Bò lên yêu nghiệt điện hạ
Chương 32 : say do giai nhân
Edit: Thượng Quan Tiểu Phong sau quãng tgian dài mất tích để chuẩn bị cho thi đh t lại xuất hiện r đây =)) chương này tặng các nàng vì ta đã thi xong khối a :v , hẹn các nàng sau khi ta thi xong khối d =.=
“Say do…” hắn vừa hạ một quân cờ xuống ta mới phát giác đã thua trong tay hắn, hắn luôn vây nhưng không tấn công, lại như thần chết, giấu diếm sát khí, chỉ một hồi đã khiến ta chật vật không còn nước đánh, xem ra tài đánh cờ của ta quả thật không bằng hắn.
“Tiểu đệ lại thua rồi, tài đánh cờ của Lý huynh thật tốt, tiểu đệ xin học tập.”
Tài đánh cờ tốt như vậy khó trách hắn luôn ngồi một mình một bàn trong hội cờ, ngay cả ta còn liên tục bại trận trong tay hắn, phỏng chừng những người khác còn thua thảm hại hơn đi.
“Thần Hi nhỏ tuổi đã biết đánh cờ như vậy thực hiếm có.”
“Khiến huynh chê cười rồi” lần sau ta lại nghiên cứu nghiên cứu a
“Không biết vừa rồi theo như lời huynh thì say do đâu ?”
“Say do giai nhân.” Hắn nhìn ta một hồi lâu rồi mới nói ra.
Giai nhân? Giai nhân hội cờ, không phải là chỉ ta sao, nhưng ta đang giả nam a, hắn hẳn là không biết ta là nữ nhi đi, chẳng lẽ là Nhan Gay? Không thể nào, hắn là nam a, chỉ có thể xưng mỹ nam chứ không thể là giai nhân được. Hoặc là Lý Dự hắn là một tên đồng tính luyến ái?
“Giai nhân là chỉ ai ?” hội cờ này làm gì có giai nhân a, đến nơi này đều là nam nhân ta chưa từng thấy có nữ tử theo tới..
Lý Dự đang dọn bàn cờ, động tác thong thả đem cờ trắng cùng cờ đen nhặt ra.
“Ông chủ của ngươi, giai nhân khuynh quốc khuynh thành.”
Không thể nào, bị ta đoán trúng rồi, đúng là Nhan Gay, bọn họ đều bị mù mắt sao, Nhan Gay rõ ràng là nam, người cổ đại mắt đều có vấn đề ư.
Yêu nghiệt này không chỉ tai họa cho nữ còn mang tai họa cho nam.
Xem ra Lý Dự hình như cũng không biết Nhan Gay là giới tính gì nữa.
Sáng sớm ta liền nhìn thấy Mặc Nhiên mang túi hành lí nặng, Nhan Gay đứng bên cạnh đẹp đến mức khiến người ta mê muội, xem bộ dáng hai người giống như muốn đi ra ngoài.
“Ra khỏi nhà sao?” Ta dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến trước mặt hai người kia.
“Đúng vậy, Hi nhi cần phải để ý hội cờ cho tốt, đừng có đem hội cờ quên mất.”
“Ra ngoài bao lâu?” Như vậy ta có thể có thời gian đến lầu ba cấm địa kia xem, cũng sẽ không bị hắn bắt gặp.
“Xem tình huống thế nào đã, trước hết hội cờ giao cho ngươi trông coi, cái gì không biết có thể tìm Vương lão đại.”
Hội cờ giao cho ta? Đối với ta tín nhiệm như vậy, sẽ không sợ ta đem giấy tờ hội cờ mà chạy đi.
“Ta đây đem hội cờ đổi thành phường đánh bạc được chứ? Phường đánh bạc chắc chắn kiếm được nhiều tiền hơn hội cờ.”
“Tốt! Tùy ngươi” Nhan Gay trả lời rõ ràng
Sảng khoái đáp ứng như vậy sao, thật tốt quá.
“Mặc Nhiên ngươi phải chăm sóc chủ tử của chúng ta thật tốt a”. Có tiền chính là đại gia, ta hướng Mặc Nhiên cười nói sáng lạn.
Đáng tiếc Mặc Nhiên không nghe thấy ta nói, quả thực chính là hắn không thèm quan tâm ta.
“Đi thôi” Nhan Gay cười như không cười nhìn ta, quay đầu rời đi.
“Đi thong thả nha, đi chơi nhiều ngày một chút, hội cờ cứ để ta lo”. Ta hướng bóng dáng bọn họ hô to, hắc hắc, hiện tại ở hội cờ ta là lớn nhất.
“Vương lão đại pha một bình trà rồi đem lại đây cho ta”
“Vâng, Vương lão đại lập tức mang lên ngay!” Vương lão đại trả lời
Hiếm khi có cơ hội bọn họ đều ra ngoài, rốt cục có thể lên lầu ba xem xét, lầu 3 như thế nào ? Không biết chừng Nhan Gay nuôi phụ nữ ở bên trong, hoặc là khắp phòng đều là vàng?
***
Cùng Lý Dự chơi cờ khiến ta bị thua rối tinh rối mù, thực đúg là gặp được đối thủ, mà Lý Dự cũng chưa bao giờ nhường ta, từng chút từng chút đem nước cờ của ta phá hỏng.
“Lý Dự giai nhân mà ngươi yêu thượng là ông chủ của ta, lời này không phải là giả chứ” Ta phải cứu vớt hắn, miễn cho hắn bị trúng độc Nhan Gay ngày càng nặng.
“Lý Dự ta thích dạng người gì cũng không lừa gạt tình cảm của chính mình” hắn nói rất tự tin, nhấp ngụm trà, bắt đầu tấn công nước cờ của ta.
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
214 chương
45 chương
74 chương