Chúng tôi ba chân 4 cẳng leo tường vào ký túc xá khu C, tôi chạy nhanh nhất, vào phòng tắm, chốt cửa, tắm lấy tắm để rủ bỏ mùi rượu hôi nồng nặc rồi khoác bộ đồ thể dục lao xuống sân trường, Hôm nay chúng tôi có tiết thể dục đột xuất, học bù cho tiết 4 thứ 5 tuần sau, đi ngang qua Andrey, tôi liếc hắn, tay tôi 2 ngón chỉ vào mắt hắn ý là "coi chừng tôi, tôi sẽ xử cậu" trên quãng đường chạy xuống sân thể dục đầu óc tôi liên tục nghỉ về cảnh tối qua tôi và tên Lưu Quốc An chết tiệt đó ngủ cùng nhau trên 1 giường, còn ôm nhau, ôm chặt nhau, gác chân lên chân nhau, thở vào mặt nhau, ko biết ngoài ra, còn có chuyện gì làm cùng nhau nữa?? - Mai Thiên Phong! - Có! hộc..hộc - Vương Tuấn Nam! - Có! - Vắng Lưu Quốc An và Nguyễn Thế Bảo - khoan khoan - 2 tên đó vừa kịp chạy đến ngay khi ông thầy định đóng sổ báo danh- có, có em..! Lớp tôi 20 móng, xếp thành 2 hàng dài, chân đứng chữ V, tay chắp sau lưng, ngực ưỡn nghe ông thầy phổ biến nội dung học. - Mỗi lượt chạy 2 người, xuất phát thấp, đích đến là 100m, ai chạy nhanh hơn sẽ được 1 điểm cộng, chạy chậm hơn ko bị trừ điểm, các cậu khởi động kĩ toàn thân rồi bắt cặp chạy. Quốc An, Thiên Phong theo tôi lên đây bấm giờ, ghi sổ điểm. Rõ chưa - Rõ! - Lý Minh Anh 13.51s, Nguyễn Thế Bảo 14,01s - Vũ Mạnh Cường 11.39s, Trần Quang Thắng 12,56s -... -Vương Tuấn Nam 11.01s, Hoàng Trung Hậu 15.1s -Thưa thầy 2 bạn này là 2 người cuối cùng .. - Được rồi, 2 đứa chuẩn bị đi Chạy là nghề của tôi nha, hồi cấp 2 tôi được huy chương bạc cấp thành phố hạng mục chạy 100m, huy chương đồng chạy 400m. đã lâu ko hành nghề nên bây giờ tôi đặc biệt háo hức, hơn nữa lại là đua với tên Andrey chết bầm, chết dẫm, chết ko siêu thoát này, tôi nhất định phải dành được điểm cộng. - Chuẩn bị, xuất phát! Tiếng Thế Bảo vừa dứt, tôi nghiến răng nghiến lợi cắm đầu chạy, mắt hướng đến vạch đích phía trước, lòng dâng trào ý chí chiến đấu quyết liệt - Mai Thiên Phong 11s Yay, tôi chạy nhanh hơn hắn chắc rồi, tôi hí hửng quay sang nhìn bộ mặt hắn lúc này nhưng không thấy hắn đâu, sau lưng lại văng vẳng tiếng gọi: - Quốc An, Quốc An, cậu có sao không? Tôi chạy tới bên cạnh hắn, bĩu môi - Nè, sợ thua tôi nên giở trò hả! Quốc An nhìn tôi không thèm nói 1 câu, mắt hắn hơi giựt giựt, tay ôm chặt cổ chân. - Em bị trật khớp rồi, tạm thời đến phòng y tế, mấy đứa đưa cậu ấy đi đi Thế Bảo và Tuấn Nam mỗi người vác 1 bên, hắn đi nhắc bằng chân trái, vừa đi vừa kiềm 2 thằng bạn. Tôi bất đắc dĩ đi sau lưng. 1 giờ sau Andrey được băng bó xong, hắn vẫn ko thể đi lại 1 mình, Thế Bảo và Tuấn Nam lăn xăn giúp hắn người lấy khăn người lấy nước, sau cùng bọn họ đang đi mua mì và nấu nước sôi, bọn tôi sẽ ăn trưa ngay tại đây. Tôi khoanh tay trước ngực, mông tựa vào cái bàn đối diện giường, mắt chăm chăm lườm hắn. Ngược lại hắn im ắng không màn tới tôi, vặn bình nước tu ừng ực từng ngụm lớn, vài giọt nước chảy dọc xuống cổ, ách, trông thật quyến rủ, tôi tự hỏi làm sao để có cái yết hầu nam tính thế kia, đến uống nước trông cũng rất gợi cảm. Chắc tôi phải nâng tạ bằng cổ thì may ra mới u được 1 cục ngay giữa cổ như hắn, được rồi, tôi sẽ thử Đột nhiên hắn quay sang nhìn tôi, ánh mắt như thăm dò điều gì đó, tôi bất chợt rùng mình tản lờ đi. - Nhạy cảm hệt con gái, con trai chung giường là chuyện động trời sao, hơn nữa tôi còn chưa cởi đồ cậu ra.. Tên bỉ ổi này hắn muốn tôi cảm ơn việc hắn chưa cởi đồ tôi ra sao, được lắm, hôm nay sẽ là ngày tàn của cậu. tôi nhảy lên giường hai tay ấn cổ hắn xuống, tôi và hắn giằng co 1 lúc thì chân hắn bị đập vào giường, đau quá hắn nhăn mặt lăn xuống đất, lôi cả tôi xuống. oách, đây là tình huống gì đây??