Bố Y Quan Đạo
Chương 1231
Mặt trời tháng ba, đất Giang Nam bừng bừng sức sống.
- Mặt trời mọc Giang Nam bừng nắng mới, ánh nắng vàng chiếu sáng mặt sông lam.
Đây là hai câu thơ đại khái miêu tả mùa này ở Giang Nam, trước nay Giang Nam đều đẹp, mà mùa này lại càng có những biểu hiện tinh tế.
Tháng ba này Giang Nam có nhiều tin tức, trước hết là công ty điện lực quốc gia và công ty điện Giang Nam đạt thành hiệp nghị, sau này mỗi năm Giang Nam sẽ cung cấp cho Lĩnh Nam một phẩy tám tỷ KW điện, đồng thời cũng tăng sản lương mỗi năm thêm hai mươi triệu KW điện.
Hiệp nghị này được ký kết thì tiêu chí tỉnh Giang Nam là nơi tập trung năng lượng đã tiến một bước dài, ngày ký hiệp nghị thì công ty lưới điện quốc gia Phương nam lại đạt thành nhận thức với chính quyền tỉnh Giang Nam. Trong thời gian mười năm thì thủy điện Giang Nam sẽ tăng dung lượng từ chín triệu KW điện lên đến hai mươi triệu KW điện.
Đồng thời những nhà máy nhỏ lẻ sẽ phải tăng sản lượng trước mắt là năm trăm KW lên đến mười lăm triệu KW.
Vì đạt đến mục tiêu này mà công ty lưới điện quốc gia và tập đoàn điện lực Phương Nam phải đưa xuống một nguồn tài nguyên khổng lồ cho Giang Nam, đồng thời tỉnh ủy và chính quyền Giang Nam, ủy ban cải cách quốc gia cũng ra sức giúp đỡ các kế hoạch đầu tư vào Giang Nam, nói chung có rất nhiều chính sách ưu đãi cho hai nhà đầu tư lớn về điện này.
Ngoài vấn đề năng lượng thì khu căn cứ sản nghiệp hoạt hình của Giang Nam cũng truyền ra tin vui, lúc này trong bảng xếp hạng của hiệp hội hoạt hình thì Thành Đô đã vượt qua thủ đô và Hoàng Hải để trở thành khu trung tâm sản nghiệp hoạt hình mạnh nhất nước, vì vậy mà danh tiếng của Thành Đô cũng coi như ngang với thực tế.
Nếu nói một cách không khoa trương thì ba tháng qua Giang Nam từ bắc đến nam luôn bừng bừng sức sống, từng thành phố, thậm chí là từng huyện đều đẩy mạnh phát triển kinh tế, những phương diện dân sinh và cải cách cũng có những cử động mới, tất cả thành phố đều có xu hướng phân tranh cao thấp.
Đồng thời tất cả các huyện cũng thầm cạnh tranh, toàn tỉnh bùng lên phong trào theo đuổi nhau, mọi người cùng đoàn kết để phục hưng Giang Nam. Lúc này những âm thanh hài hòa của Giang Nam bùng ra mạnh mẽ, Giang Nam trước nay yên lặng vài năm, đến bây giờ những gì tích góp cũng bùng nổ, bắt đầu có thành tích.
Khách sạn Vienna Giang Nam, trong phòng vip, đèn đuốc sáng trưng.
Trần Gia Cường xoa xoay thái dương, hắn cảm thấy đầu óc có chút mê muội. Hôm nay mời dùng cơm là một đám cán bộ Ba Lăng, người đứng đầu thành phố Ba Lăng là bí thư thị ủy Hàn Lâm Trụ, còn có cả phó chủ tịch thường vụ Tiết Phong Loan, mặt khác còn có khá nhiều đầu não của thành phố Ba Lăng, người không ít, Trần Gia Cường không thể nào nhớ rõ từng cái tên.
Trần Gia Cường được đưa lên làm phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, cấp bậc hành chính cũng coi như là phó phòng, cũng tương đối với Tiết Phong Loan. Tuy dựa theo lý lịch thì hắn so ra vẫn kém Tiết Phong Loan, nhưng dù sao hắn cũng đường đường là đệ nhất thư ký tỉnh ủy, Hàn Lâm Trụ đứng trước mặt hắn còn phải khách khí, huống hồ là những người khác?
Hôm nay Tiết Phong Loan có sĩ khí rất cao, Trần Gia Cường được hắn hẹn ra ngoài. Lần này Trần Gia Cường nể mặt Tiết Phong Loan, điều này làm cho Tiết Phong Loan cảm thấy mình rất có mặt mũi trước mặt bí thư, cũng vì vậy mà hắn cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Lại nói tiếp, lần này người thành phố Ba Lăng đến khá chỉnh tề, do Hàn Lâm Trụ tự mình dẫn đội vào tỉnh thành, chẳng qua chỉ vì đến tham gia hội nghị quyết định thành phố đứng đầu. Lần này Ba Lăng đã đánh bại hai đối thủ mạnh mẽ là Vũ Lăng và Hành Nam, đã thành công trở thành một thành phố đứng đầu mười ba thành phố ở Giang Nam, đây là một tin vui không nhỏ đối với một thành phố ở phía bắc Giang Nam như Ba Lăng.
