Bàn Long Chi Minh Vương
Chương 17
Ở khu vực trung tâm nổi tiếng nguy hiểm của Lạc Nhật sơn mạch hiện nay lại đang có một tòa thành bảo màu đen hùng vĩ khí phách sừng sững đang ngự trị tại đây! Tòa thành bảo này tên là là Hắc Sư Bảo nó chính là nơi ở của Minh sau khi hắn thành thần.
Lúc này phía trong đại điện của Hắc Sư Bảo có một con Hắc Báo và một con Phong Lang đang đứng thỉnh thoảng bọn chúng lại nhìn ra phía cửa một cái như đang chờ ai về vậy! Hai con ma thú này chính là Tư Đình và Phổ Tư Lặc người mà bọn họ đang chờ đợi đương nhiên chính là Minh đã rời khỏi đây hai ngày mà chưa trở về!!
- Tư Đình thúc ngươi nói xem tại sao lão sư đi lâu như vậy còn chưa về? Có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?
Phổ Tư Lặc có chút sốt ruột nhìn Tư Đình hỏi.
- Ngươi quá lo lắng rồi hiện nay Minh đã là một thần cấp cường giả có thể xảy ra chuyện gì chứ!!
Tư Đình nghe vậy cười nói.
- Nhưng Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng là thần cấp cường giả nếu như hắn giở trò đánh lén lão sư thì sao?
Phổ Tư Lặc vẫn lo lắng nói.
- Ngươi quá lo lắng rồi tuyệt đối không có chuyện đó đâu! Đức Lâm Kha Ốc Đặc thân là một thần vực cường giả sao lại làm loại chuyện ti bỉ vô sỉ đó được! Ta thấy Minh chưa về là do còn đang phải bàn bạc chuyện quyết đấu sắp tới với Đức Lâm Kha Ốc Đặc thôi!!
Tư Đình nghe vậy nói.
- Đúng! Ta bây giờ mới về là vì bận bàn bạc chuyện quyết đấu với Đức Lâm Kha Ốc Đặc!!
Hắn vừa nói xong đột nhiên phía ngoài cửa thành bảo vang lên một tiếng nói hưởng ứng.
- Lão sư ( Minh) ngươi về rồi!!
Phổ Tư Lặc và Tư Đình vừa thấy tiếng nói thì nhìn về phía cửa vui mừng kêu lên.
- Ta về rồi!!
Minh một thân hắc bào bước vào nhìn hai người bọn họ cười nói.
- Lão sư ngài nói vì bàn chuyện quyết đấu mà đến bây giờ mới về vậy chuyện đó sao rồi?
Phổ Tư Lặc vừa thấy Minh bước vào đã vội vàng hỏi, Tư Đình cũng chăm chú nhìn Minh chờ hắn trả lời.
- Đã sắp xếp xong! Nửa năm sau bọn ta sẽ đấu ở Bắc Cực Băng Nguyên!!
Minh thấy hai người như vậy thì nói.
- Bắc Cực Băng Nguyên? Trước đây không phải là hai người hẹn chiến bên ngoài Phổ Nghi Thành sao tại sao bây giờ lại đổi thành Bắc Cực Băng Nguyên rồi?
Tư Đình và Phổ Tư Lặc nghe vậy kinh ngạc hỏi.
- Bởi vì trận chiến này của bọn ta có khán giả!!
Minh cười khổ trả lời.
- Khán giả? Là ý gì?
Tư Đình và Phổ Tư Lặc không hiểu hỏi.
- Chuyện là thế này vào lúc ta đi gặp Đức Lâm Kha Ốc Đặc còn gặp được ba thần cấp cường giả ẩn thế khác là Kha Đặc Lý, Đế Lâm và Tháp La Sa sau một lúc nói chuyện với nhau bọn họ biết được ta và Đức Lâm Kha Ốc Đặc sắp quyết đấu với nhau nên muốn làm khán giả quan chiến!!!!
Minh nghe hai người hỏi vậy thì đem chuyện lúc mình và Đức Lâm Kha Ốc Đặc gặp Kha Đặc Lý, Đế Lâm và Tháp La Sa kể lại cho bọn họ nghe.
- Lão sư nói như vậy thì trận chiến của ngài và Đức Lâm Kha Ốc Đặc sẽ có tới ba thần cấp cường giả là Kha Đặc Lý, Đế Lâm và Tháp La Sa quan chiến sao?
