Bảo bối, đừng chạy! " new"

Chương 33 : Đặt dấu chấm hết cho tình yêu này!

Hôm sau,nó hẹn Lãnh Tuyệt ra cây cầu Vamie. Đây là một cây cầu đẹp.Xung quanh nước trong veo,cây cỏ hoa lá rất đẹp. -Anh đến rồi!-Nó định ôm hắn nhưng lại khựng lại. Mình còn là gì của nhau! -Có chuyện gì?-Hắn lạnh lùng nói. Nó nhếch môi. -Anh à! Chúng ta đã kết thúc rồi đúng không?-Nó nói. -Đúng! -Trước đây anh đều thương hại em thôi sao? -....-Hắn không trả lời. -Anh à! Là em đáng tội đúng không anh? Tổn thương này là em đáng tội đúng không anh? Là em yêu anh nhiều quá nên em đáng tội đúng không anh?-Nước mắt rơi xuống,nó cố gắng cười. -Nhi nhi!-Hắn đau lòng nói,định ôm nó. -Đứng đó! Đừng lại gần tôi!-Nó hét lên. -Nhi,anh xin lỗi! -Không,anh không có lỗi!-Nó cười.-Ừ là do tôi,là do tôi hết. Vì tôi tự mình lụy thôi! Tưởng tình yêu của anh thì ra chỉ là thương hại! Thương hại tôi mà thôi! Từ giờ,chúng ta,nước sông không phạm nước giếng!-Nó nhếch môi,quay gót,lảo đảo bước đi. *Ở một chỗ khuất,một ánh mắt lạnh thấu xương nhìn hai người trên cầu. -Hàn Lãnh Tuyệt,anh đợi đấy,dám làm bảo bối của tôi khóc,tôi sẽ bắt anh trả giá! Quả cầu tình yêu tan vỡ.....