Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 45 : cố tổng ăn giấm thật đáng sợ
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânCung Ninh hoàn toàn không nhận ra hình ảnh cô và Tần Hạo nói chuyện bị Cố Đình Thâm nhìn thấy, đến bình giấm chua trong lòng cũng đổ luôn rồi.
"Cầm kịch bản tới đây cho tôi xem."
Giọng Cố Đình Thâm lạnh lùng như đang nhẫn nhịn cái gì đó, nói với Lâm Sinh.
Người nghe lập tức lấy kịch bản ra.
Cố Đình Thâm không nhìn đến phần diễn của nam nữ chính mà chỉ chuyên chọn của nam chính và nữ phụ, thấy có năm cảnh thân mật, ngữ khí tuyệt không cho phép nói lại: "Bỏ toàn bộ những cảnh diễn này cho tôi, ôm cũng không được!"
Cố Lược đứng bên cạnh, giật giật khóe miệng.
Thiếu gia ăn giấm, thật đáng sợ.
Lâm Sinh thấy nơi Cố Đình Thâm chỉ, giải thích: "Cô tổng, nếu xóa những cảnh diễn này sẽ mất hết cảnh thân mật của nam chính và nữ phụ."
Ông vừa nói xong, đã thấy Cố Đình Thâm tháo kính râm xuống, đôi mắt lạnh đến thấu xương giống như muốn lăng trì ông: "Nên không thể xóa, đúng không?"
Ngữ khí của Cố Đình Thâm như đang hỏi nhưng lại khiến Lâm Sinh có cảm giác chỉ cần ông nói "đúng" một giây sau lập tức sẽ bị người đàn ông này phong sát[1] vậy.
[1] Phong sát [封杀]: Chặn hoạt động của một số người (trong giới giải trí) tham gia hoạt động, hoặc cấm phương tiện truyền thông,... (chi tiết mời xem thêm trên Baike)
Mặc dù không rõ vì sao Cố Đình Thâm bỗng nhiên muốn đọc kịch bản rồi lại yêu cầu sửa phần diễn của nam chính và nữ phụ, nhưng vẫn đành nhắm mắt nói: "Có thể xóa."
Hơi thở bức người kia lập tức tiêu tán trong nháy mắt.
Lâm Sinh nặng nề hít sâu.
"Nhưng Cố tổng, nếu cả những cảnh diễn ôm cũng xóa thì nam chính và nữ phụ hoàn toàn sẽ không có gì đáng xem nữa cả!"
"Dù sao hiện giờ khẩu vị của người xem đều rất khó chiều."
Cố Đình Thâm nghe Lâm Sinh nói, ép mình tỉnh táo lại.
Tuy anh có thể cưỡng chế Lâm Sinh xóa bỏ toàn bộ cảnh thân mật giữa Cung Ninh và Tần Hạo nhưng lại cân nhắc đến Cung Ninh cần nhờ bộ phim này để debut nên anh sửa lời nói lại: "Có thể giữ cảnh thân mật nhưng không thể hôn[2] thật."
[2] Nguyên văn là "qin", đây là phiên âm pinyin của từ "亲" tức là hôn nha.
Đây đã là điều kiện lớn nhất Cố Đình Thâm có thể chấp nhận rồi.
Đến vợ mình anh còn chưa từng quanh mình chính đại hôn đâu, nếu mà bị Tần Hạo chiếm lợi, anh sẽ tức chết mất.
"Yên tâm, chuyện này dù Cố tổng không nói chúng tôi cũng sẽ mượn góc quay."
"Ừm.", nghe Lâm Sinh trả lời, Cố Đình Thâm mới yên tâm lại.
Tầm mắt lại lần nữa hướng ra ngoài, Cung Ninh đã tách khỏi Tần Hạo.
Không biết cô đang nói chuyện gì với Tưởng Văn, dáng vẻ tươi cười khiến Cố Đình Thâm nhìn đến ngây người.
"Tiểu Ninh, em thành thật khai báo đi, rốt cuộc em có quan hệ gì với Cố tổng?"
"Nói ra sợ hù chết chị.", Cung Ninh cười nói.
Tưởng Văn không đồng ý: "Chuyện này có gì hay mà dọa được chị, em cũng đâu thể nói với chị, em và Cố tổng là vợ chồng được!"
Cung Ninh: "Chị đoán đúng rồi."
Nụ cười trên mặt Tưởng Văn lập tức cứng đời.
Chị muốn tiếp tục coi Cung Ninh đang nói đùa mình.
Nhưng chị lại không thấy đáy mắt Cung Ninh có nửa phần đùa giỡn nào.
Thời khắc này, dù Tưởng Văn có muốn cũng không khiến tâm trạng mình bình tĩnh lại được, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Cung Ninh như bị lời thừa nhận của cô dọa sợ.
"Em biết ngay vẻ mặt của chị sẽ thế này mà.", Cung Ninh nhéo nhéo mặt Tưởng Văn: "Đổi lại là bất cứ ai khi biết quan hệ của em và Cố tổng, mức độ kinh ngạc khẳng định cũng không thua gì chị, nhưng đây chính là sự thật."
Tưởng Văn hoảng sợ nói: "Trời ạ..."
Lại cảm thấy chuyện này quá khó tin, cô hạ giọng: "Chuyện bao lâu rồi?"
"Ừm... Nửa tháng trước."
"Em theo đuổi Cố tổng hay Cố tổng theo đuổi em?"
"Đương nhiên là...", Cung Ninh khẽ đảo mắt, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Anh ấy theo đuổi em."
Cung Ninh nói xong mới thấy mình hơi ảo tưởng.
Len lén liếc mắt nhìn người đang ngồi trong phòng nghỉ tạm thời.
Lại không ngờ Cố Đình Thâm cũng đang nhìn mình.
Cung Ninh lập tức chột dạ thu ánh mắt lại.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
68 chương
487 chương
60 chương
158 chương
27 chương