Không thể tự mình xuất chinh được nữa, ta liền ra lệnh cho A Tâm – một trong hai người hầu có vẻ ngoài người qua đường còn lại, đi ra ngoài, kiếm bừa cho ta một nữ nhân, xinh một chút, chưa chồng con là được. Kiếm nữ nhân chất lượng thì ngươi phá, đã thế bây giờ ta mang cho ngươi hàng thứ phẩm.
A Tâm làm việc vô cùng nhanh nhẹn, sáng hôm sau đã mang đến trước mặt ta một vị cô nương mặt trái xoan trông khá thanh tú, mặc dù mặt mũi bẩn thỉu, quần áo rách rưới nhưng rất có phong vị. A Tâm nói cô nương này tên Tiểu Diệp, mẹ mất sớm, cha vừa rồi cũng qua đời, nhà không có tiền nên bán mình để mua quan tài cho cha. Thật là một cô gái có hiếu, chỉ tiếc lại sinh ra ở một thế giới hentai như này. Dù sao Khanh công tử kia cũng là trưởng nam nhà tể tướng, nếu anh ta với Tiểu Diệp là một cặp, đời cô nàng cũng sẽ bước sang trang mới, ăn sung mặc sướng, như vậy cũng coi là ta đang giúp cô nàng.
Ta kêu người tìm cho Tiểu Diệp một bộ đồ mỏng manh, quyến rũ, vừa mặc lên người quả nhiên lập tức toát ra tư vị nữ chính hentai, khiến người ta muốn lao vào mà chà đạp, giày vò. Theo đúng lịch trình mọi hôm, Khanh công tử chắc chắn sẽ lại đến tướng phủ, nói chuyện với cha ta, sau đó sẽ cùng anh lớn bàn chuyện chí lớn làm trai gì gì đó. Ta chỉ cần lên kế hoạch cho hai người họ gặp nhau, đảm bảo tình huống hentai sẽ lập tức xảy ra. Và ta, sẽ hoàn toàn thoát nạn.
Ta bảo A Tố và A Tâm chuẩn bị thật kỹ càng, không được có sai sót gì cả. Còn nói với Tiểu Diệp không cần sợ, nát nữa chỉ cần làm như ta nói sẽ không sao hết, thậm chí còn một bước lên mây. Tiểu Diệp ngơ ngác nhìn ta không hiểu gì, thấy bộ dạng ngây thơ của cô ấy ta càng khẳng định em gái này chắc chắn là nữ chính của Khanh công tử kia.
Như thường lệ, Khanh công tử sau khi đàm đạo một chút với cha liền cùng anh lớn đi dạo, ta liền giả bộ chạy ngang qua bắt gặp hai người. Ta cúi người thi lễ:
"Anh! Khanh công tử! Lần trước gặp do sức khoẻ không khoẻ nên có hành động không đúng mực, bây giờ liền đến tạ tội" sau đó quay sang phía Đông Vũ "Anh để em tiếp công tử hôm nay nhé, phải để huynh ấy biết tướng phủ chúng ta hiếu khách như nào chứ!"
Đông Vũ có vẻ bất ngờ với thái độ của ta, nhưng anh ấy rất vui, liền bảo chúc hai chúng ta đi vui vẻ. Ta thừa biết anh ấy lại chạy đi tìm nhị hoàng tử Phương Dật.
Dọc đường đi ta nói rất nhiều, nhưng anh ta vẫn duy trì bộ dạng trầm mặc không nói chuyện. Không lẽ anh ta vẫn nhớ chuyện bắt gặp ta ở lầu xanh? Dù bắt gặp thì có sao, anh ta cũng chẳng thể biết được âm mưu của ta. Đang suy nghĩ thì đột nhiên chân vấp phải hòn đá, liền ngã chúi về phía trước. Khanh công tử kia phản xạ nhanh chóng ngay lập tức đã kéo ta lại. Không ngờ trong giây phút bẩn cẩn ta lại để xảy ra tình huống có độ nguy hiểm cao như này. Quả nhiên đúng với 90% ta đã nói từ trước, tay anh ta bằng một biện pháp thần kỳ nào đó lại đặt trên ngực ta.
Nhưng Quan Bắc Vũ ta làm gì có chuyện không đề phòng trước. Ở ngực và mông ta đã độn thêm ba lớp vải rất dày, anh ta có sờ nữa cũng chẳng cảm thấy được gì. Ta ngay lập tức đẩy mạnh anh ta ra, cố tỏ vẻ lịch sự nói cảm ơn.
