Sau khi Nguyên Dương bình tĩnh lại liền chạy nhanh đi đổi quần lót ướt dầm đề, dội nước lạnh vào mặt rồi mới dám ra khỏi cửa.
Lý Cảnh Hành từ trước đến nay vẫn dậy trễ hơn cậu đều phải đợi Nguyên Dương đến kêu rời giường, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Nguyên Dương chuẩn bị bữa sáng xong liền đi đánh thức Lý Cảnh Hành.
Gọi hắn dậy cũng tốn nhiều sức và thời gian, mặt không vui sẽ làm rất nhiều động tác ấu trĩ như nhóc con chiếm hữu món đồ chơi.
Tính tình Nguyên Dương vốn ôn nhu cũng có kiên nhẫn hơn nữa có tâm tư bên trong, cậu rất thích Lý tiên sinh đáng yêu như thế, người khác không thể nhìn thấy bộ dạng Lý Cảnh Hành rời giương chỉ có một mình cậu có thể thấy.
Nguyên Dương đẩy cửa phòng hắn ra, Lý Cảnh Hành như cũ nằm trên giường.
Cậu đi tới ngồi vào mép giường vươn tay vuốt ve xương bả vai hắn như đang vuốt ve em bé, nhỏ giọng bên tai đối phương: “Lý tiên sinh, rời giường.”
Lý Cảnh Hành chôn mặt vào gối không muốn thức giấc.
Nguyên Dương nhẹ nhàng vén tóc mái trên trán hắn, mặt đầy ôn nhu sau đó lưu luyến nhìn đường nét trên khuôn mặt đối phương, lúc Lý Cảnh Hành tỉnh cậu không có can đảm nhìn nhưng bây giờ thế này cậu mới làm càn.
Nguyên Dương nhìn chằm chằm nghĩ thầm Lý tiên sinh tốt như thế sao lại chưa có bạn gái? Đáy lòng có một giọng nói khác vang lên: Mày đừng có tự đa tình, Lý tiên sinh nhìn trúng mày sao? Nguyên Dương bất đắc dĩ cười cười bởi vì cái ý nghĩ phi thực tế, Lý Cảnh Hành có bạn gái liên quan gì đến cậu? Chính mình và đối phương chỉ là quan hệ ông chủ và bảo mẫu mà thôi.
Nguyên Dương lưu luyến sờ gương mặt Lý Cảnh Hành, nội tâm vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Lý Cảnh Hành như cảm nhận được có gì đang trên mặt mình nhưng chỉ xẹt qua, thế là mơ mơ màng màng mở to mắt, giọng trầm thấp: “Nguyên Dương….”
Nguyên Dương thấy đối phương đã tình liền nói: “Lý tiên sinh rời giường nên đi làm thôi.” Vừa nói vừa định đứng dậy.
Lý Cảnh Hành lập tức giữ chặt tay Nguyên Dương kéo cậu ngã xuống giường rồi vội vàng ôm lấy đối phương từ phía sau, mặt chôn trong bả vai cậu ngửi lấy mùi hương cơ thể Nguyên Dương, hai tay ôm lấy bụng mềm mại không nói lời nào.
Nguyên Dương cảm thấy Lý Cảnh Hành mới tỉnh dậy không có cảm giác an toàn nên dỗ dành: “Lý tiên sinh, em đi chuẩn bị bát đũa, ngài mau rời giường đi rửa mặt.” Lý Cảnh Hành vẫn chôn ở bả vai, ôn nhu nói: “Ừ.” Kỳ thật Nguyên Dương vừa mới mộng xuân thân thể còn mẫn cảm, Lý Cảnh Hành ôm như thế làm cậu hồi tượng lại khoái cảm trong mộng, hoa huy*t bắt đầu chảy ra nước, dương v*t nhỏ cương cứng, đầu v* cũng rất ngứa muốn có người tới vuốt ve.
Nguyên Dương kẹp chặt hai chân che đi địa phương nhô lên lại nhịn không được xoa nhẹ phần bắp đùi giảm ngứa.
Lý Cảnh Hành nào chú ý đến động tác nhỏ đó, lặng lẽ cong khoé miệng nhân lúc chính mình chưa cương cứng mà buông tay.
Nguyên Dương như nhận được ân xá, nhỏ giọng nói: “Lý tiên sinh, ngài mau đi rửa mặt.” Sau đó lập tức ra ngoài.
Lý Cảnh Hành nằm trên giường nhắm mặt lại nghĩ về động tác nhỏ của Nguyên Dương tưởng tượng đối phương nuốt côn th*t của mình vào, cái miệng nhỏ đỏ bừng nuốt chửng quy đầu, nếu đâm vào thật sâu thì bảo bối nhỏ sẽ đỏ mắt nhìn hắn rồi lại tiếp tục nuốt vào.
Một lúc lâu sau nghe được tiếng Nguyên Dương kêu hắn từ dưới lầu, Lý Cảnh Hành cau mày đẩy nhanh tốc độ tinh dịch mới bắn ra được.
