Dụ Tội
Chương 1
Hạ Vân Phong đã là một tên du côn từ thuở nhỏ, y bị cha mẹ bỏ rơi khi y vừa mới ba tuổi, sau đó y được một tên du côn mang về nuôi lớn, không may tên du côn kia lại chết sớm, Hạ Vân Phong lại tiếp tục không có người chiếu cố. Từ nhỏ y đã làm không ít “chuyện xấu”, do cuộc sống bức bách, y không muốn trộm cũng phải trộm, thật vất vả mới sống được đến năm mười một tuổi, Hạ Vân Phong đi theo một đại ca gia nhập bang hội, chuyện này chỉ mang lại cho Hạ Vân Phong sự sợ hãi và bất an, một đứa trẻ còn nhỏ như y mà đã đặt chân vào giới xã hội đen rồi.
Lão đại bang hội Hồng gia đối y thực chiếu cố, y cũng là người nhỏ nhất trong bang, từ nhỏ đã không mẹ không cha, có thể lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Hồng gia hảo tâm, đối Hạ Vân Phong tốt lắm, sau khi Hạ Vân Phong gia nhập bang hội, liền giống nhau tìm được gia đình, mặc dù một số huynh đệ có đôi khi hội khi dễ y, nhưng khi y lớn lên, Hạ Vân Phong trở thành nhân tài suất sắc trong bang, nhận được sự tán thưởng của Hồng gia.
Không chỉ bởi vì y bộ dạng anh tuấn, mà còn vì thân thủ phi phàm của y, y có sự lãnh tĩnh mà những người cùng tuổi không có, trước khi Hạ Vân Phong gặp Hồng gia, ăn mọi thứ rác rưởi mà người khác không cần, ăn mặc cũng rách mướp, y cũng không có học, không biết chữ, không có văn hóa, ngủ dưới gầm cầu, làm các công việc đáng hổ thẹn.
Nói dễ nghe y là cái tiểu thâu (kẻ trộm), nói khó nghe y là kẻ mà người khác không cần – khiếu hóa tử ( ăn xin).
Hạ Vân Phong ở lại Bắc Đường trong thời gian dài, Bắc Đường có rất nhiều nội gián, thời điểm Hồng gia còn sống, không ai dám động Bắc Đường, thời điểm Hồng gia chết, Bắc Đường nội loạn, khiến cho Bắc khu dư luận xôn xao. Khi đó, mọi người đều muốn giết chết Hạ Vân Phong, nhân tài mà Hồng gia tối che chở, sau khi Hồng gia chết, đương nhiên là lúc tận diệt (=kill). Mà lúc này, Hạ Vân Phong đã muốn mười sáu tuổi, đã quen nhìn tinh phong huyết vũ (đẫm máu), đối phó loại trường hợp này cũng rất bình tĩnh, không ai biết y đã dùng biện pháp gì, chỉ dùng thời gian nửa tháng ngắn ngủi liền trấn áp nội loạn của Bắc Đường, hơn nữa còn được chính trị gia Bắc khu ngợi khen, nói Hạ Vân Phong bình loạn có công, nội bộ Bắc Đường đối y cung kính, hoàn toàn bội phục.
Hắc bạch lưỡng đạo đều phải cho y mặt mũi, y chỉ dùng hai năm thời gian thu phục các đường khẩu cùng bang hội phân tán thuộc Bắc khu, Bắc Đường tại Bắc khu hình thành tình thế một tay che trời.
Thời điểm y hai mươi tuổi, cũng đã đem Bắc Đường chuyện tình xử lý được tốt lắm, sau khi Hồng gia chết, Bắc Đường hắn lớn nhất, những người không phục bị trấn áp bằng vũ lực.
Hắc đạo, là không nói đạo lý, sinh ý (chuyện buôn bán) của y làm được rất lớn, hơn nữa cái gì cũng nhất, trận tử cũng là vô số, nói y là thương thiên hại lí, nhưng y lại chưa bao giờ chính mình động thủ. Hạ Vân Phong có bốn người vợ, nhưng bốn người vợ của y, mệnh cũng không hảo, đều chết sớm, mỗi người đều sinh một đứa con cho y, Hạ Vân Phong đời này muốn có một đứa con gái, không nghĩ rằng, vợ y đều chết, y cũng không nghĩ tái thú (tái hôn), bởi vì cừu gia (kẻ thù) rất nhiều, để tránh các con y cũng đã bị liên lụy, y liền đem con trai ra nước ngoài.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
28 chương
40 chương
26 chương
121 chương
40 chương