Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 40 : nhưng giờ chẳng phải đang tát vào cái mặt mo của bà già này sao?
"Trước đó còn lo nếu Cung Ninh gả vào Long gia, không biết có thêm phiền phức cho Long gia nhà cậu không, ai ngờ lại đúng lúc Cung Ninh bỗng nhiên muốn hủy hôn."
Cung lão phu nhân tiếp tục nói: "Lý do từ hôn tôi cũng biết nhưng cũng chỉ là Long Ngạn chơi bời với mấy người phụ nữ khác ở bên ngoài thôi, đối với thế hệ trước như chúng ta mà nói, chuyện này quá thường thấy rồi, hơn nữa, đàn ông ăn chơi chè chén bên ngoài tôi cho rằng chẳng phải chuyện lớn gì."
"Chỉ tiếc Cung Ninh không hiểu cái gì là chừng mực, nhất định phải làm to chuyện lên, bên ngoài mặc dù nói ra nói vào Long gia nhưng cũng đồng thời khiến Cung gia mất mặt."
Ông Long nghe vậy, nhắm mắt lại.
Ông ta thực sự không ngờ, trên đời này lại có một người bà nói cháu gái mình như vậy mà còn biểu hiện rộng lượng đến thế.
"Lão phu nhân, người nói thẳng vào trọng điểm đi."
"...", Cung lão phu nhân dừng lại một chút, tầm mắt dừng trên người Sử Phỉ Phỉ và Long Ngạn: "Tôi vốn đồng ý Phỉ Phỉ và Long Ngạn về chung với nhau, hơn nữa, chuyện của hai đứa nó, kỳ thật tôi biết lâu rồi, trước đã đã ôm ý nghĩ muốn gả Phỉ Phỉ cho Long Ngạn, dù sao, Long Ngạn và Phỉ Phỉ mới là lưỡng tình tương duyệt."
"Long tổng, cậu cảm thấy thế nào?"
Nghe xong lời của Cung lão phu nhân, ông Long cười cười.
Ông ta đoán không sai.
Sở dĩ Cung lão phu nhân đưa Sử Phỉ Phỉ đến Long gia, đơn giản là muốn mất bò mới lo làm chuồng.
Trong lúc nhất thời, ông Long không nói gì.
Long Ngạn đứng đó, ánh mắt phức tạp.
Sử Phỉ Phỉ ngồi bên cạnh, hai tay nắm chặt lấy nhau, lộ ra vẻ khẩn trương.
Cung lão phu nhân thì vui vẻ cười cười, như chắc chắn ông Long sẽ không bỏ qua cơ hội trùng tu lại quan hệ với Cung gia lần này.
"Bố, chuyện này con không đồng ý."
Nào biết, người lên tiếng đầu tiên lại là Long Ngạn.
Ngay chính giây phút câu nói của gã phát ra, khuôn mặt Sử Phỉ Phỉ lập tức tái nhợt, mặt cắt không còn giọt máu.
Theo bản năng ngẩng đầu nhìn Long Ngạn, đáy mắt là sự đau khổ khôn tả.
Vì sao!
Không còn Cung Ninh cản trở nữa, vì sao vẫn cự tuyệt kết hôn với cô ta.
Lúc trước gã luôn miệng nói muốn lấy cô ta.
Ánh mắt của Sử Phỉ Phỉ, tất nhiên Long Ngạn nhìn thấy nhưng gã lại vờ như không thấy.
Đi tới trước mặt ông Long, nói: "Bố, chuyện của nhà mình và Cung gia trên mạng đều biết, nếu lúc này lại để Phỉ Phỉ gả cho con, Long gia chúng ta sẽ trở thành mục tiêu công kích."
Cung lão phu nhân cũng giật mình.
Sử Phỉ Phỉ nói với bà cụ, chỉ cần bà đưa cô ta tới Long gia, Long Ngạn nhất định sẽ cưới Sử Phỉ Phỉ.
Nhất là khi còn có bà cụ dẫn dắt phía trước.
Nhưng giờ chẳng phải đang tát vào cái mặt mo của bà già này sao?
"Long Ngạn, trưởng bối chúng tôi nói chuyện, nào có phần anh chen miệng.", ông Long trước quát lời Long Ngạn ngậm miệng rồi quay đầu cười với Cung lão phu nhân: "Lão phu nhân, người cũng nghe rồi đấy, bản thân Long Ngạn không muốn kết hôn, trước đó tôi cũng đã thả lời trên mạng, ủng hộ bọn trẻ tự do yêu đương rồi, sẽ không ép buộc chúng nó nữa."
Lời của ông Long khiến người ta không nghe ra được bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng Cung lão phu nhân biết, ông Long vẫn đang ghi hận trong lòng.
Chuyện Cung gia đơn phương từ hôn công bố trên mạng, chẳng khác nào khiến Long gia không ngóc đầu lên được trong giới nữa,
Hào môn nho nhỏ có lẽ vẫn có thể để mặc tự do yêu đương, nhưng đến hào môn hàng đầu như bọn họ, mỗi một câu nói một hành động, bất kỳ quyết định gì cũng đầu ảnh hưởng đến sự phát triển của toàn gia tộc.
"Long tổng, lời của trẻ con sao tin được, chuyện hôn nhân vẫn nên để cậu quyết định chứ.", Cung lão phu nhân cười gượng nói.
"Lão phu nhân, tôi đã thả lời, khẳng định là không thể đổi ý được. Nếu Long Ngạn muốn kết hôn với Phỉ Phỉ, tôi sẽ không nói hai lời mà đồng ý nhưng phu nhân cũng thấy đấy, nó không muốn."
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
68 chương
487 chương
60 chương
158 chương
27 chương