Bàn Long Chi Minh Vương
Chương 16
Hôm nay bên ngoài Hắc Ngọc Sơn ở phía đông đế đô của Phổ Ngang đế quốc có tới hàng vạn người tụ hợp lại! Những người đó yếu nhất cũng là cường giả cấp tám, cấp chín thậm chí trong đó còn có hơn trăm thánh vực cường giả! Số cường giả này bình thường nếu không phải là bế quan tiềm tu thì cũng là xưng bá một phương cao cao tại thượng nhận sự sùng bái, kính ngưỡng của vô số người!!
Nhưng hôm nay tất cả bọn họ đều bỏ qua dáng vẻ cao cao tại thượng thường ngày mà cùng đứng trên mặt đất ánh mắt thành kính và cuồng nhiệt vô cùng nhìn về phía Hắc Ngọc Sơn như là các cuồng tín đồ đang chờ đợi giây phút thần của mình giá lâm vậy!!
Mà sự thật đúng là như vậy! Người mà bọn họ đang chờ đợi đúng là một vị thần! Nhưng tuyệt đối không phải là Quang Minh Thần, Hắc Ám Thần hay bất cứ vị thần nào khác mà người bình thường thờ phụng mà là một người vừa vượt qua giới hạn của thánh vực cực hạn đột phá thành thần cấp cường giả "Thủ Hộ Thần" của Phổ Ngang đế quốc: Đức Lâm Kha Ốc Đặc!!!
- Ùng! Ùng! Ùng! Ùng!
Đột nhiên từ trên Hắc Ngọc Sơn truyền xuống từng đợt chấn động tiếp đó một con Cự Long màu vàng đất từ đó gầm thét bay ra! Trên lưng Cự Long là một lão giả mặc một bộ trường bào màu vàng đất đang đứng vuốt râu mỉm cười nhìn xuống những người bên dưới đó chính là thần cấp cường giả: Đức Lâm Kha Ốc Đặc!!
- Bái kiến Đức Lâm đại nhân!!
Những người đang đứng trên mặt đất thấy hắn xuất hiện đều quỳ xuống sùng bái hô lên. Đức Lâm Kha Ốc Đặc thân là cường giả đầu tiên trong hơn vạn năm nay đột phá thành thần cấp cường giả trên Ngọc Lan đại lục tuyệt đối có đủ tư cách nhận được sự sùng bái đó!!
- Tất cả đứng lên hết đi!! Đa tạ các ngươi hôm nay đã đến đây chúc mừng ta!!
Đức Lâm Kha Ốc Đặc từ trên Cự Long thong dong bay xuống nhìn những người đó phất tay nói trong giọng nói của ông ta tuy không có chút kiêu ngạo nào nhưng lại hàm chứa một loại uy nghiêm bao la như mặt đất khiến đám người đang quỳ trên mặt đất căn bản không thể nghịch lại rất nhanh bọn họ đã theo lời đứng hết lên!!
- Đức Lâm đại nhân quá khách khí rồi!! Được nhìn thấy dung mạo của ngài là vinh hạnh ba đời của tiểu nhân!!
Sau khi tất cả đứng lên đột nhiên một tên thánh vực cường giả nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc nịnh bợ.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghe thấy những lời đó thì cười nhìn tên thánh vực cường giả đó thì cười nhẹ một cái nhưng trong ánh mắt ông ta nhìn hắn lại có chút sát ý nhè nhẹ nói:
- Cáp Mỗ Lâm sao ngươi lại nói vậy? Trước đây chúng ta không phải là lão đối thủ thường đấu với nhau sao?
- Tiểu nhân biết sai! Xin Đức Lâm đại nhân đại nhân đại lượng tha cho mạng chó của tiểu nhân!!
Cáp Mỗ Lâm thấy vẻ mặt của Đức Lâm Kha Ốc Đặc thì lập tức sợ hãi quỳ xuống đất liên tục dập đầu nói.
- Hừ! Ngươi biết sai rồi thì ta cũng không tính toán chuyện cũ nữa mau cút khỏi đây đi! Nơi này không hoan nghênh ngươi!!
Đức Lâm Kha Ốc Đặc thấy bộ dạng của Cáp Mỗ Lâm thì hừ lạnh một cái khinh thường nói ông ta không ngờ là lão đối thủ đối đầu với mình bao nhiêu năm lại là hạng như vậy vừa nghe mình dọa một câu đã sợ tới bỏ qua cả thể diện của một thánh vực cường giả quỳ xuống van xin trước mặt hàng vạn người đúng là làm ông ta quá thất vọng mà!!
