Bò lên yêu nghiệt điện hạ

Chương 28 : Trao đổi

By: trang kat Ta không cần biết trước đây ai mang nó, cái ta muốn chính là cây trâm này thôi. Huống hồ ai biết trước kia là ai đã mang đâu, nói không chừng lại là người chết “Giá có thể thấp xuống hay không?” Cây trâm nhỏ như vậy mà lại đắt như thế, ta bán máu đi cũng không đủ. “Tiểu công tử nếu vậy thì bốn mươi chín hai đi”Nụ cười của đại thúc bán hàng biến mất, thay vào đó là khuôn mặt mướp đắng. Năm mươi hai cùng bốn mươi chín hai không phải kém một hai sao? “Quên đi” Ta khoát tay, tiếp tục liếm kẹo hồ lô. Nói không chừng sau này ngay cả Bạch Mi cũng không thấy, bỏ ra từng ấy tiền đúng là không đáng. “Đợi đã” Một thanh âm dễ nghe vang lên bên tai ta, ta nhìn lại, bạch mệ phiêu phiêu giống như tiên nhân, quần áo màu đen, tóc dài trong gió nhẹ nhàng bay lên, đóa hoa lục hồng làm cho khuôn mặt trở nên thoát tục. Có thể có một nam nhân xinh đẹp như vậy, ngoại trừ Nhan Gay thì còn ai nữa. Nhưng Nhan Gay như thế nào lại ở chỗ này? Hắn không phải là muốn đi đánh cờ sao? “Đây là ngân phiếu năm mươi lượng, ta mua cây trâm bạch ngọc kia đủ không?” Nhan Gay lấy từ trong lòng ra tờ ngân phiếu, đặt ở trên quầy “Đủ đủ, cô nương nếu thích ta có thể đưa ngươi. Ngân phiếu này cô nương cứ giữ lại” Đại thúc bán hàng phỏng chừng bị sắc đệp của Nhan Gay mê hoặc, cầu mong ngươi sẽ không mở to hai mắt mà nhìn ngực hắn a, đủ để đỗ mười cái máy bay(ặc ặc) Xem ra mị lực của mĩ nhân là khá lớn, nếu biết trước khi đi dạo phố ta đã đổi sang nữ trang. Chính là ta dù đổi sang nữ trang thì sắc đẹp vẫn kém Nhan Gay mười phần a. Hắn thành mĩ nhân, ta thành công tử…Đạo lí gì đây… “Cô nương, cô nương…Tiền này…” Nhan Gay cũng không để ý đại thúc phía sau quát to, lấy bạch ngọc trâm liền lôi kéo tay ta đi. “Nhan đại mĩ nhân ngươi buông tay! Rất đau a.” Ta dùng sức định bỏ tay hắn ra, nhưng tay hắn lớn như vậy, giống như khối kẹo cao su, đẩy ra cũng không xong. “Bạch ngọc trâm này ngươi định đưa cho tên nam nhân đi cùng với ngươi hôm qua sao? Quả thật thích hợp với mái tóc bạc của hắn” Hắn buông tay, đưa bạch ngọc trâm cho ta Hắn làm sao lại biết ta định mua bạch ngọc trâm này cho Bạch Mi? “Ai cần ngươi lo. Ta muốn đưa ai sẽ đưa” Ta không thềm để ý hắn, cắn xâu kẹo hồ lô. Chính là ta không rõ dụng ý của hắn khi đưa ta trâm ngọc “Đưa cho ngươi” “Vì sao? Ngươi sẽ không đưa ta để lấy ngân lượng đi. Nhan Gay ta nói rõ với ngươi, ta cũng chỉ còn lại cái mạng này” Nơi này ta không có thân nhân, cũng không có nhà, ta cái gì cũng không có trừ cái mạng này. “A…” Nhan Gay cười yếu ớt. Khẳng định không thể như vậy tặng không ngươi, ngươi cũng đưa ta cái khác đi “Ta đưa ngươi cái khác , ngươi có thể đem cây trâm này cho ta?” Sẽ không có chuyện tốt như vậy chứ. Lòng ta tràn ngập hi vọng, liếm liếm xiên kẹo hồ lô nhìn hắn. “Đúng vậy”, hắn vẻ mặt không giống như gạt người “Đổi ý là lợn” “Đổi ý là…lợn” Nhan Gay nói có điểm không tình nguyện Có hắn cam đoan, ta làm cho hắn trước đứng ở tại chỗ đừng nhúc nhích, ta chạy đi mua một chuỗi kẹo hồ lô, ba văn tiền cùng hắn đổi năm mươi hai bạch ngọc trâm, ta không biết vụ buôn bán này lời bao nhiêu lần. “Cầm lấy. Đây là kẹo hồ lô trao đổi với bạch ngọc trâm của ngươi. Khi ta đem kẹo hồ lô đưa hắn, Nhan Gay kinh ngạc nhìn ta. Hắn nhất định không dự đoán được ta sẽ lấy kẹo hồ lô ba văn tiền cùng trao đổi với bạch ngọc trâm của hắn đi