Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 39 : mục đích cung lão phu nhân đưa sử phỉ phỉ tới long gia
"Cậu có ý kiến?", Cố Đình Thâm thấy Cố Lược không nói lời nào, nghiêng mắt lạnh nhạt nói.
"Mai tôi sẽ đi làm ngay."
-
Không thể không nói hiệu suất làm việc của Cố Lược rất nhanh, anh ta lập tức dùng giá cao mua toàn bản quyền "Thiên Thương".
"Thiếu gia, đã làm xong mọi chuyện, có cần phải nói trước với thiếu phu nhân một tiếng không?"
Cố Đình Thâm trầm tư một hồi: "Không cần."
Cứ coi như cho cô ấy một sự bất ngờ đi.
"Vậy thiếu gia... Hoãn công việc lại mấy ngày?"
"Hết một tuần là đủ rồi."
Mặc dù biết Cung Ninh sẽ không thích Tần Hạo nhưng diễn viên ở khách sạn Hoành hàng ngàn hàng vạn, anh không dám chắc chắn Cung Ninh có thích người khác hay không.
Dù sao, tình cảm của anh với Cung Ninh cũng bắt nguồn đời trước.
Về phần Cung Ninh, ngoài cảm kích và chút e ngại với anh, chưa hề nói tới thích hay yêu.
Với Cố Đình Thâm mà nói, anh và Cung Ninh lúc này, nói theo kiểu của các cặp đôi bình thường là đang ở thời kỳ tìm hiểu nhau.
"Thiên Thương" dự tính sẽ quay xong trong ba tháng, nếu như anh cứ mặc kệ, đồng nghĩa với ba tháng không thể gặp mặt Cung Ninh.
Ngoài mỗi ngày nói chuyện phiếm qua WeChat.
Anh lại không am hiểu giao lưu.
Nhất là với Cung Ninh.
Nên, cách tốt nhất là thỉnh thoảng xuất hiện trước mắt Cung Ninh, để cô từ từ thích anh.
Mà anh cũng không cần phải nhớ cô gái khiến mình hồn khiên mộng nhiễu[1] ấy như vậy nữa.
[1] Hồn khiên mộng nhiễu [魂牵梦绕]: miêu tả nỗi nhớ da diết, xuất phát từ "Túy Thái Bình" của Tổng Lưu.
"Vậy tôi lập tức chuẩn bị, ngày mai xuất phát."
"Bây giờ còn sớm, hôm nay đi.", Cố Đình Thâm không chờ được nữa rồi.
Cố Lược: "..."
Mà một bên khác, vì chuyện của Cung Ninh và Long Ngạn hủy hôn hoàn toàn khiến quan hệ hai nhà Cung - Long không thể nào như xưa.
Cung lão phu nhân muốn lợi dụng Sử Phỉ Phỉ gả vào Long gia duy trì quan hệ hai nhà.
Nhưng ông Cung lại bỏ qua không buồn đếm xỉa đến.
Nhất định không nhúng tay.
Mặc dù Cung lão phu nhân rất tức giận nhưng không thể làm gì được.
Chỉ có thể tự mình đưa Sử Phỉ Phỉ tới Long gia.
"Cung lão phu nhân, sao người lại đích thân tới đây?"
Ngữ khí ông Long nhàn nhạt, nghe chẳng có bao nhiêu nhiệt tình, chỉ miễn cưỡng giữ mặt mũi bên ngoài.
Cung lão phu nhân sống hơn nửa đời người, tất nhiên có thể nghe ra được ngữ khí của ông Long.
Bà cụ cười nói: "Long tổng, hôm nay tôi đưa cháu gái của tôi tới đây là có chuyện muốn thương lượng với cậu."
Đâu còn cách nào khác, địa vị của Long gia và Cung gia như nhau.
Ông Long là người cầm quyền Long gia nên tất nhiên bà cụ phải nói chuyện khách khí.
"A, có chuyện gì lại phiền đến lão phu nhân người tự mình đi một chuyến.", ông Long dẫn Cung lão phu nhân và Sử Phỉ Phỉ vào phòng khách, lại sắp xếp cho giúp việc đi pha trà rồi mới ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt rơi trên người Sử Phỉ Phỉ, không khỏi thấy giật mình.
Ông ta đã từng gặp Sử Phỉ Phỉ, chứng cứ Long Ngạn ngoại tình mà Cung Ninh lấy ra có cô ta.
Cũng biết Cung gia có một đứa con gái nuôi.
Trong lòng cũng đã dự liệu được mục đích Cung lão phu nhân đưa Sử Phỉ Phỉ đến Long gia.
"Đây là cháu gái của tôi, Sử Phỉ Phỉ, tin chắc Long tổng cũng biết con bé.", Cung lão phu nhân giới thiệu.
Sử Phỉ Phỉ lập tức đứng lên, bày ra tư thái của một cô gái ngoan ngoãn, nở nụ cười ngọt ngào, nhỏ nhẹ chào: "Chào chú Long."
"Bố...", đúng lúc Long Ngạn vừa về nhà, thấy Sử Phỉ Phỉ, ngữ khí gã ta kinh ngạc: "Phỉ Phỉ...!"
Lại thấy Cung lão phu nhân ngồi ở kia, gã lập tức tiến lên: "Bà Cung."
"Lão phu nhân, phu nhân có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi!", ông Long dùng ánh mắt ngăn lại bước chân muốn xông lên trước của Long Ngạn, cười nói.
"Là thế này, đối với hôn sự của Cung Ninh và Long Ngạn tôi vốn luôn không đồng ý, không phải vì lý do nào mà bởi vì cảm thấy con bé Cung Ninh hư hỏng kia không xứng với Long Ngạn."
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
68 chương
487 chương
60 chương
158 chương
27 chương