Bạo Lực Tuyệt Đối
Chương 8 : Kiếm Một Món Nhỏ
Hắn phỏng đoán khá tốt, vừa phỏng đoán thì đã xảy ra chuyện.
Lý Đại Long nghỉ ngơi ước chừng mấy phút đồng hồ, trị số tinh thần liền khôi phục đầy.
Hắn vung mạnh các loại công cụ tiếp tục đào khoáng như chó điên, làm bạt cmn mạng.
Không đến vài phút, vẫn không thu hoạch được gì, Lý Đại Long lại đành ngồi dưới đất thở như trâu.
Chỉ có điều đào ngồi, ngồi đào giống như hắn, sau khi lặp đi lặp lại mười bảy mười tám lần, đột nhiên:- Đinh một tiếng giòn vang, thanh âm cực kỳ dễ nghe, chỉ thấy trong đống đất lăn ra một viên đồ chơi kích cỡ giống như quả nhãn, nhìn qua như là thủy tinh màu tím.
- Ồ?Lý Đại Long nhặt lên tường tận xem xét:- Đây là cái gì?Lúc hắn "Ồ", con mắt Đinh Đinh Ngư bên cạnh đã tái đi.
Thằng này vận khí cũng quá tốt rồi? Lão tử lăn lộn trong động ba ngày mà chỉ mò được chút ít hàng nát, nhóc con như chú thì hay rồi, mới đến một hai giờ, vậy mà đã đào được một viên ma tinh thạch.
Tâm lý này của hắn kỳ thật không đúng, Lý Đại Long tuy có một phần là do vận khí, nhưng nguyên nhân căn bản vẫn là người ta liều mạng làm như chó điên.
Chỗ Lý Đại Long đào đã tạo thành một cái hố to sâu 5 mét, trái lại Đinh Đinh Ngư, vẫn ở chỗ đó lần lần sờ sờ, làm sao có thể đào ra hàng tốt được chứ?Ma tinh thạch là đạo cụ trụ cột nhất nhưng trân quý nhất trong "Đại Lục Thứ Chín", bởi vì năng lượng trong đó có thể được lấy ra, hóa thành tinh nguyên.
Tinh nguyên là gốc rễ vạn vật, nó có thể rót vào trang bị tăng thuộc tính lên, cũng có thể trực tiếp đúc thành trang bị, có thể dùng với tư cách điện năng khoa học kỹ thuật, cũng có thể dùng với tư cách năng lượng ma pháp, có thể cho thuần thú ăn cũng có thể khảm nạm phù văn, nó thậm chí có thể làm ra đủ loại đồ chơi, phòng ốc, xe cộ, vũ khí, đồ ăn, đồ dùng sinh hoạt.
.
.
.
Tóm lại, thứ đồ chơi này là nguồn năng lượng gốc rễ duy trì thế giới.
Đương nhiên, cùng một loại ma tinh thạch ở trong tay những người khác nhau thì lại khác, số lượng tinh nguyên bị lấy ra là không giống nhau, việc này quyết định bởi tay nghề cùng trình độ.
Đừng thấy Lý Đại Long mới vào "Đại Lục Thứ Chín", kỳ thật hắn cũng biết rõ ma tinh thạch.
Bởi vì thứ này chẳng những tồn tại ở trong trò chơi, hơn nữa cũng là gốc rễ của thế giới thực.
Thế giới loài người ngày nay, tất cả nguồn năng lượng đều dựa vào ma tinh thạch.
Đoàn chiến hạm khổng lồ không đầu đi loạn khắp vũ trụ, chính là hi vọng phát hiện tinh cầu có tồn tại ma tinh thạch.
Chính phủ liên bang xếp đặt thiết kế cùng kết cấu "Đại Lục Thứ Chín", cũng là tham khảo thế giới thực tế.
Chiến hạm tinh tế tại các đại hành tinh chứng kiến hết thảy, nói trắng ra là, chính phủ liên bang cũng hi vọng người chơi trong trò chơi hiểu rõ, đạt được ma tinh thạch là khó khăn cỡ nào, để cho mọi người biết quý trọng và tiết kiệm nguồn năng lượng.
