Bố Y Quan Đạo
Chương 1230
Trương Thanh Vân có thể gặp mặt tổng bí thư Lương, trong lòng hắn cảm thấy rất kích động. Trước đó hắn nghĩ rằng mình ở lại thủ đô thì cùng lắm cũng chỉ có thể liên hệ với trưởng phòng La mà thôi, tối đa cũng chỉ được thấy phó chủ tịch Chiêm, không ngờ đến tối hắn lại được thông báo, tổng bí thư Lương muốn gặp.
Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ không biết đám người Đường Vũ ở Trung Nguyên bị yêu cầu ở lại thủ đô, hơn nữa nếu so sánh thì những gì Đường Vũ và Trần Kiệt gặp phải có thể nói là cực kỳ lạnh nhạt.
Trương Thanh Vân đi đến Trung Nam Hải và được nhân viên công tác dẫn trực tiếp đến phòng khách của tổng bí thư Lương, đoạn đường này hắn liên tục nghĩ đến nhiều vấn đề, đồng thời cũng cố gắng nghĩ đến những chỗ trọng điểm trong cuộc tiếp kiến hôm nay.
Tổng kết lại đại hội lần này, nếu nói theo tổng thể thì là thành công, trước một năm khi ban ngành trung ương mới chấp chính thì cục diện chính trị của đất nước rất vững vàng, dù là phát triển kinh tế hay phương diện khác đều có sức sống rất mạnh, nước ngoài có đánh giá khá tốt về chính đảng trong nước.
Dưới bối cảnh như vậy thì áp lực với trung ương cũng không phải là rất lớn, nhưng đại hội lần này lại bộc lộ nhiều vấn đề, đặc biệt là những vấn đề ở Trung Nguyên lại càng rõ ràng.
Tổng bí thư Lương có kỳ vọng rất cao vào Trung Nguyên, những bí thư và chủ tịch tỉnh ở Trung Nguyên đều là cán bộ trẻ được tổng bí thư đề bạt. Mục đích của lão đã rất rõ ràng, đó chính là muốn đảng có bước đột phá ở phương diện phân công đề bạt cán bộ trẻ.
Nhưng lần này Trung Nguyên biểu hiện không có lực, đây không thể nghi ngờ là một hành động quét rác trên mặt tổng bí thư.
Là một hạch tâm của trung ương, quyền uy của tổng bí thư Lương là cực kỳ quan trọng, điều này liên quan đến vấn đề đoàn kết và lực ngưng tụ trong đảng. Dù là bất kỳ ai động vào quyền uy của tổng bí thư, làm tổng bí thư bị khó xử đều được nói là khiêu chiến quyền uy, đồng thời cũng phạm vào điều kiêng kỵ.
Hơn nữa lần này Trung Nguyên có vấn đề, đồng thời còn là những vấn đề mà các tỉnh Trung Nguyên tự mình bộc lộ ra, tuy có thể cũng bị vài người quấy phá, mượn đề tài nói chuyện của mình, nhưng nếu bản thân không có vấn đề thì sao có thể làm gì được?
Trước nay vấn đề cán bộ trẻ hóa luôn là tranh luận rất lớn trong đảng, mà sự thật thì cán bộ trẻ và cán bộ già vẫn có ưu khuyết điểm riêng, thường khó phân cao thấp. Điều này cũng vô hình tạo nên tranh luận trong đảng về vấn đề cán bộ trẻ.
Cán bộ đã trẻ hóa được chưa? Trẻ hóa cán bộ có phải sẽ hy sinh tính ổn định và tạo nên tai họa ngầm? Những cựu chiến binh và đồng chí cán bộ lão thành có phải sẽ thể sánh bằng những đồng chí cán bộ trẻ bốc đồng mạnh dạn? Những vấn đề này khó thể có đáp án cho rõ ràng.