Hắn lau sạch sẽ rồi đi đánh răng như người vừa rồi mới có ý nghĩ xấu với Nguyên Dương không phải là hắn.
Lý Cảnh Hành có thể cảm giác được Nguyên Dương cũng có cảm tình với mình liền cơ hội tiến thêm một bước xâm chiếm trái tim đối phương.
Với sự nhận thức của mình, hắn nhìn ra được gần đây Nguyên Dương mộng xuân, nếu không tại sao mấy nay ánh mắt đều mang theo tia tình dục như con hồ ly tinh muốn hút hết sinh lực của đàn ông, câu dẫn côn th*t của Lý Cảnh Hành.
Đặc biệt là vào buổi sáng lúc kêu hắn thức dậy, bản thân luôn có một mùi thơm ngào ngạt xen lẫn mùi sữa làm hắn cương ngạnh.
Nhưng Lý Cảnh Hành không biết đối phương mơ đến ai, tưởng tượng đến ngày nào đó bảo mẫu nhỏ của hắn lên giường với người khác, trong lòng hắn bực bội không thôi.
Hắn cáu gắt đến nỗi mấy đêm liền không ngủ.
Đêm đã khuya mọi thứ xung quanh yên tĩnh.
Toàn thế giới như đang đắm chìm trong mộng đẹp, duy nhất Lý Cảnh Hành không ngủ được, tối hôm trước dù có phiền não nhưng vẫn ngủ say, đêm nay tâm hắn như đang bỏ trên chảo dầu vô cùng khó chịu.
Lý Cảnh Hành nhắm mắt nhưng lại thấy khuôn mặt Nguyên Dương đỏ hồng bị hắn khi dễ cực kỳ tàn nhẫn, nước mắt dàn giụa nhỏ giọng nức nở.
Mẹ nó.
Lý Cảnh Hành nằm mấy tiếng đồng hồ cũng không ngủ được muốn đi hóng gió điều chỉnh tâm trạng.
Hắn xuống giường, bước đi nhẹ nhàng sợ đánh thức Nguyên Dương.
Vốn định đi tới ban công nhưng bước chân cầm lòng không đặng tới phòng cậu.
Phòng Nguyên Dương không khoá cửa chỉ đóng hờ.
Lý Cảnh Hành nhẹ nhàng đẩy cửa nhìn đối phương nằm trên giường, thân thể trắng nõn cực kỳ bắt mắt.
Nguyên Dương ngủ chỉ mặt áo ngắn tay rộng thùng thình cùng quần đùi.
Chăn đắp qua bụng theo động tác mà phập phồng lên xuống.
Lý Cảnh Hành biết Nguyên Dương đã ngủ say.
Hắn đứng bên cạnh mép giường nhìn Nguyên Dương tâm cũng bình tĩnh trở lại.
Đột nhiên một tiếng kêu ngọt ngào phát ra từ miệng đối phương như đã áp lực thật lâu.
Lý Cảnh Hành đoán Nguyên Dương đang mộng xuân tiếp tục đứng bên mép giường, tâm mới bình phục biến thành bão tố.
Cơ thể Nguyên Dương đột nhiên cọ tới cọ lui trên giường như đang thoả mãn dục vọng, áo ngắn cọ xát lộ ra một mảng lớn da thịt, hai bên ống tay đẩy lên hai bên ngực lộ ra đầu v*.
Nháy mắt Lý Cảnh Hành bị bầu vú hấp dẫn, hắn chưa bao giờ thấy con trai có ngực lớn như vậy, thoạt nhìn mềm như bông, núm vú to to đỏ điểm xuyết trên bầu ngực khiêu gợi hắn.
Khó trách Lý Cảnh Hành luôn cảm thấy ngực của bé bảo mẫu trông lúc nào cũng căng phông đáng yêu cực kỳ.
Hắn không cảm thấy kỳ quái trái lại rất thích cặp vú hận không thể nếm thử hương vị đó như thế nào.
Vậy bình thường mùi sữa phát ra trên người bé con là từ nơi này?
Lý Cảnh Hành kiểm chứng suy đoán đưa tay nhẹ nhàng chạm vào đầu v*.
Hai mắt Nguyên Dương vẫn nhắm chặt nhưng dòng sữa không kiềm chế được chậm rãi chảy ra lưu lại trên bầu ngực mềm mại, ngây thơ mà quyến rũ.
Lý Cảnh Hành vốn đã cương cứng nhìn thấy có sữa tràn ra không nhịn được tiến đến gần dùng chọp mũi nhẹ nhàng chạm vào đầu v*, tốc độ sữa chảy ra nhanh hơn, hắn nhìn thấy đối phương chưa tỉnh càng thêm lớn mật mà hé miệng ngậm lấy đầu v*.
Lý Cảnh Hành nếm sữa của bé bảo mẫu có vị tanh nhưng lại ngọt ngào giống như Nguyên Dương.
