Báo cáo boss, anh bị loại!

Chương 55 : Chương 55:

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânMẫn Tĩnh Tuyết ngơ ngẩn, cô ta không ngờ Cung Ninh lại chẳng biết tốt xấu đến vậy. "Cung Ninh, chuyện này tôi không định truy cứu, dù sao ba tháng tới tất cả mọi người đều phải hợp tác với nhau." Cung Ninh biết Mẫn Tĩnh Tuyết muốn diễn kịch trước mặt mọi người, khóe miệng cô cong lên: "Người đại diện của tôi không cẩn thận đụng phải cô, là chị ấy không đúng nhưng chị ấy đã nói xin lỗi rồi nhưng mà...", câu nói đến đây dừng lại, ánh mắt lạnh lùng rơi trên thân người đại diện của Mẫn Tĩnh Tuyết: "Chị ta cũng đẩy ngã chị Văn, vậy có phải cũng nên để lại một lời xin lỗi hay không?" "Cô ta nữ minh tinh tuyến đầu, không sao, nhưng người đại diện không phải người? Ở đoàn làm phim cô thật sự có thể nhận được đãi ngộ đặc biệt nhưng, chị ta dựa vào cái gì, có mấy lá gan mà dám động đến người của tôi!" Dứt lời, trên người Cung Ninh lập tức lộ ra ý lạnh khiếp người, người đại diện của Mẫn Tĩnh Tuyết khó kìm được mà không run rẩy. Ngữ khí của cô lại càng thêm không cho người khác chen miệng: "Xin lỗi chị Văn!" Mẫn Tĩnh Tuyết nghe vậy, sắc mặt bắt đầu khó nén được giận. Cô ta quát tháo người đại diện trước mặt mọi người, là để người khác cảm thấy cô ta rộng lượng. Nhưng giờ Cung Ninh lại cưỡng chế yêu cầu người đại diện của cô ta xin lỗi, đây chẳng phải đang vả mặt cô ta sao? Thầm nghĩ Cung Ninh chỉ hung hăng ngang ngược ngầm được thôi, còn bên ngoài, chí ít sẽ biết đến đại cục. Mẫn Tĩnh Tuyết ôm vẻ Cung Ninh không dám gây chiến với cô ta trước mặt mọi người, giả bộ cười nói: "Cung Ninh, chuyện này hai bên đều có lỗi, vậy đi, cô nể chút mặt mũi của tôi, cho qua?" "Mặt mũi cô đáng mấy đồng?", nào ngờ, khóe môi Cung Ninh cong lên thành nụ cười mỉa mai trong phút chốc, giọng nói giễu cợt khiến người xung quanh không khỏi giật mình. "Cung Ninh này rốt cuộc có lai lịch gì, lại dám quang minh chính đại trở mặt với Mẫn Tĩnh Tuyết như vậy, không sợ Mẫn Tĩnh Tuyết gây khó dễ à?" "Đúng vậy nha, ở ngành giải trí, ảnh hưởng của nữ minh tinh tuyến đầu vốn rất lớn, chứ đừng nói cô kia vẫn còn là người mới. Mặc dù cô ta diễn nữ thứ nhưng chị Tuyết là nữ chính mà!" "Mấy mẹ bớt nói đi, Cung Ninh này hoàn toàn có tư cách khiêu chiến Mẫn Tĩnh Tuyết nhá. Trước đó tôi vốn hiếu kỳ vì sao nữ thứ lại thay người, nhờ nghe ngóng này kia mới biết cô ấy là tiểu công chúa của Cung gia trong giới hào môn, người ta vốn ngậm chìa vàng ra đời mà." "Đúng, tôi cũng biết chuyện này, Cung gia có sức ảnh hưởng rất lớn trong giới kinh doanh, chuyện từ hôn trước đó còn ồn ào xôn xao, kịch hay vô cùng." Xung quanh trăm miệng ngàn điều, dăm ba câu đã trình bày rõ rành rành bối cảnh của Cung Ninh. Nên mọi người mới biết, Cung Ninh là tiểu công chúa Cung gia! Vậy chẳng phải là phú nhị đại[2] hàng thật giá thật à! [1] Phú nhị đại [富二代]: hiểu thẳng luôn là con nhà giàu nha vì Hạ lười tìm định nghĩa hoàn chỉnh. Cho dù không lăn lộn nổi trong ngành giải trí, về nhà vẫn sinh hoạt dễ chịu như thường. "Đừng nói Mẫn Tĩnh Tuyết cô là minh tinh tuyến đầu, cho dù có đại biểu cho độ nổi tiếng hàng đầu cũng không có mặt mũi để tôi nể. Hôm nay, nhất định phải xin lỗi chị Văn!", lời của Cung Ninh, khiến sắc mặt Mẫn Tĩnh Tuyết tái nhợt trong nháy mắt. Cô ta không ngờ, Cung Ninh lại thật sự dám xé toạc tầng khách khí mỏng manh ngay trước mặt người ngoài. Phải biết rằng, trong ngành giải trí, rất nhiều nữ minh tinh dù có nhìn đối phương không vừa mắt nhưng trước mặt người ngoài, hoặc tôn trọng nhau như khách, hoặc cứ như hai người bạn tốt trò chuyện với nhau như sóng ngầm cuồn cuộn[2]. [2] Như đồ tự hỏa: cắt nghĩa tạm trong văn cảnh này là đối chọi ngầm, còn nghĩa Hạ tìm hiểu được thì nó là thịnh vượng, nhiệt liệt hoặc kịch liệt, còn nghĩa trên Baike thì ba chấm lắm nên thôi. Nhưng đặt vào Cung Ninh, lại thay đổi hoàn toàn. Cung Ninh cường thế khiến Mẫn Tĩnh Tuyết chẳng thể xuống đài, chẳng khác nào lúc Cố Đình Thâm khiến cô ta bẽ mặt trong bữa tiệc. Vốn nghĩ cô ta và người đại diện, một kẻ xướng mặt trắng, một người xướng mặt đen[3] là khiến Cung Ninh biết khó mà lui được. [3] Một kẻ xướng mặt trắng, một người xướng mặt đen [一个唱白脸, 一个唱黑脸]: chỉ hai vai đối lập nhau trong hí kịch Trung Quốc thời xưa giống trong văn cảnh là một người mắng còn một người chịu vậy. Tưởng Văn đứng bên cạnh, hốc mắt hồng hồng, trong lòng vô cùng cảm động. Kết quả lại còn khiến mình thêm mất mặt hơn. Sao chị có thể ngờ được, Cung Ninh lại vì chị mà làm khó Mẫn Tĩnh Tuyết trước mặt mọi người.