Báo cáo boss, anh bị loại!

Chương 58 : từ khi nào, người mới ở ngành giải trí lại phách lối như vậy

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânCung Ninh hoàn toàn nổi tiếng ở Hoành Điếm. Bởi vì dám công khai gây chiến với Mẫn Tĩnh Tuyết. Nhất là khi các diễn viên khác nghe được chuyện Mẫn Tĩnh Tuyết cúi đầu trước Cung Ninh hơn nữa Cung Ninh còn là một người mới, cũng không dám tin tưởng. Từ khi nào, người mới ở ngành giải trí lại phách lối như vậy. Trong đó, minh tinh có quan hệ tốt với Mẫn Tĩnh Tuyết nhắn tin WeChat cho cô ta: [Tiểu Tuyết, nghe nói cô bị ăn thiệt ở đoàn làm phim, hơn nữa còn ăn thiệt trước mặt người mới, thật sao?] [Tiểu Tuyết, chuyện xảy ra ở đoàn làm phim của cô đã đồn ầm lên rồi, tôi rất muốn nhìn xem, rốt cuộc là dạng người mới gì lại trâu bò đến vậy.] [Tiểu Tuyết, sao cô lại bị một người mới bắt nạt vậy?] Tin nhắn từ từng người, từng người một đều được Mẫn Tĩnh Tuyết đọc hết, cô ta dùng sức siết chặt điện thoại, ánh mắt tức giận. Những người này, nhìn thì có vẻ là đang quan tâm cô ta. Nhưng trong lòng Mẫn Tĩnh Tuyết biết rõ, bọn họ đều muốn thừa dịp này kích thích cô ta mà thôi. Ít nhiều gì cũng mang suy nghĩ cười trên nỗi đau của người khác, Cô ta cũng biết trong ngành giải trí căn bản chẳng thể tồn tại bạn bè có thể tâm sự thật lòng. Về phần những cô bạn thân kia, chỉ xây dựng trên cơ sở thân phận và độ nổi tiếng của cô ngang bằng đối phương, thì các cô mới là bạn thân. Nhưng đa phần đều thiên hướng về tình bạn plastic thôi. Sau khi cô chẳng còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào, cô sẽ lập tức bị đá ra khỏi cái vòng tròn luẩn quẩn ấy. Xã hội luôn chân thực như vậy mà! Người đại diện nhìn sắc mặt Mẫn Tĩnh Tuyết, thận trọng rót một cốc nước cho cô ta: "Tiểu Tuyết, uống nước đi!" Cốc nước bị Mẫn Tĩnh Tuyết dùng sức hất văng ra: "Bốp..." "Đều tại chị, nếu chị không đẩy Tưởng Văn ra, sao tôi lại phải chịu nhục - nhã lớn đến vậy, bây giờ còn ầm ĩ sang cả đoàn phim khác rồi kìa, tôi còn mặt mũi nào mà làm người!" Mẫn Tĩnh Tuyết chỉ có thể trút giận lên người đại diện. "Do tôi sao, là tôi cảm thấy Cung Ninh kia quá không coi ai ra gì, muốn mượn cơ hội này dạy dỗ cô ta." Người đại diện nào ngờ, chị ta trộm gà không được còn mất nắm gạo. "Em bớt giận trước, Cung Ninh có chỗ dựa Cố tổng sau lưng, cô ta lại sinh ra ở thế gia hào môn, chúng ta tạm thời đừng tranh chấp với cô ta nữa, nếu không, người thua thiệt là chúng ta." Trong lòng người đại diện mặc dù vô cùng hận Cung Ninh nhưng chị ta biết rõ tình hình hiện tại, hiểu rằng phải tạm thời nhẫn nhịn. "Chỉ cần Cung Ninh còn trong ngành giải trí, chẳng lẽ chúng ta lại không tìm thấy cơ hội chơi cô ta sao?" "Được rồi, chị ra ngoài đi, để tôi yên lặng một lúc." - Cố Đình Thâm cũng biết chuyện xảy ra hôm nay nên mới mượn lý do này, lại gọi Cung Ninh tới phòng mình. "Em khiến cô ta khó xử trước mặt nhiều người như vậy, dù là người bình thường cũng sẽ ghi hận trong lòng, có cần tôi tự mình nói một tiếng với Lâm Sinh, để ông ta để ý em hơn." Anh hiểu tính tình Cung Ninh nên sẽ không trách cứ Cung Ninh, ngược lại, anh còn muốn trải sẵn đường lui cho Cung Ninh. "Không sao, ở đoàn phim, cô ta không làm gì được tôi." Cung Ninh không nói quá nhiều nhưng cô biết, thủ đoạn hãm hại chỉ đơn giản là tội danh trộm cắp, hoặc bị phá đạo cụ cùng vài chuyện lặt vặt khác thôi. Những chuyện cô gặp trong đoàn phim đời trước vô cùng đa dạng. Nên, cô chẳng hề lo lắng Mẫn Tĩnh Tuyết sẽ hãm hại cô thế nào. "Cẩn thận hơn vẫn tốt." Cố Đình Thâm thấy Cung Ninh hoàn toàn không buồn để Mẫn Tĩnh Tuyết vào mắt, thậm chí khóe mắt còn toát ra chút khinh thường khiến anh cảm giác như Cung Ninh đời trước trọng sinh. "Đúng rồi, em bảo tôi điều tra chỗ dựa của Mẫn Tĩnh Tuyết, Cố Lược gửi tư liệu cho tôi rồi, người lĩnh vực bất động sản, tương đối nổi danh trong giới." Cung Ninh nghe vậy, càng hứng thú hơn, cười nói: "A, thật sao?"