Giờ phút này Đinh Đinh Ngư hâm mộ ghen ghét, Long chó điên lại thấy tịch mịch lạnh lẽo, bởi vì đây không phải vật hắn muốn.
- Đại.
.
.
Đại ca, phẩm vị nó là bao nhiêu?Đinh Đinh Ngư lại bắt đầu thăm dò, phẩm vị số đếm cũng chính là phẩm chất ma tinh thạch, số đếm càng cao phẩm chất càng tốt, đưa ra năng lượng càng lớn, càng thuần túy.
- Bên trên viết phẩm vị là 12.
Lý Đại Long lần này không dấu diếm, hắn không hề có khái niệm gì với số đếm này.
Thế nhưng vẻ mặt lạnh nhạt biểu lộ thật sâu đã bán rẻ hắn, Đinh Đinh Ngư hoàn toàn đã nhìn ra, người này tới đây đào khoáng vật, tuyệt đối không phải vì ma tinh thạch mà đến, không chừng là đào nguyên vật liệu hợp thành đạo cụ nào đó, vì vậy hắn quyết định đánh cược một lần, cả gan đặt câu hỏi:- Đại.
.
.
Đại ca, anh muốn đào cái gì? Đồ vật anh muốn.
.
.
Nói không chừng tôi có đấy.
- Hả?Lòng hiếu kỳ của Lý Đại Long lập tức lại phát tác.
Trên thế giới này cho tới bây giờ cũng không thiếu người thông minh.
Thế nhưng người thông minh muốn lăn lộn tốt thì nhìn mặt mà nói chuyện là bản lĩnh thiết yếu.
Thử nghĩ, một người mới đến giếng mỏ đào quặng, sau khi đào được ma tinh thạch lại là vẻ mặt hờ hững không biểu cảm, vậy chỉ có hai loại khả năng, một là đã thấy nhiều, một khả năng khác là không phải thứ mà mình cần.
- Đại Lục Thứ Chín lại không thể lập clone, một người mới làm sao có thể thấy đồ chơi này nhiều được?Vậy không thể nghi ngờ, Lý Đại Long hiển nhiên thuộc về khả năng thứ hai.
Sau khi nghe được nhu cầu của Lý Đại Long, Đinh Đinh Ngư lập tức liền mãnh liệt vỗ ngực:- Những thứ đại ca muốn tôi đều có, chỉ có điều.
.
.
Lý Đại Long còn không nhìn ra chút biểu lộ cố ý khó xử kia sao?- Đổi à?Lý Đại Long hỏi.
Giờ phút này nếu Đầu Trọc cùng Contra ở đây, nghe được những lời này của hắn, đoán chừng sẽ tức giận mắng hắn vài chục lần thứ ngu mụi.
Mẹ kiếp, mày dùng ma tinh thạch đi đổi lưu huỳnh, a-xít ni-tric, than củi những thứ đồ chơi giá rẻ này, đầu óc mày chắc toàn bã đậu rồi.
Nhưng có thể trách bạn học Long Long sao? Thật đúng là không thể, dù sao người ta nghèo tay trắng, hơn nữa lại không biết giá thị trường.
Nhu cầu cấp bách huy động vốn để gây dựng sự nghiệp, thôi được, nói huy động vốn thì cũng to tát quá, nhưng liên quan đến ăn uống mặc tiêu dùng đấy, dù sao cũng phải có một chút chứ.
Đây là tác dụng do tâm tư không đúng đắn của bạn Long Long tạo nên, vẻ mặt hắn cũng cố ý khó xử:- Cái này.
.
, cho tôi suy nghĩ chút.
.
Hắn "Khó xử" thế này, khiến Đinh Đinh Ngư có điểm bối rối.
Hắn vì ma tinh thạch mà đến, tâm lý nóng lòng cầu thành quá bức thiết rồi, cho nên liền tranh thủ thời gian dùng khuôn mặt tươi cười:- Đại ca, chúng ta có thể từ từ nói chuyện, giá tiền.
.
. có thể thương lượng.
Vừa nghe đến chữ tiền, con mắt Lý Đại Long lập tức sáng ngời, nguyên vật liệu đem tới tay không nói, còn có thêm tiền để cầm, vậy thật quá sung sướng.
