Bò lên yêu nghiệt điện hạ

Chương 29 : Yêu nghiệt

Edit: Thượng Quan Tiểu Phong Nhan Gay cũng không cầm lấy xâu kẹo hồ lô ở trước mặt, mà là lấy đi hai xâu kẹo đang ăn dở trên tay trái của ta chỉ còn lại bốn viên kẹo, hơn nữa có một viên kẹo hồ lô đã bị ta liếm sạch vỏ bọc đường, ta còn chưa phản ứng thì hắn đã ăn luôn viên kẹo đã bị ta liếm sạch đường kia. Nước miếng của ta a! Hắn không sợ bẩn sao? “Ân, kẹo hồ lô thực ngọt, đi thôi” Hắn lại đối ta lộ ra một chút tươi cười thực yêu nghiệt. Nhan Gay thế nhưng lại không sợ nước miếng của ta còn cười đến ái muội như vậy, đấy là hành động hôn môi gián tiếp, hắn chẳng nhẽ không biết sao? “Ngươi sao không ăn đi” Hắn lại cắn một viên “Ta….Kia trên đó còn có nước miếng của ta, ngươi sao có thể mất vệ sinh như vậy, nếu ta có bệnh có thể bị lây nha” Người này thật sự là không vệ sinh gì cả. “Nga! Kia, Hi nhi có bệnh sao?” “Ta….Ngươi mới có bệnh!” Ta sao lại nguyền rủa chính mình bị bệnh chứ! Hắn mới là người không bình thường. Không thèm quan tâm đến hắn, ta thở phì phì cắn kẹo hồ lô đem hắn đá sau lưng, ta trợn trừng mắt nhìn mọi người bốn phía xung quanh cơ hồ trên tay đều cầm một xâu kẹo hồ lô, lại nhìn người bán kẹo hồ lô đang vui mừng vì bán hết kẹo, sẽ không phải là bọn họ nhìn thấy Nhan Gay ăn cho nên cũng ăn chứ? Xem ra mị lực của mĩ nam quả thật không giống người thường, không đúng, với bọn họ mà nói Nhan Gay là một mĩ nữ,là đại mĩ nữ là tiên nữ hạ phàm. Mọi người trên đường đều nhìn ta với ánh mắt hèn mọn, có lẽ vì lúc nãy ta không cho Nhan Gay tí mặt mũi nào, để có thể an toàn đi dạo phố, ta đem bạch ngọc trâm cất vào trong tay áo, chạy trở lại giữ chặt ống tay áo Nhan Gay lấy lòng. “Đại mĩ nhân, chúng ta tiếp tục đi dạo phố đi” Ai bảo ngươi là ông chủ, ta về sau phải nhìn sắc mặt ngươi mà sống vậy. “Hi Nhi, đừng nháo, về sau gọi ta công tử hoặc là Nhan Tịch giốnh như Mặc Nhiên, không cho phép gọi ta như vậy” hăn nghiêm mặt, hừ ngươi nghĩ rằng ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời như vậy sao. “Vì sao ngươi lại trông giống như đại mĩ nữ vậy? lại còn hoạ đoá hoa kia trên trán?” ta không hiểu hắn, rõ ràng là nam nhân không nên như vậy ép buộc chính mình, sẽ không phải là tâm lí hắn biến thái đi, cũng có khả năng này lắm chứ. “Đó là bớt, ngươi đừng suy nghĩ lung tung, ta là nam nhân, nam nhân thực sự, ngươi muốn kiểm tra thân thể sao?” Hắn không có hảo ý đem thân mình dựa vào ta, Nhan Gay đây là trên đường cái a. Sao bớt đẹp như vậy lại không ở trên chán ta chứ . “Ngươi đừng tới đây, ta hiện tại là nam nhân a, chả lẽ ngươi đoạn tay áo chi phích?” Người này chính xác là yêu nghiệt biến thái. Chẳng lẽ hắn không biết bộ dáng hắn bây giờ rất câu dẫn người sao? Nhưng trong mắt người đi đường ta cũng không phải cực phẩm nhân gian, trên thực tế hắn là nữ nhân ta mới là nam, như thế nào có thể giống như đoạn tay áo chi phích ta vừa nói. “Há miệng ra.” Hắn dựa vào ngày càng gần, ta cơ hồ bị hắn vây ở trong ngực. Hắn không có việc gì sao lại muốn ta há miệng ra, ta theo bản năng ngậm chặt miệng mãnh liệt lắc đầu. “Không há ra ta đây sẽ hôn ngươi, cho dù trong bộ dáng này.” Cánh môi hắn mềm mại ngày càng tới gần ta. Không thể nào, hắn thật sự muốn hôn ta, xong rồi hiện tại chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời há miệng ra. Ta không tình nguyện há miệng ra, ngay lập tức có gì đó ở trong miệng, này tên điên kia, ta không thể nói chuyện được. “Kẹo hồ lô dành cho tiểu cô nương, bổn đại gia mất hứng không ăn nữa!” Hắn đem hai viên kẹo hồ thừa nhét vào miệng ta, rồi sau đó phong tình vạn chủng như không có việc gì nhanh chóng đi trước. Mọi người trên phố cũng rời đi sau mông hắn. “Yêu nghiệt!” Ta phẫn nộ mắng hắn không rõ tiếng, nếu không phải trong miệng nhét đầy kẹo hồ lô ta có thể nghe thấy âm thanh nghiến răng nghiến lợi của chính mình.