Lúc này Vương Hàn Triệt mới dừng lại động tác, ngước lên nhìn cô khẽ thở dài nhưng chỉ một giây sau anh đã đổi sắc mặt. Mày kiếm khẽ nhướn lên, để tờ báo xuống bàn, một tay chống cằm nhìn cô như ông hoàng nhìn xuống kẻ dưới. Bạc môi khẽ nhếch rồi lên tiếng: "Chỉ có như vậy thôi à?". Vương Hàn Triệt vốn chẳng phải là người tốt lành gì, cô cũng thường nói anh như vậy. Đương nhiên anh đã giúp đỡ cô thì cô cũng phải trả nợ lại cho anh. Chỉ là điệu bộ của anh bây giờ làm mọi sự cảm kích vừa rồi của cô bay biến hết cả, trong lòng cô thầm mắng Vương Hàn Triệt mấy lần.