Bây giờ em là vợ tôi
Chương 4 : Cô dâu bỏ trốn
Cô nhìn xung quanh toàn là vệ sĩ, làm sao cô có thể thoát được nơi này đây, cô ngó mọi ngóc ngách của căn phòng, trước mặt cô chính là cánh cửa sổ.Đúng là ông trời không tuyệt đường con người mà, cô mừng thầm.
Cô bước lên chiếc ghế sofa, dùng sức tay và chân để leo ra phía ngoài, vừa nhảy xuống cô đã té lăn quay xuống đất, cô vội vàng đứng dậy chạy ra đường cửa sau của nhà thờ, thật may không có ai canh ở đó, cô chạy thật nhanh, trong lòng vừa hồi hộp vừa vui, cô muốn thoát khỏi nơi này thật mau, cuối cùng cũng ra khỏi, tạm biệt nhà thờ, tạm biệt tên biến thái, ta đi đây! Cô mỉm cười rạng rỡ thầm nghĩ và nhanh chóng chạy về phía con đường quen thuộc về nhà, đi được một lúc, cô đột nhiên đứng sững lại,:
Không, mình không thể trở về ngôi nhà đó được, nếu mình về chắc chắn cha sẽ giao mình cho tên kia, không được, bây giờ mình phải đi đâu đây, suy nghĩ một lúc, cô bắt đầu đi tiếp, đi mãi đến một căn nhà nhỏ cách đó rất xa. Tiếng chuông cửa vang lên, cánh cửa bắt đầu mở ra:
Băng Băng là cậu à, có chuyện gì vậy? Cô bạn lên tiếng.
Tiểu Hàn cậu phải giúp mình, giờ mình không còn chỗ nào để đi nữa rồi? Cô vừa nói nước mắt lại rơi.
Cậu hãy bình tĩnh, có chuyện gì nói tớ nghe, tớ sẽ giúp cậu mà? Tiểu Hàn vội vàng an ủi lấy tay lau nước mắt cho cô.
Cô kể hết mọi chuyện cho bạn nghe, cô nói trong tiếng khóc nức nở.
Thôi cậu đừng buồn nữa, cậu hãy yên tâm ở lại đây với tớ, cậu thích ở bao lâu cũng được, thôi chuyện đã qua rồi cậu đừng nghĩ tới nó nữa, hãy sống vui vẻ, sống cho chính mình.
Băng Băng nghe thế liền bật cười vỗ vai người bạn thân: Đúng, cậu nói đúng tớ sẽ không buồn nữa.
TẠI NHÀ THỜ, PHÒNG LÀM LỄ
Vệ sĩ ghé vào tai Gia Kiệt: Thưa ông không thấy phu nhân đâu ạ.
Anh cau mặt bước ra khỏi phòng: Mau đi tìm nhanh về cho tôi, điều động tất cả mọi người, nếu không tìm thấy thì đừng về gặp tôi nữa.
Anh vệ sĩ sợ hãi nhanh chóng bước đi.
Hay lắm, cô dám trốn tôi sao? Cô nghĩ có thể thoát khỏi tay tôi, đợi tôi bắt được cô thì cô biết tay tôi. anh nhíu mày lẩm bẩm sau đó bước lên chiếc xe SMITH thường ngày anh vẫn đi, lái thẳng về phía nhà Tiểu Hàn, anh chắc chắn cô đang ở đó, vì ngoài cha cô chỉ có Tiểu Hàn là bạn thân của cô, cô không còn chỗ nào để đi ngoài nơi đó.
Anh lái xe thật nhanh để mau chóng đến bắt cô: Cô chết chắc rồi. anh tự nhủ!
Truyện khác cùng thể loại
94 chương
23 chương
174 chương
17 chương
45 chương