Ở cạnh tên này độ nguy hiểm liền tăng thêm rất nhiều, xem ra kế hoạch phải được đẩy nhanh hơn. Ta liền rủ anh ta đến bên hồ nước ngắm mấy con cá cảnh anh hai mới mua. Trong lúc đó ta liền lén đẩy anh ta xuống hồ. Hồ này không sâu, tất nhiên chẳng có nguy hiểm gì, nhưng đã khiến anh ta ướt hết cả người. Ta vội hốt hoảng kéo anh ta lên, chấp nhận hy sinh để tay cho anh ta nắm một lúc, tỏ vẻ cực kỳ hối lỗi mà nói:
"Xin lỗi Khanh công tử, ta hậu đậu quá. Công tử đi thay đồ kẻo bị cảm, dáng người công tử tương tự anh hai, ta sẽ lấy y phục của anh ấy cho ngài mượn."
Anh ta tất nhiên chẳng còn cơ hội nào khác ngoài nghe theo. Ta dẫn anh ta đến một căn phòng, bảo đợi ta đi lấy đồ rồi quay lại liền. Khi ta ra ngoài một lúc, A Tố liền cẩn thận khoá cửa lại. Sau đó, A Tâm ở bốn góc phòng đặt những chậu đá lớn, để hơi lạnh tràn vào trong. Mùa hè hiện tuy không quá nóng, nhưng nếu để không gian trở nên lạnh sẽ tăng hiệu quả hơn.
Bước chuẩn bị thành công rực rỡ, giờ chỉ còn lo Tiểu Diệp bên trong, mà việc đó thì không cần lo quá. Trong mọi bộ hentai, nam nữ chính ở trong một phòng, lạnh lẽo, nam chính thì ướt hết, nữ chính thì ăn mặc mỏng manh, họ chắc chắn sẽ ôm ấp và sưởi ấm cho nhau và sau đó là bum ba la bum. Và ta sẽ hoàn toàn thoát nạn.
A Tố sau khi khoá cửa xong liền chạy về phía ta bẩm báo, xong xuôi mới hỏi ta:
"Sao tiểu thư lại dốc lòng như vậy?"
Ta thở dài. Làm sao mà nói cho A Tố biết được sự thật đây. Nhiều lúc ta chỉ ước sao mình không có vẻ ngoài người qua đường như nàng, có phải giờ ta đã sung sướng an nhàn không.
Đang ngồi đợi căn phòng đó vang lên những âm thanh quen thuộc thì cánh cửa phòng bị phá mở toang. Ta với A Tố giật mình, còn A Tâm đang cật lực quạt mấy chậu đá ngã ngửa ra sau.
Ở trước cửa là Khanh công tử, hẳn là anh ta vừa dùng chân phá cửa, đằng sau là Tiểu Diệp, rõ ràng đang vô cùng hốt hoảng.
Nhanh như vậy? Với thời gian đó còn chưa kịp cởi đồ nữa. Ta vội vã cầm bộ đồ anh hai đã chuẩn bị trước trên tay rồi chạy đến:
"Có chuyện gì sao Khanh công tử? Sao công tử lại phá vỡ cửa như vậy?
Khanh công tử còn chưa nói gì thì Tiểu Diệp đã chạy đến chỗ ta mà khóc. Ta hoang mang không hiểu gì hết, mà mắt Khanh công tử lại liếc sang A Tâm đang ngồi với mấy xô đá, sau đó cực kỳ kỳ lạ nhìn ta:
"Quan tiểu thư đây là muốn tặng mỹ nhân cho ta? Nếu thật vậy chỉ cần nói là được, đâu cần mất công tốn sức như vậy"
Nghe vậy ta liền vui vẻ:
"Vậy ngài sẽ thu nhận nàng ấy chứ?"
"Nếu từ đầu Quan tiểu thư nói rõ với ta thì tất nhiên ta đồng ý, nhưng sau việc đẩy ta xuống hồ, còn nhốt giam ta trong phòng quạt hơi đá thì rất tiếc, ta mất hứng rồi."
Ta hoàn toàn sững sờ. Nhân vật này, không giống trong một bộ thuần hentai, anh ta có tính cách của một bộ smut! Anh ta thật sự là một nhân vật cực kỳ có não.
Truyện khác cùng thể loại
63 chương
94 chương
2375 chương
30 chương
15 chương