Vì vậy tối nay các nhân viên tương quan của Ba Lăng ở Thành Đô quyết định cùng nhau họp mặt mừng thắng lợi.
Dưới trường hợp này thì Tiết Phong Loan cũng không muốn bỏ qua cơ hội mà kéo Trần Gia Cường ra ngoài, tất nhiên hắn muốn dùng Trần Gia Cường làm cửa đột phá để tiến lên quan hệ với lãnh đạo.
- Tiểu Trần, thế nào? Một chút rượu như vậy sẽ không say đấy chứ? Khó có cơ hội thế này, đêm nay không say không về. Tôi đã nói với cậu rồi, lần này tôi đến gặp bí thư, khi đó bí thư nói cậu nên buông lỏng.
- Lúc đó tôi đã bày tỏ thái độ, nếu Tiểu Trần có thể xuống tuyến dưới rèn luyện, như vậy xuống Ba Lăng sẽ được hoan nghênh nhiệt liệt. Dù bí thư chưa tỏ thái đội rõ ràng nhưng vẻ mặt cũng không có vẻ là phản đối, tôi thấy chúng ta sợ rằng sẽ có cơ hội cùng công tác.
Hàn Lâm Trụ cười tủm tỉm nhìn Trần Gia Cường rồi nói.
Hàn Lâm Trụ là người cực kỳ có tư cách, vì vậy hắn gọi Trần Gia Cường một câu Tiểu Trần cũng không thất lễ. Đêm nay hắn nói chuyện cũng không nhiều, mỗi câu nói đều có ý nghĩ phong phú, có thể nói những lời được hắn phát ra đều làm người nghe phải rung động.
Triệu Giai Ngọc nghe Hàn Lâm Trụ nói như vậy, chẳng lẽ mình thật sự sẽ xuống tuyến dưới rèn luyện? Mà địa điểm là Ba Lăng sao? Nếu nhìn ve mặt Hàn Lâm Trụ thì thấy sự việc không phải là giả, vì vậy mà Trần Gia Cường cũng không biết chính xác tình huống.
Nếu so với một Trần Gia Cường đang cực kỳ kinh ngạc thì Tiết Phong Loan bận rộn cả đêm và tự cho rằng mình đắc kế cũng khó thể cười nổi.
Hôm nay Tiết Phong Loan hẹn Trần Gia Cường, khi đó Trần Gia Cường cũng không chối từ mà đồng ý ngay, vì vậy trong lòng hắn cũng có nhiều toan tính. Nhưng bây giờ Hàn Lâm Trụ nói như vậy, Trần Gia Cường có nhiều khả năng sẽ xuống Ba Lăng rèn luyện, sợ rằng Trần Gia Cường đang mượn cơ hội lần này để làm quen thuộc con người và sự vật ở Ba Lăng.
Tiết Phong Loan nghĩ đến những vấn đề này, hắn lại nhìn Trần Gia Cường ở bên cạnh, vì vậy hắn mơ hồ cảm thấy người này mình nhìn không thấu.
Nếu nói về phương diện tư cách thì Trần Gia Cường vẫn dễ nói chuyện như xưa, thậm chí tính cách còn có vẻ mềm. Nhưng hôm nay cũng là tính cách như vậy nhưng thân phận của Trần Gia Cường đã có sự khác biệt, điều này làm cho Tiết Phong Loan sinh ra cảm giác khác biệt.
Trước kia Trần Gia Cường trong mắt Tiết Phong Loan là một kẻ vô năng, nhưng bây giờ Trần Gia Cường với tính cách như vậy lại làm cho hắn phải nghĩ lại, mà những ý nghĩ chân thật của Trần Gia Cường lại khó làm hắn phỏng đoán được.
- Bí thư Hàn, lần này Ba Lăng có thể chiến thắng trong cạnh tranh, điều này là chuyện vui lớn. Không quan tâm tôi sẽ đi theo hướng nào, bây giờ chuyện cần thiết nhất là phải chúc mừng. Tất nhiên nếu đúng như những gì anh nói, nếu tổ chức cho tôi xuống Ba Lăng, như vậy là cầu còn chưa được, đến lúc đó sợ rằng sẽ làm phiền bí thư Hàn anh.
Trần Gia Cường nói.
Hàn Lâm Trụ mỉm cười gật đầu, hắn và Trương Thanh Vân thật sự đã nói về Trần Gia Cường, phương diện này hắn cũng không nói dối. Nhưng lúc đó hắn nói với Trương Thanh Vân, chẳng qua chỉ lo nghĩ về vấn đề mình sắp về hưu mà thôi.
Trước nay Hàn Lâm Trụ luôn hòa giải vấn đề này, hắn có cấp chính sảnh muốn lên cấp phó bộ phải vượt qua một cái hào sâu, đột phát không dễ dàng. Lúc đó Hàn Lâm Trụ nhắc đến Trần Gia Cường, trong lời nói có vẻ nịnh bợ Trương Thanh Vân, nhưng rốt cuộc Trương Thanh Vân suy nghĩ thế nào thì hắn càng không biết?
