Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Chương 59 : Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Tống Thanh Uyển ngạc nhiên, lôi kéo cô bé từ trên mặt đất lên. Tầm mắt nhìn thẳng vào mắt ông, trong đó chỉ có lạnh lùng sắc bén, nhiêm túc, nháy mắt như là trở về lúc còn nhỏ.
Tay chân bà không khỏi co quắp vài phần, giọng nói từ trước đến nay thanh lãnh tự tin lưu loát giờ lại mang theo một chút chần chờ: “À… Ba, ba tới đây có chuyện gì sao?”
Tất cả lũ cá trong hồ này đều là của ông nội Lục, ngày thường cũng chỉ có ông nội Lục mới tại đây câu.
Tống Thanh Uyển đoán: Đại khái là bọn họ câu cá lên mà chưa xin phép ông nội Lục, cho nên ông nội Lục không vui, cố ý lại đây hưng sư vấn tội.
【Góc kiến thức:
*Hưng sư vấn tội: Kéo quân đến lên án, hỏi tội đối phương.】
Vừa muốn mở miệng giải thích, thì nhìn thấy ánh mắt sắc bén của ông nội Lục, nặng nề ra lệnh: “Hai đứa dọn dẹp sạch sẽ nơi này, đi qua bên kia câu!”
Giọng ông nội Lục trước sau vẫn lạnh lùng nghiêm túc, cũng không nói ra nguyên nhân, vừa đến đã ra lệnh bắt hai cô cháu dọn đi, lại lạnh lùng mở miệng: “Ông trưng dụng nơi này!”
Trước đó, ông nội Lục cân nhắc thật lâu, cảm thấy nguyên nhân khẳng định là vì vị trí không hợp phong thủy. Nơi này khẳng định nhiều cá hơn phía kia, nếu không phải vừa rồi bị con nhóc nhỏ kia làm ồn phải chuyển chỗ, thì đây là chỗ yêu thích từ trước đến nay của ông.
Mỗi lần ngồi ở đây, thu hoạch rất tốt, thời điểm được mùa nhất, có thể câu sáu, bảy con trong một ngày. Có thể thấy được, đúng thật là nơi này có rất nhiều cá.
Tuy ông nội Lục rất có dã tâm, tính cách mạnh mẽ lại tích cực, người như vậy đều có lòng tự trọng rất lớn, tuyệt đối không thể chịu đựng có người khác lợi hại hơn mình, càng không thể cho phép người khác đạp lên trên đầu của mình.
Huống chi, còn là bị đàn bà đạp, là người mà ông xem thường nhất. Cho nên, ông nội Lục quyết định, nhất định phải rửa mối nhục này. Lấy lại mặt mũi vừa mới bị đánh mất trở về.
Từ trước đến nay, không có chuyện nào ông muốn làm mà không thành công.
Nói xong, ông nội Lục cũng mặc kệ hai cô cháu có đồng ý hay không, trực tiếp ra lệnh cho người hầu dọn hết đồ sang bên kia, dời đồ của ông lại đây.
Tống Thanh Uyển và cô bé loli đều không tính toán câu cá tiếp, đi đâu cũng không sao cả. Hơn nữa, bên này tương đối đơn sơ, nhưng không có bàn nhỏ, cũng không có thức uống lạnh và điểm tâm ngọt. Chỉ có một cái ô che nắng, ghế dựa, và dụng cụ câu cá, ngoài ra không còn gì hết.
Hai cô cháu đã sớm khát gần chết, đói muốn nổ đom đóm mắt.
Đổi qua kia… Cũng không tệ.
Cô bé loli cũng nghĩ như vậy.
Bé vẫn còn nhỏ, cơ thể đang cần hấp thu dinh dưỡng để phát triển, một ngày ăn bốn năm cử còn kêu đói, vừa mới câu cá, đã thèm thuồng mớ điểm tâm ngọt cùng đồ uống trên bàn nhỏ của ông nội Lục.
Vì thế, không nói nhiều, hai bên vô cùng hài hòa thay đổi vị trí.
Lúc cô bé loli đi, còn không quên nhờ người hầu ôm hai cái thùng chưa chín con cá to đi theo sau. Vừa đến địa bàn bê kia của ông nội Lục, bé và Tống Thanh Uyển đều thả hết chín con cá đó xuống hồ, phóng sinh tích đức.
Lê Lê là thấy bọn nó đáng thương.
Tống Thanh Uyển đơn giản cảm thấy, đây là cá của ông già kia, ăn là không dám ăn, chi bằng trực tiếp phóng sinh.
Cô bé loli ôm một con cá to, con cá kia nằm yên trong lòng cô bé, giãy cũng không giãy, an tĩnh như cá chết.
Cô bé nhẹ nhàng đặt vào trong nước, lông mi dày đậm rũ ở mí mắt, bé nhỏ giọng nói với cá: “Cá cá, thực xin lỗi nha, chị và cô không phải cố ý bắt mấy em đâu, là mấy em quá tham ăn thôi!”
Cá: “…”
Ăn nhóc chút mồi câu thì làm sao vậy?!
Cá cũng đói, cũng cần ăn nha, đừng sỉ nhục cá như vậy!!!
Nói xong, cô bé loli thả lỏng tay ra, nhưng không biết vì sao, con cá kia lại chậm chạp không có bơi đi, mà ngược lại vẫn luôn cọ tay nhỏ của bé.
Cá còn bơi vòng quanh tay bé, vô cùng thân mật, tỏ vẻ rất thích bé.
Không chỉ có như thế.
Không tới ba phút, tất cả cá trong hồ nước đều cảm giác được một hơi thở quen thuộc mà chỉ đồng loại mới có, còn là thuộc loại vương giả, chúa tể.
Ngay sau đó, đỏ, trắng, xanh da trời, đủ loại cá, đủ màu sắc kết bè kết đội, như là một dải lụa đủ mọi màu sắc…
Giây tiếp theo, toàn bộ đều bơi về phía Lục Lê…
Hết chương 59
Truyện khác cùng thể loại
171 chương
68 chương
4 chương
57 chương
337 chương
103 chương
75 chương
46 chương
13 chương
88 chương