Đây không phải là vấn đề ân oán cá nhân giữa người và người, đây là xung đột và biện luận lớn của hai loại quan điểm chính trị trong đảng. Vào đúng thời điểm mấu chốt thì tổng bí thư Lương quyết định đưa ra quyết sách quán triệt cán bộ trẻ, vì vậy mới có những động tác thí điểm ở Trung Nguyên.
Động tác này của tổng bí thư Lương có thể nói là thật sự cầu thị, có thái độ dùng sự thật nói chuyện, đồng thời cũng dùng hành động thực tế để tôn trọng các loại quan điểm của đối phương, để bọn họ nhìn rõ năng lực của cán bộ trẻ, vì vậy mà phục vụ chế độ cải cách của trung ương.
Có thể nói tâm tư của tổng bí thư Lương là rất gian khổ, lão khổ tâm, đồng thời còn bỏ ra rất nhiều tâm tư ném cán bộ thê đội về phía Trung Nguyên. Nếu nhìn vào vấn đề này thì có thể nói là Trung Nguyên sắp có kịch hay, nhưng sự thật lại vượt qua sự dự đoán của lão, có thể nói là làm cho tổng bí thư Lương thất vọng.
Những ý nghĩ này liên tục xẹt qua đầu của Trương Thanh Vân, vô tình hắn đã đi đến phòng khách. Khi hắn tiến vào mới phát hiện tổng bí thư Lương đã đến từ sớm, vì vậy mới cuống quýt đẩy nhanh bước chân. Lương Viễn Đạt cười hì hì đứng lên tiến về phía trước, lão vừa đi vừa vươn tay, Trương Thanh Vân vội hỏi:
- Chào tổng bí thư Lương, chúc anh một buổi tối vui vẻ.
Hai người nắm chặt tay, Lương Viễn Đạt híp mắt nói:
- Đáng lý ra cậu sắp về Giang Nam, tôi nghe nói khi đó mọi người đã lên xe, nhân viên công tác của tôi đã lên xe gọi cậu xuống, có phải là bất ngờ lắm không?
Trương Thanh Vân cười cười nói:
- Bất cứ lúc nào tiếp nhận nhiệm vụ của trung ương thì không có gì ngoài ý muốn, nhưng anh có thể tự mình tiếp kiến tôi, điều này làm tôi thật sự bất ngờ.
Lương Viễn Đạt cười ha hả, lão chỉ vào Trương Thanh Vân nói:
- Ai cũng nói Trương Thanh Vân lợi hại, tôi thấy cậu mồm mép rất lợi hại, mới mở miệng đã thấy không dễ dàng. Ngồi, ngồi đi.
Dưới sự chỉ dẫn của Lương Viễn Đạt, Trương Thanh Vân ngồi xuống bên cạnh lão. Một lúc lâu sau tổng bí thư Lương nói:
- Tôi nói thật với cậu, lần này cũng chẳng phải chỉ có cậu được giữ lại ở thủ đô, những bí thư vài tỉnh Trung Nguyên khác cũng đều ở lại, hơn nữa tôi đều muốn gặp bọn họ.
- Nhưng cậu là cán bộ Trung Nguyên mà tôi gặp mặt sớm nhất, bí thư Đường và những bí thư khác đã chờ đợi đủ lâu ở phòng chờ, bây giờ cứ để bọn họ tiếp tục chờ đợi...
Vẻ mặt Trương Thanh Vân có hơi biến đổi, khoảnh khắc này hắn chẳng biết trả lời thế nào, hắn thật sự không ngờ nhóm Đường Vũ cũng bị giữ lại ở thủ đô, hơn nữa còn chờ bên ngoài phòng nghỉ sao? Hắn nghĩ đến điều này mà lập tức thấy vấn đề, hôm nay danh tiếng của hắn quá lớn, người khác đợi vài giờ nhưng hắn vừa đến đã được gặp tổng bí thư, sợ rằng bên ngoài sẽ có rất nhiều tin đồn.