Phổ Tư Lặc sau khi nghe xong thì kích động nói.
- Vì vậy hai người bọn ta mới quyết định dời trận đấu tới Bắc Cực Băng Nguyên vì không muốn sự xuất hiện của năm thần cấp cường giả làm cả đại lục chấn động! Ta trở về nói với các ngươi một số chuyện của Lạc Nhật sơn mạch rồi sẽ vào trong mật thất bắt đầu tiềm tu!!
Minh gật đầu nói
Minh nghe vậy gật đầu nói.
- Yên tâm đi! Chuyện ở Lạc Nhật sơn mạch này bọn ta sẽ giúp ngươi xử lý tốt!! Cứ yên tâm bế quan tu luyện! Lần này ngươi nhất định phải thắng Đức Lâm Kha Ốc Đặc một trận giòn giã cho ba người kia thấy được uy phong của vương giả của Lạc Nhật sơn mạch!!!
Tư Đình nghe vậy trịnh trọng nói.
- Đúng đó lão sư! Lạc Nhật sơn mạch tạm thời cứ giao cho hai người bọn ta!! Ngài cứ yên tâm bế quan đi!!
Phổ Tư Lặc bên cạnh cũng gật đầu trịnh trọng nói.
- Được! Vậy làm phiền hai người rồi!!
Minh nghe vậy cười nói rồi sau đó ngay lập tức tiến vào trong mật thất bế quan.
Tư Đình và Phổ Tư Lặc thấy vậy cũng không làm phiền hắn nữa ngay lập tức rời khỏi Hắc Sư Bảo đi an bài mọi chuyện trong Lạc Nhật sơn mạch.
.....................
Nửa năm sau.
Hôm nay tại địa điểm đặt Vị Diện Truyền Tống Trận ở Bắc Cực Băng Nguyên mà ngày thường ngay cả thánh vực cường giả cũng không dám tiến tới lại có năm người đang đứng!
Năm người này chính là năm đại thần cấp cường giả ngoài sáng của Ngọc Lan đại lục hiện nay: Kha Đặc Lý, Đế Lâm, Tháp La Sa, Đức Lâm Kha Ốc Đặc và Minh! Hôm nay năm thần cấp cường giả bọn họ tập hợp ở đây là vì một trận chiến! Trận chiến giữa hai thần cấp cường giả! Trận tái chiến của Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc!!!
- Đến giờ rồi hai ngươi có thể bắt đầu!!
Kha Đặc Lý nhìn Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói một tiếng sau đó hắn nhanh chóng cùng với Đế Lâm và Tháp La Sa lùi ra xa một đứng bên nhường sân khấu lại cho hai nhân vật chính.
- Ừ!
Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghe vậy gật đầu đồng thời hai mắt cũng cùng lúc khóa chặt lấy đối phương. Trong mắt hai người họ từng tia chiến ý điên cuồng lóe lên như là hai con mãnh thú đang muốn lao vào cắn xé nhau!!!
- Hừ! Hắc Sư Quyền!!
Sau một lúc khi đã súc lực thì Minh khẽ hừ một tiếng rồi phóng người bắn tới chỗ của Đức Lâm Kha Ốc Đặc xuất ra một quyền đầy uy lực.
- Hê! Trò vặt vãnh
Đối diện với một quyền của Minh thì Đức Lâm Kha Ốc Đặc chỉ cười kinh một tiếng rồi vung múa cây ma trượng trong tay ra đỡ đòn!
- Đùng! Đùng! Đùng!
Quyền trượng vừa giao nhau lập tức từng tiếng nổ to vang lên không gian xung quanh không chịu nổi sức mạnh của hai người bị xé ra từng mảnh như một tờ giấy vụn! Từng cơn không gian phong bạo nhanh chóng theo các vết nứt tiến vào chúng phá hủy và cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh!!
Tình cảnh đáng sợ ở Phổ Nghi Thành ngày trước nay như lại tái hiện lần nữa! Nhưng hôm nay có khác là Minh lần này không dùng trò phân thân đánh lén gì mà trực tiếp đấu sức với Đức Lâm Kha Ốc Đặc!
- Phá cho ta!!
