Bò lên yêu nghiệt điện hạ

Chương 50 : Nhan gay hỗ trợ

Editor: Trang kat “Nga~” hắn đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, thở dài “Ta hiểu, thanh trúc ngươi vẽ này chính là lá bài mà ngươi nói sao?” “Đúng vậy! Muốn học đánh cũng phải chờ bổn cô nương vẽ xong” nếu không có bài ta chỉ sợ sẽ không dạy cho hắn hiểu được “Sao? Cây màu đen? Ô vuông? Trái tim màu đỏ? Trái tim màu đen?… Còn có kí hiệu con giun? Đó là kí hiệu gì vậy?” (toàn là hình tép, rô, cơ và quân J) “A?” ta khó hiểu nhìn hắn. cái gì mà cây màu đen? Ô vuông? Trái tim màu đỏ? Trái tim màu đen? Hắn đang nói cái gì vậy? Nhan Gay lại mang lá bài đến “Vì sao ở giữa lại có cây màu đen, ở bốn góc còn có kí hiệu?” Ta hiểu ra, hóa ra hắn nghĩ cánh hoa là cây màu đen. Ta tự nhận ta vẽ không có đẹp, nhưng cũng không đến mức kém quá. Chẳng qua vẽ hoa đen ở giữa thì sẽ không có cỏ ở xung quanh nên khó nhận ra thôi “Lá bài kia là hoa bốn cánh (con tép)” “Hoa? Rõ ràng nhìn giống cây đại thụ. Xem ra Hi nhi vẽ cũng không đc đẹp lắm a. Bốn cánh ở chỗ nào ? Vì sao muốn kêu là hoa bốn cánh?” Bốn? Không xong rồi, ta quên mất bọn hắn không biết đến số Ả Rập “Ngươi có biết con số Ả Rập không?” “Con số cái gì?” Nhan Gay nghi hoặc hỏi ta, khẽ nhíu mày “Con số Ả Rập. Không biết cũng đừng lo, ta có thể dạy ngươi” Dạy hắn biết 1, 2, 3 cũng giống như dạy trẻ tiểu học thôi “Xem ra ý tưởng này rất hay” “So với chơi cờ cũng giống đôi chút. Về sau chúng ta lập sổ bạc đi, ngồi chờ xem núi vàng núi bạc đến” Chẳng qua ta và Nhan Gay không cùng ý tưởng. Ta làm vì tiền, còn hắn chẳng qua là có lạc thú mới. Tuy rằng hiện tại có bht cấp ngân lượng cho ta, nhưng ta cũng không thể để hắn nuôi cả đời được. Chờ cho đến khi làm xong mấy chuyện này, ta sẽ đi đến Bắc Huyền phủ thăm hắn. Mấy ngày không được gặp hắn vẫn là có chút nhớ. Đối với sự sủng nịch của hắn, ta thực hưởng thụ “Bài cần vẽ bao nhiêu lá? Ta giúp ngươi vẽ” Nhan Gay ngồi xuống cạnh ta Hắn chịu giúp ta? Ha, ta đây sẽ không nhờ người vẽ năm mươi bốn lá “Bài tổng cộng có năm mươi bốn lá. Ngươi giúp ta xem bốn cái đồ án này, mỗi cái vẽ mười ba cái là được” ta đưa cho hắn bốn đồ án khác nhau “Vẽ nhất định phải y như đó, bốn góc vẽ những con số ta viết là được, còn lại hai đồ án kia ta vẽ cũng được. Ta đã vẽ hai mươi tư lá, ngươi hiện giờ chỉ cần mỗi đồ án vẽ bảy lá là được rồi, hiểu không?” ta nói rõ ràng như vậy, hẳn là Nhan Gay sẽ hiểu “Rất rõ ràng, ngươi nói một tràng dài, đơn giản là muốn ta vẽ từng cái đồ án thành bảy lá đúng không?” hắn tức giận liếc mắt nhìn ta một cái, phảng phất chê ta rất dài dòng. Làm ơn! Ta dài dòng như vậy chỉ sợ hắn còn không hiểu! Nhan Gay bắt đầu chấp bút dính sơn đỏ vẽ trái tim, thậm chí còn vẽ cân xứng hơn cả ta. Hắn không nói sớm hắn có thể vẽ đẹp như thế, hại ta một mình vẽ nhiều như vậy “Thế này có vừa ý không?” hắn đem những lá bài đã vẽ đến trước mặt ta “Rất được” ta chân thành ca ngợi hắn Tự rót cho mình một chén trà, rồi lại tự rót cho Nhan Gay một chén “Nhóc con, vẽ tốt lắm. Đại gia liền thưởng cho ngươi một chén trà” ta giơ chén trà ra cho hắn “Vì sao không hôn thưởng ?” hắn dừng bút, nâng mắt nhìn ta cười, ánh mắt tựa hồ có chút đùa giỡn