- Chỉ có điều.
.
.
Đinh Đinh Ngư lại khó khăn nhả ra ba chữ.
- Ân?Lý Đại Long chăm chú nhìn chằm chằm hắn.
Đinh Đinh Ngư bị hắn nhìn chằm chằm liền có chút chột dạ, đành giải thích:- Hàng của bọn tôi đều cất trong kho hàng Mao Tháo Thôn cả rồi.
Lý Đại Long ha ha cười cười:- Vậy có sao, chúng ta bây giờ trở về!Cái gọi là nhà kho có lẽ người chơi đều không lạ lẫm, nó tốt hơn so với hành trang ở chỗ số lượng dự trữ của nó là vô hạn, hơn nữa nắm giữ rất nhiều công năng giao dịch.
Ở trong "Đại Lục Thứ Chín", bất luận thành trấn thôn nào cũng có thể tùy thời tùy chỗ lấy ra.
- Anh có thể có bao nhiêu?Lý Đại Long híp mắt hỏi, vẻ mặt này của hắn khiến cho người ngoài vừa nhìn, không chừng còn cho rằng hắn là một đại hành gia.
Đinh Đinh Ngư quả nhiên không đơn giản:- Tính theo một phần 500g, than củi 20 phần, a-xít ni-tric 10 phần được chắt lọc, lưu huỳnh nhiều nhất có 42 phần, đại ca, anh xem thế nào?Lý Đại Long biết nói cái vẹo gì bây giờ? Hắn căn bản cũng không rõ giá thị trường, những đồ chơi này đổi một viên ma tinh thạch có bị thiệt không, trong lòng hắn căn bản không yên lòng.
Tình huống hiện tại của hắn là trong tủ chứa đồ của mình rỗng tuếch, trong túi quần áo một đồng tiền cũng không có, cho nên hắn chỉ có thể mê mang do dự.
Đương nhiên, tuy trong lòng lo nghĩ, thế nhưng biểu lộ trên mặt lại làm cho lòng Đinh Đinh Ngư bất ổn.
Lý Đại Long cau mày, phảng phất tiến vào trong trạng thái suy nghĩ sâu.
- Đại ca, anh nói một câu là có được hay không?Đinh Đinh Ngư kiên trì thúc giục.
- Ừ, cái này thì.
.
.
, ừm.
.
.
Lý Đại Long ấp úng, xem ra giống như là khó xử, nhưng thật ra là đang che dấu việc mình đếch biết gì cả.
Nhưng điều này ở trong mắt Đinh Đinh Ngư lại không giống vậy, thôi được, người này hiển nhiên là không hài lòng với điều kiện này.
Nghĩ một chút, người ta có công cụ đào khoáng chuyên nghiệp, lại có bối cảnh thâm hậu, làm sao có thể qua mặt được hắn?- Được rồi, như vậy đi, đại ca, tôi lại thêm 20 ngân tệ, có được hay không thì nói một câu.
Đinh Đinh Ngư ra hết giá rồi, cái này cơ bản chính là toàn bộ gia sản của hắn.
100 đồng tiền tương đương 1 ngân tệ, mà 100 ngân tệ tương đương 1 kim tệ, cứ thế mà suy ra, đẳng cấp sau chính là kim cương tệ, thánh tệ.
.
.
Khách quan mà nói, điều kiện này của Đinh Đinh Ngư vô cùng thành ý.
Ma tinh thạch tuy trân quý, nhưng thể tích viên trên tay Lý Đại Long lại nhỏ, phẩm vị cũng không cao, 12 điểm mà thôi.
Chưa nói đến thể tích, hiện tại trong ghi chép của "Đại Lục Thứ Chín", phẩm vị cao nhất là 2388 điểm, vật như vậy liền không cách nào dùng tiền để đi đổi.
Nghe nói người chơi có được bảo vật này là một vị phù văn đại sư Diệu Thạch Chi Địa, hắn ta một mình đối mặt mười mấy mãnh nam mà lông tóc không bị tổn thương, hơn nữa còn có thể nguyên vẹn trở ra.
.
Truyện khác cùng thể loại
256 chương
121 chương
125 chương
28 chương
24 chương
216 chương
34 chương