Lý Cảnh Hành rất thích uống sữa càng tăng tốc hút lấy, hai tay nắm lấy bầu ngực vuốt ve, sữa tràn ra từ khe hở ngón tay, trắng nõn mềm mại.
Lý Cảnh Hành hút sữa một bên xong liền hút bên kia.
Nước miếng dính đầu đầu v* dựng đứng trong không khí như quả anh đào.
Ngón tay xoa nắn đầu v*, Lý Cảnh Hành nghe được tiếng Nguyên Dương thoải mái rên rỉ nhưng có lẽ tưởng rằng đang nằm mơ.
Hắn hút hết sữa hai bầu ngực, lưu luyến hôn một cái lên vú, cố gắng liếm hết giọt sữa cuối cùng.
Hắn chết mê cặp vú này.
Lý Cảnh Hành vẫn đang liếm láp làn da mịn màng xung quanh thì nghe được tiếng Nguyên Dương làm nũng: “Lý … Lý … Tiên sinh…” Lý Cảnh Hành ngẩng đầu nhìn Nguyên Dương rõ ràng vẫn đang ngủ không bị hắn đánh thức.
Âm thanh đó đã đánh thức con thú hoang dã trong người hắn điên cuồng gào thét.
Lý Cảnh Hành biết hành vi dâm loạn của mình nhưng không thể khống chế được.
Hắn muốn hung hăng liếm láp những tấc da thịt trên người Nguyên Dương, chơi cậu đến khi nào khóc gào gọi Lý tiên sinh, muốn mỗi tấc da thịt đều in dấu vết của hắn.
Lý Cảnh Hành cẩn thận cởi quần Nguyên Dương.
Hắn ngạc nhiên phát hiện quần lót bị ướt đẫm lại nghe thấy được mùi vị ngọt.
Hiện tại tâm tình hắn không biết vì cái gì mà kích động như đang tiết lộ một ít bí mật nào đó.
Hắn chậm rãi lột quần lót đang che giấu một bí mật làm hắn khiếp sợ. dương v*t nhỏ đã cương cứng phía dưới còn có hai cánh môi hoa huy*t đầy đặn xung quanh không có lông mu, trắng nõn mềm mại đang mấp máy không ngừng phun nước.
Hoá ra Nguyên Dương là người song tính! Lý Cảnh Hành bị cảnh đẹp hấp dẫn một chút cũng không thấy sợ ngược lại nội tâm đã nghĩ ra vô số loại phương pháp làm đoá hoa yêu kiểu nở rộ.
Lý Cảnh Hành bị dục vọng thúc đẩy tiến tới gần bộ phận sinh dục nóng hừng hực của Nguyên Dương chảy ra một cổ nước ngọt ngào ập vào mặt hắn.
Hắn không nhịn được ngậm hai cánh môi mút lấy mút để, từng luồng dâm thuỷ phun ra lại cảm thấy rất ngon càng dùng sức mút thêm.
Đầu lưỡi vói vào bên trong thăm dò đụng phải một cái cửa nhỏ, hắn biết đây là miệng huyệt mặt trên còn có hột le.
Lý Cảnh Hành bẻ môi âm hộ để lộ miệng *** loả thể trong không khí.
Hắn dùng đầu lưỡi liếm mút hột le làm lỗ nhỏ không ngừng co rút lại lộ ra thịt non hồng phấn bên trong.
Sau đó chậm rãi dùng răng ma sát hột le, Nguyên Dương chịu không nổi nhỏ giọng khóc nức lên, Lý Cảnh Hành biết cậu không tỉnh càng thêm làm càn mà cọ cọ hột le, hai tay còn vuốt ve miệng ***. dương v*t nhỏ phía trước bị kích thích bắn tinh.
Lý Cảnh Hành móc côn th*t ra dùng quy đầu tàn nhẫn mài hoa huy*t lại có một luồn nước phun vào quy đầu.
Mặt Nguyên Dương lúc này đỏ ửng lên, nước mắt chảy xuống hai bên tai, mũi ửng hồng, trong miệng nức nở nói không cần.
Lý Cảnh Hành dùng côn th*t cọ lên đùi cậu rồi tới hột le một chút lại tới miệng huyệt, Nguyên Dương khóc càng to hơn, tiếng nức nở ngọt ngào mềm mại.
Sau khi ma xát một hồi, quy đầu xuất tinh áp sát vào lỗ nhỏ đang run rẩy, tinh dịch trắng đục đặc quánh khiến phía dưới trở nên vô cùng dâm mỹ.
Lý Cảnh Hành cẩn thận mặc quần áo cho cậu cuối cùng lưu luyến hôn một cái lên trán Nguyên Dương, trong mắt ngập tràn ôn nhu: “Ngủ ngon, Nguyên Nguyên.”.
Truyện khác cùng thể loại
127 chương
145 chương
40 chương
316 chương
14 chương