Trương Thanh Vân trầm ngâm một lúc lâu rồi nói: - Trung Nguyên có thể nói là một thể, có thể cùng chung vinh nhục, nhưng Trung Nguyên cần cạnh tranh, Giang Nam chúng tôi lại càng cần phải cạnh tranh.
- Lại nói tiếp, lần này tổng bí thư có thể tiếp kiến tôi, điều này làm tâm tình của tôi rất kích động, đồng thời cũng cảm thấy trọng trách trên vai khá nặng. Trước mắt thì Giang Nam xếp ở vị trí cuối cùng trong Trung Nguyên, nếu muốn Giang Nam phát triển đúng tầm thì cần phải cố gắng rất nhiều.
- Nhưng bây giờ người người đều nói Giang Nam tốt, điều này đã cho chúng tôi nguồn cổ vũ rất lớn. Tôi tin không đến bao lâu nữa thì chúng ta sẽ nhanh chóng theo đuổi, sẽ nhanh chóng tạo nên địa vị ở Trung Nguyên.
Tổng bí thư Lương gật đầu mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Trương Thanh Vân có thêm nhiều phần tán thưởng. Trương Thanh Vân trả lời vừa đúng, không những hóa giải những tình huống xấu hổ, đồng thời cũng khéo léo hiểu rõ ý đồ của trung ương.
Lần này các tỉnh ở Trung Nguyên đều gặp phải những vấn đề khác biệt, chỉ có Giang Nam là một tỉnh siêu quần xuất chúng, xem như là một người ổn định trận tuyến của Trung Nguyên. Dưới tình huống như thế thì trung ương tăng cường tuyên truyền về Giang Nam cũng là điều tất nhiên.
Nhưng tuyên truyền dù sao cũng là hư, cuối cùng còn phải chờ vào thực lực và thành tích thật sự mới có thể nói chuyện. Giang Nam nhất định phải mau chóng khôi phục thực lực, phải cố gắng lấy lại địa vị của mình, như vậy mới xứng đôi với những lời tuyên truyền của trung ương.
Nhiệm vụ này phải do Trương Thanh Vân gánh chịu, tổng bí thư Lương hôm nay hẹn gặp mặt Trương Thanh Vân cũng vì mục đích này.
Người thông minh nói chuyện với nhau thường rất thông thoáng và dễ dàng, Trương Thanh Vân và tổng bí thư Lương nói vài câu, hai ben đều hiểu rõ tâm lý của đối phương. Trước khi Trương Thanh Vân đến thì đã từng một lần nghĩ qua vấn đề, hắn nghĩ rằng trung ương cố ý muốn cho Giang Nam la điển hình.
Nhưng đây chẳng qua chỉ là ý nghĩ của hắn mà thôi, cũng không dám có ý nghĩa quá sâu. Nhưng bây giờ xem ra ý nghĩ này có thể là sự thật.
Nếu nói từ sâu trong lòng thì khoảnh khắc này Trương Thanh Vân rất kích động và vui sướng, hắn được tổng bí thư Lương tự mình tiếp kiến, đồng thời còn được tổng bí thư tin tưởng, có sự trợ giúp toàn diện của trung ương, như vậy Giang Nam sống lại sẽ là điều đương nhiên.
Trong nước có vài tỉnh rất phát đạt, ví dụ như Lĩnh Nam và Hoa Đông, vì sao hai tỉnh này lại phát triển được mạnh như vậy? Nói nhiều cũng chẳng tốt đẹp bao nhiêu, vấn đề chủ yếu là bọn họ có ưu thế về chính sách, trong nước mở cửa, bọn họ là tuyến ngoài cùng, tất nhiên sẽ phát triển với tốc độ cao.
Nhìn chung cả lịch trình mở cửa cải cách, hễ là những tỉnh và khu tự trị được trung ương đưa ra nhiều chính sách giúp đỡ thì tốc độ phát triển sẽ rất tốt. Sớm nhất có Lĩnh Nam và thành phố Lâm Cảng.