Sau một lúc giằng co đấu sức thì Minh chợt gầm to lên gia tăng thêm thần lực vào quyền đầu. Ma pháp trượng bạch kim của Đức Lâm Kha Ốc Đặc do không chịu nổi áp lực lớn ngay lập tức nổ tung thành trăm mảnh quyền đầu của Minh thuận thế tiến tới đấm thẳng vào người ông ta!!
- Keng! Keng! Keng!!
Một quyền của hắn vừa đánh trúng vào thân thể của Đức Lâm Kha Ốc Đặc thì nhiều âm thanh kim loại chát chúa vang lên. Nhìn kỹ thì thấy lúc này phía ngoài cơ thể của Đức Lâm Kha Ốc Đặc đột nhiên xuất hiện một chiếc áo giáp màu đen ngọc giúp cho ông ta hóa giải hết uy lực một quyền đoạt mạng của Minh! Đó chính là Địa hệ tối cường phòng ngự thuật: Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải!!
- Bây giờ đến lượt của ta!! Đại Phun Hỏa!!
Nhờ có Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải trợ giúp mà Đức Lâm Kha Ốc Đặc an nhiên vô sự nhìn vào Minh cười nói. Sau tiếng cười chỉ thấy hai cánh tay đang bao bọc trong Hắc Ngọc chiến giáp của ông ta đột nhiên cháy bừng lên rồi chúng nhanh chóng phóng to ra trở thành hai cái dung nham cự quyền bắn thẳng về phía của Minh!
- Giết!!
Minh thấy vô số viên đạn dung nham sôi sùng sục đang bắn về phía mình thì quát lạnh một tiếng. Sau đó tung ra một trận mưa quyền về phía những viên đạn dung nham!!
- Đùng! Đùng! Đùng! Ầm! Ầm! Ầm!!
Đợt mưa quyền và những viên đạn dung nham va chạm với nhau lập tức phát ra từng tiếng nổ kinh thiên động địa!! Bầu trời băng tuyết bị những dư chấn của những vụ nổ tung đốt thành một màu đỏ rực sương mù theo đó liên tục bốc lên khắp nơi cũng gây cản trở phần nào đối với thần thức của những người ở đây khiến cho bọn họ nhất thời chưa thể nhìn rõ được!!
Nắm lấy cơ hội này Minh không quan tâm những vết thương do đạn dung nham gây ra trên người mình lập tức dốc hết toàn bộ tốc độ bay về phía Đức Lâm Kha Ốc Đặc liên tục tung ra những cú đấm toàn lực vào cái Hắc Ngọc Chiến Giáp trên người ông ta!!!
- Đùng! Đùng! A AAA...
Sau một lúc cố gắng cuối cùng thì Hắc Ngọc Chiến Giáp cũng đã bị Minh phá vỡ. Một đòn Hắc Sư Quyền toàn lực đánh thẳng vào cơ thể của Đức Lâm Kha Ốc Đặc lập tức làm cho ông ta trọng thương miệng nôn máu tươi cơ thể như diều đứt dây bắn ra xa hàng trăm dặm!!
- Giết! Giết! Giết!
Một đòn đắc thủ Minh được thế không tha người nhân lúc Đức Lâm Kha Ốc Đặc còn chưa ổn định lại thân hình đã tiếp tục đợt cuồng công truy sát quyết tâm đưa đối phương vào tuyệt cảnh!!
- Ta sợ ngươi sao? Giết! Giết! Giết!!
Đức Lâm Kha Ốc Đặc lúc này mới vừa hơi ổn định lại thân hình còn chưa kịp thở đã thấy Minh truy sát tới thì nổi giận tới cực điểm miệng quát liền ba chữ giết thân thể cũng lao về phía Minh dốc hết toàn lực nghênh chiến!!
Tới giờ phút này thì trận tái chiến mang ý nghĩa so tài đơn thuần đã hoàn toàn biến mất thay vào đó là một trận sinh tử chiến của hai đại cường giả đang được diễn ra!!
PS: Hôm qua mới đi Châu Đốc về nên hôm nay còn hơi mệt chút xíu không chuyên tâm viết được nên chương này có những chỗ hơi rời rạc, khó hiểu không hợp lý mong các bạn thông cảm cho!! Cảm ơn nhiều!!
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
954 chương
46 chương
117 chương
34 chương