Bò lên yêu nghiệt điện hạ
Chương 24 : đã quen chưa?
By: trang kat & Yến Tứ Phương
“ Dương lão đại có điều không biết a, ngày hôm qua lão bản phân phó Dương lão đại về sau chỉ cần cùng khách nhân chơi cờ, hoặc là tạo ra những chiêu cờ hấp dẫn càng nhiều người đến hội quán là được, còn ta làm chưởng quầy, những việc khác để tiểu nhị lo”
Tiểu nhị của hội quán là một cậu nhóc gầy yếu, thông minh, cao bằng ta, bình thường đều làm những việc như châm trà.
Không nghĩ tới ta được làm thân phận lão đại a, chỉ đơn giản là cùng khách nhân chơi cờ, tạo những chiêu cờ hấp dẫn khách nhân là được. Lấy đi chỉ số thông minh của ta, khẳng định là không thành vấn đề!
“Đi, Vương lão đại ngươi trước cứ làm việc đi, ta đi xem qua”
“Vâng, Dương lão đại”
Sáng sớm tinh mơ, không có khách nhân mà chỉ có mấy người Mặc Nhiên ngồi đánh cờ, hoặc là nói chuyện phiếm. Tùy tiện đi dạo một vòng ở lầu một rồi tìm một chỗ ngồi xuống. Này, khách nhân của hội quán đang đánh bài bạc sao?
“Vương lão đại” Ta nhanh như chớp chạy đến trước mặt hắn
“Dương lão đại, có chuyện gì cứ việc phân phó” Vương lão cười lớn, thịt béo trên mặt đều bị đẩy lên.
“Có vấn đề thỉnh giáo, sao khách nhân lại chơi bài bạc ở đây?” Tuy đều là văn nhân nhã sĩ nhưng bình thường cũng không nên đổ (chắc là đổ xúc xắc)
“Số ít thôi, chỉ cần khách nhân muốn đổ thì tùy ý họ đổ đi, chúng ta cứ mặc kệ, nhưng người ham bài bạc cũng không nhiều, cho dù là tiền đánh cược cũng không nhiều lắm, khách nhân đến chủ yếu đến bên này nói chuyện phiếm đánh cờ. Mà chúng ta bên này thu phí tiêu chuẩn là mỗi bàn cờ mười quan, sổ các bàn do tiểu nhị phụ trách”
“Hiểu rồi” chính là cảm thấy như vậy dường như kiếm cũng không được bao nhiêu tiền. Lần khác tìm Nhan Gay nói.
“Nhan lão bản đâu, đã trễ thế này còn không thấy xuống lầu?” Ta hỏi Vương lão đại.
‘Lão bản còn đang ở lầu ba. Lầu ba này là cấm địa, Dương lão đại phải nhớ kĩ” mặt hắn nghiêm trọng.
“Lầu ba là cấm địa?”, Sẽ không phải là kim ốc tàng kiều đi.
“Hiểu rồi” miệng nói vậy nhưng trong lòng thì không nghĩ vậy a.
Vừa nói xong nhìn thấy Mặc nhiên vào nhà, người này sớm như vậy đã đi khỏi nhà.
“Hắc…Mặc Nhiên đại ca thật sớm a. Ta cười hướng hắn đi đến.
“Đã…đã quen chưa?”, sắc mặt Mặc Nhiên có chút mất tự nhiên, chẳng lẽ hắn nhớ đến chuyện ngày hôm qua? Mảnh vải trắng dùng để quấn ngực…
“Quen, đã quen” Ta cười cũng có chút miễn cưỡng, ngày hôm qua ai làm cho ta đầu óc quăng đến sông Hoàng Hà.
Mặc Nhiên không để ý đến ta, xoay người lên lầu. Ta hướng bóng hắn làm cái mặt quỷ.
Thời gian qua rất nhanh, buổi sáng liền trôi qua đến giữa trưa mơi nhìn thấy thân ảnh diễm lệ của Nhan Gay đi xuống lầu, quần áo màu trắng tôn lên màu da trắng noãn như tiên nhân đi giữa khói lửa nhân gian.
Mĩ nam a! Ta không khỏi tán thưởng.
Xem Nhan Gay xuống lầu, ta mang gương mặt tươi cười tiến về phía hắn.
“Hắc hắc, Nhan G…Lão bản” thiếu chút nữa đã kêu thành Gay, vội vàng sửa lại miệng.
“Nhan lão bản, dậy thực sớm a” mới là giữa trưa mà thôi, mặt trời còn chưa có xuống núi.
“Sớm a” Hắn thật tự nhiên nói tiế, ánh mắt ở trên người ta đánh giá, cuối cùng dừng ở trước ngực ta “Thật phẳng, xem ra hiệu quả không sai a” Nhan Gay theo sau mỉm cười.
Cái gì? Ta không nói gì, này sắc gay! Quên đi, ai trả tiền thì người ấy là đại gia.
“Cảm ơn lão bản quan tâm, lão bản nghĩ thực chu đáo,ngay cả mảnh vải trắng dùng để quấn ngực đều thay ta chuẩn bị tốt”, ta kiễng mũi chân ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ. Chê cười, ngươi định cho ta xấu hổ đỏ mặt sao, lời này ta với bạn học nói suốt ở lớp, còn sợ ngươi sao!
Nhan Gay sắc mặt không đổi nói tiếp, “Kìa Hi Nhi còn muốn ta giúp chuẩn bị thêm mấy mảnh nữa sao? Hảo thay”.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
47 chương
1058 chương
19 chương
9 chương
18 chương