Hàn Lâm Trụ nói ra những lời như vậy thì càng có những mục đích sâu xa.
Trước mắt trong ban ngành Ba Lăng thì máy móc hao tổn rất lớn, tất cả mọi người đều biết ban ngành Ba Lăng sắp điều chỉnh, thậm chí lần điều chỉnh này còn được nâng cao. Dưới cục diện như vậy thì Hàn Lâm Trụ càng khắc sâu vấn đề làm lãnh đạo.
Ví dụ như hôm nay, Tiết Phong Loan hẹn Trần Gia Cường mà không liên hệ trước với Hàn Lâm Trụ, điều này nói rõ trong mắt Tiết Phong Loan thì Hàn Lâm Trụ đã già, đã không còn được quan tâm.
Từ vấn đề không quan tâm này có thể thấy được vấn đề Tiết Phong Loan tôn trọng bí thư như thế nào, thường chỉ cần xét sự việc đơn giản cũng có thể nhìn ra nội tâm của người khác. Trong lòng Tiết Phong Loan muốn Hàn Lâm Trụ thấy rõ năng lượng của mình, vì vậy mà hắn có thể phát huy tác dụng tích cực trong vấn đề điều chỉnh ban ngành Ba Lăng.
Hàn Lâm Trụ là nhân vật thế nào? Tuy đã gài nhưng gừng càng già càng cay, sao hắn không nhìn rõ những điều Tiết Phong Loan đang suy nghĩ cho được?
Hàn Lâm Trụ dung túng cho Tiết Phong Loan, nhưng vào thời điểm mấu chốt Tiết Phong Loan vẫn đắc ý quên hình. Vừa rồi Trần Gia Cường tỏ ra hơi say, Hàn Lâm Trụ còn chưa nói dứt lời thì Tiết Phong Loan đã lên tiếng, yêu cầu tất cả mọi người phải kiềm chế, sức khỏe của chủ nhiệm Trần mới là quan trọng.
Lời này của Tiết Phong Loan tuy có vẻ lơ đãng nhưng lại làm thay cho người khác, quên mất người nào mới thật sự là đại ca trên bàn tiệc. Hàn Lâm Trụ nhẫn nại đến cực hạn cũng cho Tiết Phong Loan một gáo nước lạnh không chút do dự.
Hàn Lâm Trụ nói vài lời, ngay sau đó trong lòng khẽ động, hắn nghĩ đến vấn đề cho Trần Gia Cường đến Ba Lăng. Lúc này cục diện chính trị ở Ba Lăng rất phức tạp, nếu có thể đưa Trần Gia Cường đến, như vậy là chính thức đưa râu của Trương Thanh Vân đến Ba Lăng.
Nếu như Trương Thanh Vân ý thức được chuyện này, Hoa Tân Lôi lại cố gắng thúc đẩy, như vậy Hàn Lâm Trụ sẽ có ấn tượng gì trong lòng Trương Thanh Vân? Rõ ràng Hàn Lâm Trụ là một điển hình. Quan trường chính là một chảo nhuộm, có thể nói nơi nào cũng đầy quyền mưu, khắp nơi đều khó, khắp nơi đều là cửa ngỏ.
Chẳng qua chỉ là một bữa liên hoan mừng thắng lợi nhưng cũng đầy rẫy tâm cơ.
Khi Trần Gia Cường còn đang buồn bực xoa thái dương thì Trương Thanh Vân đang tắm trong biệt thự của mình, trong đầu hắn đang nghĩ về vấn đề ban ngành Giang Nam.
Hồng Nham và Lý Vũ Hiệp có mâu thuẫn rất rõ ràng, nếu muốn Hồng Nham dung hợp vào phòng tổ chức thì nhất định phải điều Lý Vũ Hiệp đi. Vấn đề này Trương Thanh Vân đã từng hứa với Hồng Nham.
Nhưng Trương Thanh Vân hứa là một chuyện và thực hiện thì phải suy xét rất nhiều, những năm qua cảnh tượng của Lý Vũ Hiệp ở Giang Nam là cực mạnh, đắc tội nhiều người, đồng thời cũng tạo nên những mạng lưới của riêng mình.
Một người như vậy Trương Thanh Vân tuy không quá thích thú nhưng nhìn từ góc độ đại cục lại không thể không cần. Nhưng dùng thế nào? Phải làm sao để phát huy hiệu quả lớn nhất? Đồng thời phải có thể khống chế mà không tạo nên quá nhiều vấn đề khiêu khích?
Nếu xem xét một kế hoạch sơ bộ thì Trương Thanh Vân muốn cho Lý Vũ Hiệp là thường ủy tỉnh ủy, việc này báo lên trên sẽ không có vấn đề gì lớn. Nhưng Trương Thanh Vân không thể không cho Lý Vũ Hiệp lên chức, nếu không thì kẻ dưới chẳng phục tùng, cục diện chuyển biến xấu
Truyện khác cùng thể loại
239 chương
17 chương
50 chương
10 chương
10 chương
11 chương