Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 54 : nếu cô đã là công chúa cung gia, thì nên sống trong giới hào môn của cô đi
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânCung Ninh quay lại đoàn phim, trên mặt Tưởng Văn có thể nụ cười: "Tiểu Ninh, chị phát hiện ra em càng ngày càng có hương vị phụ nữ nha."
Cung Ninh: "... ..."
"Chẳng phải em nói sẽ về ngay sao? Sao lại nghỉ ngơi ở đó."
"Cố tổng giữ em lại, em không cự tuyệt nổi mà!"
"Chậc chậc chậc...", Tưởng Văn bỗng nhiên tiến sát bên tai Cung Ninh, ý cười nơi đáy mắt càng đậm: "Vậy hai người chỉ kéo tay nắm chân thôi, hay là phát triển thêm bước nào đó?"
"Chị Văn, em phát hiện ra chị chẳng có chút thẹn thùng nào hết.", Cung Ninh trợn mắt nhìn Tưởng Văn: "Quan hệ giữa em và Cố tổng rất thuần khiết, chị thật đen tối nha."
Tưởng Văn chỉ vào mình, khuôn mặt khó tin: "Chị đen tối?"
"Không phải chị chẳng lẽ là em à!"
Cung Ninh cười cười, bước vào phòng hóa trang.
Tưởng Văn thầm nghĩ, được, bây giờ chị đen tối, nhưng chị không tin, giữa Cung Ninh và Cố tổng không có cái chuyện khó miêu tả kia, tỉ như hôn môi gì gì đó chẳng hạn.
Ngoài cửa, Cung Ninh vừa vặn đụng phải Mẫn Tĩnh Tuyết hóa trang xong đi ra.
Giữa trưa hai người vừa vạch mặt, lúc gặp mặt tất nhiên không cần tiếp tục ngụy trang.
Mẫn Tĩnh Tuyết vốn muốn chế nhạo Cung Ninh hai câu, kết quả Cung Ninh còn chẳng thèm nhìn cô ta, trực tiếp đi vòng qua người cô ta.
"Cung Ninh, đừng đắc ý quá sớm."
Có bài học buổi trưa, Mẫn Tĩnh Tuyết không dám tiếp tục cứng đối cứng chính diện với Cung Ninh nữa.
Nhưng tốt xấu gì cô ta cũng lăn lộn trong ngành giải trí này một thời gian dài, muốn chỉnh một người mới có khó khăn sao?
"Nếu cô đã là công chúa Cung gia, thì nên sống trong giới hào môn của cô đi, ngàn lần đừng nên khăng khăng đòi vào ngành giải trí. Tôi thật sự rất muốn biết, rốt cuộc cô được mấy cân mấy lạng."
Đáy mắt Mẫn Tĩnh Tuyết xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Cách để đối phó với người mới thực sự quá nhiều, tùy tiện dùng một cái thôi cũng có thể chặt đứt đường sống của Cung Ninh.
Đương nhiên, những ý nghĩ này và cả thần sắc nơi đáy mắt cũng không biểu lộ thẳng thắn ra.
Làm người xấu ấy mà, nên trốn phía sau màn.
Tưởng Văn đi phía sau tiến lên, đụng phải Mẫn Tĩnh Tuyết.
"A!"
Mẫn Tĩnh Tuyết ngã ra đất, hét lên một tiếng.
Người đại diện của cô ta lập tức tiến lên, dùng sức đẩy Tưởng Văn một cái: "Cô không có mắt à? Nếu Tiểu Tuyết bị thương cô chịu trách nhiệm nổi hả?"
Tưởng Văn hoàn toàn không ngờ người đại diện của Mẫn Tĩnh Tuyết lại dùng sức lớn như vậy, chị còn chưa đứng vững đã bị ngã lăn ra đất.
Cánh tay bị hòn đá sắc cứa vào, máu đỏ cứ thế rỉ ra.
"Xin lỗi, là tôi không chú ý."
Mặc dù chính mắt thấy tất cả những chuyện xảy ra hồi trưa nhưng Tưởng Văn không muốn gây thêm phiền toái cho Cung Ninh, nơi đây lại là đoàn làm phim, tiếng thét chói tai của Mẫn Tĩnh Tuyết kéo tất cả mọi người xúm xít vào.
Nên, chị phải càng thêm nhẫn.
Nhưng!
Chuyện xảy ra ở cổng, Cung Ninh đã biết.
Thấy Tưởng Văn bị hà hiếp, ánh mắt cô lạnh xuống trong nháy mắt, trên khuôn mặt xinh xắn hiện đầy sương lạnh.
Nhanh chóng đỡ Tưởng Văn dậy, ánh mắt rơi trên miệng vết thương, hỏi: "Không sao chứ!"
"Chút vết thương nhỏ thôi, không đáng ngại.", Tưởng Văn cười gượng lắc đầu.
Mẫn Tĩnh Tuyết nhận ra tất cả mọi người đang nhịn bọn họ, cô ta ra vẻ tức giận trách cứ người đại diện: "Cô ấy chỉ là không cẩn thận đụng phải tôi thôi, cô đẩy cô ấy làm gì?"
"Tiểu Tuyết, bây giờ em đang là nữ minh tinh tuyến đầu, nếu như bị thương rồi ảnh hưởng đến tiến độ quay phim, hậu quả ấy cô ta gánh nổi sao?"
Mẫn Tĩnh Tuyết cắn môi: "Nhưng mà, mọi người trong đoàn phim nên chung sống hòa thuận mới phải!"
Lời cô ta nói bị người xung quanh nghe thấy, không khỏi sinh vài phần thiện cảm với cô ta.
Mẫn Tĩnh Tuyết đạt được hiệu quả cô ta mong muốn: "Được rồi, chúng ta đi thôi!"
Gương mặt Cung Ninh lạnh lùng, đưa tay ngăn hai người bọn họ lại: "Đợi chút đã!"
Mẫn Tĩnh Tuyết muốn chuyện này cứ thế bị bỏ qua như vậy.
Nhưng cô thì không định thế đâu!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
475 chương
3 chương
36 chương