Điều này trực tiếp làm cho Lĩnh Nam và Lâm Cảng cất cánh, sau này trung ương lại quy hoạch cải cách Hoa Đông, vì thế mà Hoa Đông theo sát phía sau và vùng lên mạnh mẽ. Những ngành công nghiệp cổ lão ở Đông Bắc được phục hưng, vì vậy mà Đông Bắc có bậc thang phát triển mới. Phía Tây Bộ mở rộng kinh tế, vì vậy kinh tế phát triển mạnh mẽ.
Cuối cùng là vấn đề Trung Nguyên quật khởi, những năm gần đây trung ương đẩy mạnh giúp đỡ đối với các xí nghiệp Trung Nguyên, vì vậy mà đưa đến nhiều bài tẩy. Nếu nói một cách nghiêm khắc thì lần này tất cả bài tẩy đều rơi xuống Giang Nam.
Nếu cứ theo cái đà này thì trung ương sẽ đưa ra nhiều chính sách với lực sát thương mạnh, có thể nói là khó tưởng.
Bây giờ trung ương muốn đem Giang Nam trở thành điển hình cho Trung Nguyên, nếu chính sách này có thể được chứng thực thì có thể tưởng tượng vài năm sau Giang Nam sẽ tìm được độ nghiêng về chính sách, khi đó điều này là phúc khí là vận may lớn cho nhân dân Giang Nam.
- Thanh Vân, tôi biết rõ tâm tư của cậu, trong lòng cậu đang xem xét xem sẽ há rộng miệng thế nào cho đúng.
Lương Viễn Đạt nói, lão vừa nói vừa nhìn Trương Thanh Vân và lắc lắc tay:
- Đây chính là vấn đề mà chúng ta cần phải bàn bạc thật nghiêm túc, tôi đã cho cậu thấy rõ vấn đề, Giang Nam phát triển chỉ dựa vào bản thân lực lượng của mình, trung ương khó thể tạo đà nghiêng chính sách, điều này cậu nhất định phải nhớ kỹ.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn gật đầu nói:
- Tôi đã nhớ kỹ, nhưng bắt ngựa chạy mà không cho ngựa ăn cỏ sao?
Lương Viễn Đạt chợt sững sờ, lão cũng không nhịn được phải cười rộ lên rồi nói:
- Cậu đấy, cậu đấy, xem ra cũng rất ba hoa, tôi đã nói rồi, nếu đến cuối năm mà Giang Nam còn chưa công tác ra hồn, như vậy tôi sẽ sung quân cho cậu ra vùng Đông Bắc, là nơi chuyên sản xuất lương thực, để xem còn lắm mồm nữa không?
Trương Thanh Vân ngậm miệng không nói, vừa rồi hắn chỉ nói đùa mà thôi, trung ương không thể xác nhận Giang Nam là điển hình của Trung Nguyên, vì tròng vấn đề này có rất nhiều thứ vi diệu. Tổng bí thư Lương có thể liên hệ với Trương Thanh Vân về vấn đề này, đây có thể nói là cơ duyên hiếm có.
Nếu chỉ dựa vào cơ duyên này thì Trương Thanh Vân có lòng tin sẽ tìm được rất nhiều điều tốt cho Giang Nam. Trong nước luôn là như vậy, trong những lúc khốn khó có thể tìm chính sách chặt chẽ, như vậy mới xem như có không gian linh hoạt.
Cùng chấp hành một chính sách nhưng sẽ đưa ra hai kết quả hoàn toàn khác biệt, đây chính là đặc điểm chính trị trong nước, bây giờ đối với Giang Nam thì cái gì là quan trọng? Quan trọng nhất chính là chính sách nghiêng và tư nguyên phát triển kinh tế của trung ương, Trương Thanh Vân có được cuộc nói chuyện hôm nay, Giang Nam phát triển trên đường cao tốc cũng không còn là vấn đề lớn
Truyện khác cùng thể loại
2020 chương
390 chương
57 chương
224 chương
92 chương
48 chương