- Đa tạ Đức Lâm đại nhân rộng lượng! Đa tạ Đức Lâm đại nhân rộng lượng!
Cáp Mỗ Lâm nghe vậy thì lập tức vui mừng vô cùng liên tục hô lớn sau đó lập tức dốc hết toàn lực bay ra khỏi khu vực này chỉ sợ ở lại chậm một giây thì Đức Lâm Kha Ốc Đặc sẽ đổi ý vậy! Những người khác thấy vậy thì trong lòng không nhịn được âm thầm khinh thường Cáp Mỗ Lâm bọn họ không ngờ rằng hắn thân là một thánh vực cực hạn cường giả mà lại có thể hèn nhát và vô sỉ đến trình độ này đồng thời càng thêm khâm phục sự độ lượng của Đức Lâm Kha Ốc Đặc có thể tha mạng cho kẻ tử thù bao nhiêu năm qua của mình!!
- Đức Lâm đại nhân ta có việc muốn nói!
Sau một lúc thì lại có một thánh vực cường giả bước ra nhìn Đức Lâm KHa Ốc Đặc nói.
- Ba Tư Đặc ngươi có chuyện gì?
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhìn người này cười nói.
- Đức Lâm đại nhân hoàng đế bệ hạ muốn ta hỏi ngài là giúp ngài ấy là bây giờ ngài đã thành thần không biết có thể xuất thủ giúp Phổ Ngang đế quốc chúng ta tiêu diệt Ngọc Lan đế quốc thống nhất Ngọc Lan đại lục này không?
Ba Tư Đặc nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc hỏi.
Những người khác nghe hắn hỏi vậy thì cũng đồng loạt ngưng trọng nhìn về phía Đức Lâm Kha Ốc Đặc chờ đợi quyết định của ông ta về đại sự có thể thay đổi tình hình cả đại lục này. Trong đó có một số cường giả đế từ Ngọc Lan đế quốc còn chảy cả mồ hôi lạnh lo lắng Đức Lâm Kha Ốc Đặc đồng ý ra tay tiêu diệt đế quốc của mình!!
Đức Lâm Kha Ốc Đặc thấy mọi người đều tập trung nhìn mình thì vuốt râu suy nghĩ một lát rồi rồi nói:
- Ba Tư Đặc ngươi về nói với Thạch Minh chuyện tiêu diệt Ngọc Lan đế quốc tạm thời không cần vội! Ta còn có một chuyện quan trọng cần làm trước!!
Nghe ông ta nói như vậy thì các cường giả đến từ Ngọc Lan đế quốc đều thở phào một cái trút được gánh nặng trong lòng còn Ba Tư Đặc thì chau mày một cái mở miệng tiếp tục hỏi:
- Có phải là chuyện tái đấu với tên Minh ở Lạc Nhật sơn mạch không?
Nghe thấy câu hỏi của hắn thì những người ở đây vừa bình tĩnh lại thì lại biến sắc một lần nữa vì cách hỏi của Ba Tư Đặc thật sự quá vô lễ thân là một thánh vực nói chuyện với thần cấp cường giả mà dám không dùng kính ngữ không phải là đang tìm chết sao? Tất cả mọi người đều đang chờ đợi Đức Lâm Kha Ốc Đặc ra tay giáo huấn tên không biết điều này nhưng Đức Lâm Kha Ốc Đặc đối với cách nói chuyện của Ba Tư Đặc lại làm như không thấy gật đầu nói:
- Đúng! Ta đang phải chuẩn bị cho trận tái chiến với tên Minh đó!!
- Đức Lâm đại nhân xin cho ta thẳng hiện nay ngài đã thành thần rồi còn tên Minh đó chưa rõ có thành thần hay chưa ngài lo lắng chuyện đó là quá sớm rồi! Bây giờ không bằng trước tiên cứ giúp cho Phổ Ngang đế quốc chúng ta tiêu diệt Ngọc Lan đế quốc rồi mới từ từ tính chuyện này cũng chưa muộn mà!!
Ba Tư Đặc nghe Đức Lâm Kha Ốc Đặc gật đầu xác nhận thì suy nghĩ một lát rồi lại mở miệng khuyên ông ta!!
Đức Lâm Kha Ốc Đặc vừa nghe vậy lập tức lắc đầu một cái nói:
- Ngươi sai rồi!! Minh cũng như ta đều đã trở thành thần cấp cường giả rồi!! Hơn nữa lúc này hắn còn đang ở đây nữa!!
- Cái gì? Không thể nào!!!
