Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 13 : hôm nay tôi đến từ hôn
Cố Lược tiến lên cắt ngang hồi ức của Cố Đình Thâm: "Thiếu gia, ăn cơm thôi."
So với hôm qua, không khí hôm nay tốt hơn nhiều, thỉnh thoảng Cung Ninh sẽ nói chuyện giao lưu với Cố Đình Thâm, không còn xuất hiện tình cảnh lúng túng nữa.
Sau bữa ăn, Cung Ninh nhét mình trong ghế sô pha, trong lòng bắt đầu tính toán những chuyện có thể phát sinh vào ngày mai đến Long gia.
Còn Cố Đình Thâm thì gọi Cố Lược lên thư phòng.
-
Cung Ninh dậy cũng không tính là muộn nhưng Cố Đình Thâm lại tới công ty rồi.
Kỳ thật hiện tại đối với cô mà nói, phương thức sống kiểu này khá tốt.
Cố Đình Thâm cho cô cảm giác không lạnh lùng như lời đồn bên ngoài nhưng cũng không nhiệt tình, phần nhiều đều là cô chủ động tìm đề tài nói chuyện, thi thoảng anh sẽ đáp lại vài câu.
Ăn sáng xong, Cung Ninh lái xe tới cổng Long gia.
Nhấn chuông cửa, người hầu nhận ra là Cung Ninh, nhiệt tình đón tiếp: "Thiếu phu nhân, cô đến tìm thiếu gia ạ?"
"Ừm."
Lúc trên đường tới đây, Cung Ninh đã nghĩ rồi, dù Long Ngạn không ở đây cũng không sao, chỉ cần ông bà Long có mặt là được.
Nhưng nếu Long Ngạn cũng có mặt, hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.
Sau khi cô vào đại sảnh đã thấy bà Long ý cười đầy mặt: "Tiểu Ninh, con tới tìm Long Ngạn sao?"
Cung Ninh không ngồi xuống mà đứng tại chỗ: "Dì, chuyện này tìm dì cũng được rồi, nhưng tôi cảm thấy nếu có Long Ngạn ở đây sẽ tốt hơn."
"Đi gọi đại thiếu gia xuống tới đây, nói là Tiểu Ninh tới."
"Tiểu Ninh, con sắp kết hôn với Long Ngạn rồi, dì biết con rất khẩn trương nhưng đây là chuyện mỗi người con gái đều phải trải qua, đến lúc con về nhà dì rồi, dì nhất định sẽ đối xử với con như con gái ruột."
Bà Long giữ chặt tay Cung Ninh ngồi một bên, ánh mắt nhìn Cung Ninh tràn ngập ý cười.
Chỉ là một giây sau, bà ta đã không cười nổi nữa.
Cung Ninh nhếch môi: "Dì, hôm nay tôi đến từ hôn!"
"Cô nói gì cơ?"
Người đàn ông mặc áo ngủ đúng lúc xuất hiện ở chỗ quẹo bởi vì biết Cung Ninh tới, khóe môi mang ý cười, lại nghe thấy lời Cung Ninh nói gã bỗng nhiên dừng chân lại, chất vấn, ngữ khí phẫn nộ và kinh ngạc vang lên từ lầu hai.
Vẻ mặt Bà Long cũng thấy khó tin: "Tiểu Ninh, con đang đùa với dì sao?"
Cung Ninh không nhìn người trên lầu, ngữ khí nhàn nhạt nói: "Dì, dì cảm thấy tôi sẽ nói đùa sao?"
Long Ngạn mang khuôn mặt hung ác đi xuống, bước tới trước mặt Cung Ninh, sắc mặt âm trầm: "Chúng ta đã sắp kết hôn rồi, bây giờ cô lại nói với tôi muốn hủy hôn, cô cảm thấy có thể sao?"
"Long gia đã gửi thiếp mời, lúc này con lại muốn hủy hôn, mặt mũi hai nhà chúng ta sẽ vứt đi đi?"
"Tiểu Ninh...", Long Ngạn ý đồ định nắm tay Cung Ninh, nhưng người nọ lập tức lùi lại mấy bước, nhấc mắt, nhìn khuôn mặt vốn không có chút ấn tượng nào trong trí nhớ, xa lánh và lạnh lùng thậm chí có thể nói là chán ghét lộ rõ nơi đáy mắt: "Hủy hôn ngay tại thời điểm then chốt này đúng là hai bên đều rất mất mặt nhưng nếu ảnh chụp thiếu gia nhà họ Long ăn vụng bị người ta tuôn ra sẽ không chỉ đơn giản như vậy nữa!"
Cung Ninh cũng không muốn giải thích dư thừa, lấy xấp ảnh chụp trong túi xách vứt lên bàn trà: "Những người khác tôi không nói nhưng chuyện của anh vào Sử Phỉ Phỉ khiến tôi thấy buồn nôn!"
Đáy mắt Long Ngạn hiện lên sự kinh sợ.
Cung Ninh biết gã vụng trộm với Sử Phỉ Phỉ?
Từ trước đến nay gã làm việc rất kín đáo, huống chi còn là với Sử Phỉ Phỉ, sao Cung Ninh... Lại biết!
Bà Long nghe Cung Ninh nói vốn đã rất chấn động rồi, sau đó cầm ảnh chụp trên bàn trà lên, khuôn mặt luôn được tu dưỡng đều đặn lúc này lại run rẩy không ngừng.
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
4 chương
73 chương
81 chương
10 chương
12 chương
14 chương
81 chương
140 chương