Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 47 : làm tất cả, cũng là vì cung ninh
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân"Tôi... Tôi...", Cung Ninh bị Cố Đình Thâm dọa đến lắp bắp, vẻ mặt của cô khiến khóe môi Cố Đình Thâm khẽ nhếch: "Đùa em đấy."
"Cố tổng, từ khi nào anh biết nói chuyện đùa rồi."
Cố Đình Thâm hỏi: "Chẳng lẽ tôi trông rất giống loại người cứng ngắc?"
"Cũng không hẳn.", Cung Ninh lắc đầu: "Có điều anh khiến tôi cảm giác rất trầm tính ít nói, không giống người thích nói chuyện phiếm."
"Đúng thật.", Cố Đình Thâm sờ mũi: "Nhưng con người rồi sẽ thay đổi."
Người khác không thay đổi được anh, Cung Ninh có thể.
Anh có thể vì Cung Ninh, thay đổi bất cứ điều gì.
"Đúng rồi, sao anh biết tôi ở đây?", nơi này, dù là người làm lâu năm trong đoàn làm phim chưa chắc đã biết mà Cố Đình Thâm lại tìm được.
Người kia cúi đầu, nói: "Tôi nói dựa vào trực giác, em tin không?"
Đúng là Cố Đình Thâm không biết nơi này, cũng không biết Cung Ninh ở đâu.
Anh thật sự dựa vào trực giác tìm tới.
Tiềm thức trong đầu cảm thấy, Cung Ninh ở đây.
Có lẽ đây chính là thần giao cách cảm mà người khác thường nói.
"Tin chứ, luôn nói giác quan thứ sáu của phụ nữ rất chuẩn nhưng kỳ thật, trực giác của đàn ông cũng chẳng thua kém gì."
Cung Ninh cảm thấy thời gian còn sớm, ngồi trên mặt đất.
Cố Đình Thâm cũng ngồi xuống, chẳng hề để ý tới có bẩn quần áo hay không.
"Hai ngày nay ở đoàn làm phim có gặp chuyện khó khăn gì không?"
"Vẫn ổn, tôi thích ứng khá nhanh mà cũng mới tới có hai ngày, xảy ra chuyện gì cho được."
Cung Ninh thầm nghĩ, tốt xấu gì đời trước cô cũng quay phim cả năm ở Hoành Điếm, sớm thích ứng hoàn cảnh như vậy rồi.
Chuyện trọng sinh cô chẳng thể nào nói với Cố Đình Thâm, bởi nó quá khó tin.
"Vừa rồi Lâm Sinh còn khen em với tôi, nói kỹ thuật của em rất tốt, không giống người mới."
Cố Đình Thâm cũng đang cố gắng tìm chủ đề để không khí không quá xấu hổ.
"A, thật sao?", Cung Ninh nghe vậy hơi kinh ngạc. Từ lần đầu tiên chào hỏi, cô đã cảm thấy Lâm Sinh không thích mình.
Không ngờ, ông ấy lại khen cô trước mặt Cố Đình Thâm.
Nhưng Lâm Sinh nói không sai.
Những gì trải qua ở đời trước khiến cô đã chẳng còn là người mới nữa rồi.
Nhưng kiếp này cũng chỉ vừa vào đoàn làm phim thôi.
Thứ như kỹ năng diễn xuất này, sớm đã ăn sâu bén rễ trong đầu cô.
Trước ống kính có thể dùng tốc độ nhanh nhất nhập thân vào vai diễn như thói quen hàng ngày đều phải ăn cơm uống nước của mỗi người.
Cô hoàn toàn chẳng thể nào làm được chuyện mà người mới làm.
Cung Ninh nghiêng đầu, nhìn chằm chằm góc nghiêng của anh: "Cố tổng, sao anh lại muốn mua toàn bản quyền của "Thiên Thương", hơn nữa sao hôm nay lại có thời gian tới đoàn phim, bình thường chẳng phải công việc của anh rất bận sao?"
"Thu mua "Thiên Thương" là vì cảm thấy sau khi lên sóng sẽ nổi, đúng lúc mấy ngày nay công ty không có cuộc họp quan trọng nào nên thuận đường tới xem.", Cố Đình Thâm giải thích vô cùng chặt chẽ.
Anh đương nhiên sẽ không nói thu mua "Thiên Thương" là vì Cung Ninh.
Cố ý lùi công việc lại một tuần cũng vì Cung Ninh.
"Trước em nói muốn ký hợp đồng với công ty dưới cờ Cố thị, vậy, thu mua "Thiên Thương", chờ tới giai đoạn trước khi lên sóng sẽ sắp xếp ra sức tuyên truyền, rất có ích với em."
"Coi như tạo thế sớm đi!"
Cung Ninh nghe vậy, tâm trạng khá phức tạp.
Cô không ngờ, Cố Đình Thâm lại vì một câu nói của cô mà bắt đầu sắp xếp chuyện sau này.
Cung Ninh muốn hỏi, vì sao Cố Đình Thâm lại đối xử tốt với cô như vậy.
Nhưng vấn đề này, trước đó cô đã hỏi.
Hỏi lại, đáp án nhận được vẫn như vậy.
Hai tay cô chống trên chân, nâng mặt: "Cố tổng, tôi nói này, anh đừng tốt với tôi quá, nếu không tôi thật sự sẽ thích anh đấy."
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
475 chương
3 chương
36 chương