Vừa nghe ông ta nói vậy không chỉ có một mình Ba Tư Đặc kinh hãi mà tất cả những người khác cũng vậy! Tất cả đều lập tức phóng ra thần thức do thám muốn tìm ra Minh nhưng dù bọn họ có dốc toàn lực cũng không phát hiện ra bất cứ cái gì!!
- Không cần phí sức! Các ngươi mau về đi chuyện tiếp theo không phải phải các ngươi có thể nhúng tay!!
Thấy bọn họ như vậy Đức Lâm Kha Ốc Đặc không nhịn được nói.
- Vâng! Đức Lâm đại nhân!!
Nghe vậy những người này lập tức thu lại thần thức sau đó nhanh chóng dốc toàn lực rời khỏi khu vực của Hắc Ngọc Sơn nhưng trong lòng bọn họ ai cũng âm thầm tiếc nuối là đã tốn công tới đây mà lại phải tay không trở về không lấy được bất cứ thu hoạch gì!!
- Ngươi có thể ra rồi!!
Sau khi đám người đó đi khỏi Đức Lâm Kha Ốc Đặc quay đầu nhìn về phía khu rừng phía sau lưng mình nói.
- Ha! Ta vừa đến thì đã bị ngươi phát hiện ra! Đức Lâm ngươi đúng là càng lúc càng lợi hại!
Bên trong khu rừng đó đột nhiên vang lên một tiếng cười nói sau đó Minh thân mặc hắc bào từ trong đó bước ra.
- Ta phát hiện được ngươi là do ngươi căn bản không có ẩn thân! Nói đi lần này là có chuyện gì?
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười một cái rồi trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề chính.
- Không cần vội! Chờ những người khác tới đủ ta sẽ nói luôn một thể!
Minh cười nói.
- Những người khác? Là ai?
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghi hoặc hỏi.
- Không lẽ khi thành thần ngươi không cảm thấy điều gì bất thường sao?
Minh cười hỏi ngược lại Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
- Bất thường? Chẳng lẽ ngươi nói là ba luồng thần thức đó?
Đức Lâm Kha Ốc Đặc suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Đúng! Chính là ba luồng thần thức đó! Theo ta thì chủ nhân của chúng rất nhanh sẽ tới đây tìm chúng ta thôi!
Minh gật đầu nói.
- Ừ!
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghe vậy cũng gật đầu một cái hiển nhiên là tán đồng với câu nói của hắn. Tiếp theo cả hai người đều im lặng tập trung tinh thần chờ đợi ba thần cấp cường giả khác tới.
- Tới rồi!
Nửa giờ sau hai người đồng loạt nhìn về hướng bắc nói.
- Vù! Vù! Vù!
Tiếp theo từ hướng bắc xuất hiện ba người thanh niên đang bay tới chỗ bọn họ. Khi đến gần hai người thì ba người đó đột nhiên dừng lại một người trong đó tiến lên phía trước nhìn Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói:
- Hai ngươi chính là Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc sao? Ta tên là Kha Đặc Lý Vị Diện Giam Thủ Giả của Ngọc Lan đại lục này!
- Bái kiến Kha Đặc Lý đại nhân!!
Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghe vậy thì nhìn Kha Đặc Lý nói tuy bọn họ không biết hắn cụ thể là cấp bậc nào nhưng nếu là Vị Diện Giam Thủ Giả thì tuyệt đối là cao hơn hai hạ vị thần như bọn họ.
- Hai người các ngươi không cần khách sáo như vậy cứ gọi ta Kha Đặc Lý tiên sinh là được rồi! Hai người cạnh ta Đế Lâm vương giả của Ma Thú sơn mạch và Tháp La Sa vương giả của Nam Hải!! Lần này ba người chúng ta đến đây là để chúc mừng hai người các ngươi trở thành thần cấp!!!
Kha Đặc Lý nghe vậy cười nói sau đó lần lượt giới thiệu hai người đi cùng mình. Đế Lâm và Tháp La Sa bên cạnh hắn cũng mỉm cười gật đầu với Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc bày tỏ thiện ý của mình!!
- Đa tạ Kha Đặc Lý tiên sinh! Đế Lâm tiên sinh! Tháp La Sa tiên sinh!!!
Minh và Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng cười nhìn ba người nói đáp lễ. Chỉ hai ba câu đơn giản năm đại thần cấp cường giả coi như đã làm quen với nhau xong!!
Truyện khác cùng thể loại
750 chương
169 chương
8 chương
60 chương
11 chương
40 chương