Bò lên yêu nghiệt điện hạ

Chương 51 : Đệ tử của ta là thiên tài

“…” người này da mặt cũng quá dày. Nếu như đổi lại không phải ta đến từ hiện đại, mà thay vào đó là nữ tử khuê phòng thì khẳng định khuôn mặt sẽ xấu hổ như mông khỉ hoặc là đã sớm phun máu mũi “U~ Ai dám hôn môi đương kim thái tử điện hạ nga. Ta cũng không phải là người chán sống, muốn đi tìm chết a” vì sao hắn lại nói những lời này với ta làm tim ta đập loạn nhịp? “Bổn đại gia sẽ còn chờ ngươi đến phụ trách. Hi nhi không nên nghĩ mình cần phải có trách nhiệm đi” Trách nhiệm? Trời xanh chứng giám! Ta là tiểu nữ vô tội, sờ ngực hắn là do hắn cứng rắn lôi kéo ta sờ. Tuy rằng mấy hôm trước ở tửu lâu là do ta chủ động sờ hắn, nhưng hắn cũng không có giãy dụa, mà ngược lại vẻ mặt rất hưởng thụ. Bắt ta phụ trách cho hắn? Ta còn muốn bắt hắn bồi thường cho ta ấy “Ngươi vẽ đi. Ta mặc kệ ngươi!” Ta uống hết chén trà, muốn uống thêm nữa lại phát hiện ấm đã hết nước. Rõ ràn là cầm chén trà định thưởng cho Nhan Gay mà lại uống hết. Hắn lại còn đòi thưởng hôn? Ngay cả trà ta cũng không cho hắn uống Thấy ta phản ứng như vậy, Nhan Gay không nói gì nữa mà tiếp tục nụ cười tao nhã, cúi đầu tiếp tục vẽ ở trên các lá bài trúc Mặt trời ngả dần về phía tây, ánh sáng mờ nhu hòa chiếu qua đại môn, phản xạ trên người Nhan Gay khiến cho người ta phải chú ý. Ngay tại nơi ánh nắng chiếu đến lại tạo nên một thế vô tranh an nhàn. Một thái tử điện hạ mà cũng có thế vô tranh an nhàn? Chẳng lẽ ta gặp ảo giác sao? “Nhan Gay ngươi thật đẹp!” ta không nhịn được nói với hắn Hắn cũng không có ngẩng đầu, nhưng trên mặt nồng đậm ý cười ****** Cầm trên tay những lá bài, ta thấy thật hưng phấn, cuối cùng đã tự chế ra một bộ bài Nhan Gay kề cận ta, hết uy hiếp lại dụ dỗ ta dạy hắn chơi bài, ta cuối cùng đành phải đáp ứng, lại còn phải dạy thêm tên Mặc Nhiên vốn không thân thiện với ta. Hắn vốn là không định gia nhập, nhưng Nhan Gay liếc mắt một cái, hắn liền lập tức gia nhập Đầu tiên ta dạy hắn nhận biết các lá bài, chọn lá đặc biệt như A, cùng với J, Q, K rồi mới đến các con số Ả Rập. Thật không ngờ hắn lại học nhanh như vậy, ta mới nói một lần, hắn liền nhớ kỹ. Mặc Nhiên thì hoàn toàn ngược lại, nhưng trải qua một hồi giảng giải, hắn cuối cùng cũng nhận thức được những lá bài Đều là thiên tài nha! Nhớ lại trước đây khi ta học số từ 1 đến 9, giáo viên của ta đều phải *****, chỉ kêu gỗ mục không thể điêu (ý nói chị ngu si bất tri tồn =)))))))))) vẫn chỉ có mẹ là kiên nhẫn, một lần lại một lần dạy ta, ta mới nhớ được Đợi bọn hắn nhận biết được các lá bài, ta bắt đầu dạy hắn cách chơi bài đơn giản nhất Bọn họ hai người vừa biết cách chơi bài, liền thích đánh bài với nhau. Ta cũng không phải là người thực thích chơi bài, chỉ là biết mấy cách chơi đơn giản. Nếu nói đến ham muốn, thì chính là muốn chơi vài khúc nhạc dương cầm. Đáng tiếc là ở đây không có đàn dương cầm, nếu không về sau kỳ xã sẽ đổi nghề. Có thể sẽ thành nơi ca múa nhạc nổi tiếng nam bắc Mang đồ đạc ra cửa, ta lại bắt đầu vẽ hai bên cửa là các kỳ lộ trắng đen Khả năng hôm nay Nhan Gay không đi ra nên cũng không có ai bao vây xem ta vẽ. Hóa ra là do ta ngày hôm qua được hưởng chút hào quang của Nhan Gay a Chính lúc ta thu dọn đồ, chuẩn bị quay vào nhà, bất thình lình bị tiểu nam hài đụng vào “Ca ca, thư của ngươi” tiểu nam hài mang thư bỏ vào tay ta, nhanh như chớp lại bỏ chạy thật xa Thư của ta? Dù là ai viết đi chăng nữa thì chắc cũng không phải là tiểu nam hài kia đi Trên phong thư cũng không có ký tên, ta buông bàn chải, mở bức thư ra “Người nhát gan, nghĩ cách để bỏ độc vào đồ ăn, độc ở trong phong bì thư”