Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 41 : chuẩn xác hơn mà nói, là thích gương mặt thúc đẩy lòng ham muốn chiếm hữu phát tác trong đàn ông kia của cung ninh.
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânCái gì gọi là vả mặt?
Chính là những lúc thế này!
Sắc mặt Cung lão phu nhân lúc xanh lúc đỏ nhưng lại chẳng thể nói được gì.
Cuối cùng, bà cụ đứng dậy: "Nếu Long tổng đã nói vậy rồi, tôi cũng chẳng thể nói gì hơn được nữa."
"Lão phu nhân đi thong thả.", ông Long nói.
Cung lão phu nhân: "... ..."
Bà cụ phát hiện ra, hôm nay lẽ ra không nên tới Long gia.
Mặt mũi của bà già này đều mất sạch.
Lúc Sử Phỉ Phỉ đi qua Long Ngạn, ánh mắt u oán nhìn thẳng vào gã, như đang hỏi, vì sao không đồng ý kết hôn với em? Chẳng phải anh đã nói muốn cưới em hay sao?
Đương nhiên, Long Ngạn chẳng trả lời cô ta.
Sau khi Cung lão phu nhân lên xe chẳng nói một lời nào, Sử Phỉ Phỉ đứng ngồi không yên bên cạnh, do dự hồi lâu mới quay đầu nói: "Bà nội, chuyện này..."
"Bốp..."
Bàn tay Cung lão phu nhân trực tiếp tát thẳng vào mặt Sử Phỉ Phỉ, cả giận nói: "Chẳng phải cô rất tự tin nói với tôi rằng chỉ cần tôi trải đường cho cô và Long Ngạn, Long Ngạn nhất định sẽ đồng ý kết hôn với cô à? Kết quả thì sao? Chẳng những không bàn được việc, mà mặt mũi tôi cũng bị cô hại mất sạch!"
"Bà nội, cháu cũng không ngờ sẽ thành như vậy.", đáy mắt Sử Phỉ Phỉ hiện lên một tia lạnh lẽo, ôm mặt đỏ vành mắt: "Có lẽ do Long Ngạn vẫn chưa thoát khỏi chuyện Ninh Nhi từ hôn. Bà cũng thấy mà, chuyện từ hôn khiến Long gia bị mất mặt, trong lòng bọn họ ít nhiều khẳng định có phần không thoải mái."
Sử Phỉ Phỉ rất thông minh, cô ta biết mình phải đẩy lửa giận của Cung lão phu nhân lên người Cung Ninh.
"Hừ, con đ* ti tiện này, nó vốn...", sắc mặt Cung lão phu nhân dữ tợn, suýt chút nữa nói bí mật giấu trong lòng nhiều năm ra.
-
Phòng khách chỉ còn lại bố con Long gia, ông Long phẩm trà, nhàn nhã hỏi: "Long Ngạn, anh nói với bố đi, vì sao không đồng ý kết hôn với Sử Phỉ Phỉ?"
"Sử Phỉ Phỉ chỉ là con nuôi của Cung gia, cho dù có Cung lão phu nhân làm chỗ dựa thì cô ta cũng không phải là con gái thực sự của Cung gia, cưới một người phụ nữ như vậy vào cửa, sẽ chỉ làm hạ bệ Long gia chúng ta."
"Trước đó còn tưởng rằng Cung gia do Cung lão phu nhân cầm quyền nhưng thông qua chuyện ngày hôm nay con mới biết được, người cầm quyền Cung gia là chú Cung."
"Trong giới đều biết Tiểu Ninh là công chúa Cung gia, cho dù cô ấy không được Cung lão phu nhân thích nhưng không thể phủ nhận được rằng, sau này Cung gia khẳng định là do cô ấy thừa kế."
"Cưới một Sử Phỉ Phỉ chỉ được sự ủng hộ của Cung lão phu nhân và cưới Cung Ninh được sự ủng hộ của toàn Cung gia, bố, bố cảm thấy con sẽ ngốc đến mức cưới một đứa con nuôi?"
Lời của Long Ngạn khiến mặt ông Long tràn ngập ý cười: "Anh nói không sai."
"Muốn cưới, thì phải cưới người thừa kế thật sự của Cung gia, chờ đến khi chúng tôi già rồi, hai nhà Cung, Long đều là của anh, nhưng cưới một Sử Phỉ Phỉ, dù anh có đồng ý tôi cũng sẽ cự tuyệt, may là anh không khiến bố anh thất vọng."
"Nhưng anh cũng đừng lêu lổng bên ngoài nữa, kiềm chế lại, đến công ty học quản lý với bố, đảm nhiệm vị trí giám đốc."
Long Ngạn gật đầu: "Con biết rồi."
Trong lòng gã đang cười nhạt, lời hứa hẹn trước kia với Sử Phỉ Phỉ, chẳng qua chỉ là lừa cô ta mà thôi.
Không ngờ Sử Phỉ Phỉ lại tin thật.
Từ lúc bắt đầu Long Ngạn đã ôm tâm thái chỉ muốn chơi đùa với Sử Phỉ Phỉ.
Lời của đàn ông khi trên giường là thứ không đáng tin nhất!
Sử Phỉ Phỉ lại tưởng thật, quá buồn cười.
Lúc này, trong lòng Long Ngạn đang suy nghĩ, có nên tìm một cơ hội, thử cứu vớt đoạn hôn sự này với Cung Ninh không.
Lời vừa rồi gã nói với ông Cung không giả, nhưng cũng là vì gương mặt của Cung Ninh.
Chính xác là vì thích Cung Ninh.
Chuẩn xác hơn mà nói, là thích gương mặt thúc đẩy lòng ham muốn chiếm hữu phát tác trong đàn ông kia của Cung Ninh.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
475 chương
3 chương
36 chương