nhìn qua cũng có thể thấy được sự khác biệt giữa hai người.
Nụ cười của Trương Thanh Vân rất thật, rất tự nhiên, hành động cực kỳ tiêu sái. Người đàn ông kia lại có vẻ thận trọng, tuy lão cố gắng làm cho biểu hiện của mình được tự nhiên nhưng chỉ cần nhìn vào cử chỉ và cách nói chuyện cũng có thể thấy lão là khách trong căn phòng này. Chu Bang Minh là chủ tịch thủ đô, là một cán bộ nổi bật, nổi tiếng ở thủ đô. Khi lão ba mươi tuổi đã công tác ở thủ đô, bây giờ đã qua hai mươi năm, thuộc loại cán bộ địa đầu xà.
Dựa theo lẽ thường thì Chu Bang Minh ở thủ đô sẽ chẳng có vấn đề gì, nhưng khi vào phòng làm việc này thì lão cảm thấy không thích ứng.
- Anh Chu, anh là cán bộ lão thành ở thủ đô, tôi là người mới đến, chúng ta cùng nhau nhập gánh, bên ngoài có rất nhiều người nghị luận, rất nhiều người tỏ ra nghi kỵ ban ngành của chúng ta.
- Thứ cho tôi nói thẳng,tôi thấy bọn họ nghi kỵ chúng ta có năng lực làm tốt công tác hay không. Vì vậy tôi và anh nhất định phải tranh thủ, chúng ta cần ổn định, đưa thủ đô vượt qua chướng ngại.
Trương Thanh Vân nói.
Chu Bang Minh cười, trong lòng thầm thở dài, lão đã sớm nghe nói Trương Thanh Vân có cách xử sự trực tiếp, hôm nay vừa nói chuyện đã thấy danh bất hư truyền. Hắn nói có vẻ rất khiêm tốn, trong lời nói có ngụ ý, nhưng ngôn từ sao chỉ có một tầng ý nghĩ như vậy?Ít nhất Chu Bang Minh cũng không nghe ra tầng ý nghĩ này, lão cảm thấy ngôn từ của Trương Thanh Vân đã nói rõ lão không cần cậy già lên mặt. Lão đã sớm nghe nói Trương Thanh Vân bá đạo, bây giờ rõ ràng thấy khí phách mười phần.
- Bí thư, thủ đô bây giờ trải qua nhiều chuyện, có chút không ổn, bây giờ anh đã đến, thủ đô nhân tâm đã được quyết định, vẫn là câu nói cũ, không người nào không phấn chấn...
Chu Bang Minh nói.
- Anh khách khí!
Trương Thanh Vân lắc đầu nói:
- Thủ đô cần phải ổn định, đây là nghiêm lệnh của trung ương, dù là ai đảm đương chức bí thư đều phải cố gắng làm tốt. Vì vậy thủ đô không thể quy công lao về cho tôi, có công thì chúng ta cùng hưởng.
- Thực tế, có vấn đề gì chúng ta cùng nhận thức, như vậy sẽ không khó đưa ra áp dụng. Vì vậy chúng ta cần phải tăng cường liên hệ với các thành viên, tăng cường quan hệ giữa thượng cấp và hạ cấp.
- Hai ngày nay tôi đã suy ngẫm vài vấn đề, đều là trao đổi tư tưởng, sau này chúng ta cần phải thiết lập chế độ trao đổi tư tưởng, tôi tin khi có những chế độ này thì hiệu suất của chúng ta sẽ tăng mạnh, khó khăn của chúng ta cũng giảm đi rất nhiều...
Chu Bang Minh liên tục gật đầu nhưng trong lòng cảm thấy rất bất đắc dĩ, ngôn từ của Trương Thanh Vân đã xác định mục tiêu rất rõ ràng, lo gic rất rõ ràng. Những vấn đề của Chu Bang Minh đều bị Trương Thanh Vân nắm bắt, bí thư đã đưa ra biện pháp chính trị đầu tiên của mình ở thủ đô.
Trương Thanh Vân và Chu Bang Minh nói chuyện với nhau, tất nhiên nghe qua có vẻ tùy ý, nhưng hai người đang liên tục dùng phép thử với nhau. Hôm nay là lần đầu tiên hai người tiếp xúc, hai bên đều có cảnh giác với nhau, nhưng đồng thời hai bên cũng như những quan viên cao cấp khác, không biểu hiện quá trắng trợn, chỉ có thể nói ra những lời sắc bén mà thôi.
Chu Bang Minh là lãnh đạo lão thành ở thủ đô, biểu hiện khá dè dặt, trước đó lão sáng tạo điều kiện rất tốt cho tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương, có thể nói là lập công tương đối lớn. Nếu nói một cách không khoa trương thì Cẩu Thành rơi đài có sự phát huy tích cực của Chu Bang Minh.
Dưới tình huống như thế tiếng hô Chu Bang Minh làm bí thư thị ủy thủ đô là rất cao, nếu xét từ lý lịch thì lão cũng đã rất đủ, năng lực cũng không có vấn đề. Nhưng dưới điều kiện như vậy thì Trương Thanh Vân lại chiếm tiên cơ, cuối cùng trung ương bổ nhiệm một Trương Thanh Vân với lý lịch thấp làm bí thư thị ủy thủ đô.
Nếu xét từ điểm này thì trong lòng Chu Bang Minh chắc chắn có vướng mắc, nhưng vướng mắc này còn chưa đến mức làm lão trở nên đối lập với Trương Thanh Vân. Trong thủ đô thì dưới chân vua, bí thư thị ủy và chủ tịch không đoàn kết tuyệt đối khó thể tha thứ.
Trương Thanh Vân bây giờ mới đến, hắn có thể lướt qua Chu Bang Minh và thẩm thấu lực ảnh hưởng xuống dưới hay không, đây là điều mấu chốt của hắn ở thủ đô. Chu Bang Minh rõ ràng là chướng ngại đầu tiên của Trương Thanh Vân.
Kiếp sống chính trị nhiều năm đã rèn luyện cho Trương Thanh Vân một tâm tính, trong lòng hắn biết rất rõ, bất cứ người nào tiến lên công tác ở cương vị mới đều cực kỳ khó khăn, đều gặp chướng ngại. Cái gọi là chướng ngại thật ra cũng là một loại rèn luyện, tất nhiên kinh nghiệm rèn luyện như vậy của Trương Thanh Vân là rất nhiều.
Thủ đô bây giờ rốt cuộc gặp phải nguy cơ thế nào? Trương Thanh Vân cần phải xử lý ra sao để có thể hó giải nguy cơ? Đây là vấn đề mà hắn cần phải đối mặt.
Làm sao để một đô thị quốc tế hóa và có lực ảnh hưởng rộng khắp trên thế giới đẩy mạnh lực ảnh hưởng? Nếu quy hoạch thủ đô thành một thành phố mạnh mẽ, nếu định vị thủ đô một cách chính xác thì Trương Thanh Vân cần phải dẫn đầu ban ngành để suy xét.
Thật ra bất kỳ quốc gia nào cũng có tồn tại vấn đề đô thị hóa, nhưng thường thì những thủ đô sẽ càng phải xem xét. Thủ đô của một nước lớn như Trung Quốc, hình tượn không phải chỉ đại biểu cho chính mình, hơn nữa còn phải đại biểu cho đất nước trên khắp thế giới
Truyện khác cùng thể loại
239 chương
17 chương
50 chương
10 chương
10 chương
11 chương