Bản lĩnh ngông thần

Chương 777 : Bạo Lộ

Nghe thấy cậu thanh niên kia nói vậy, Sở Vĩnh Du chau mày. “Nghiêm mật như vậy sao?” Cậu thanh niên vẫn rất bàng hoàng. “Đâu chỉ là nghiêm mật, có thể nói là con ruồi còn không thể bay vào trong, nghe nói cao thủ của đám người kia đều ở trong tòa nhà Đế quốc, không ai dám mạo phạm.” Sở Vĩnh Du không nghĩ nhiều, nói luôn. “Cậu lái xe tới đó trước đi, tới nơi cách đó gần nhất mà vẫn an toàn thì cậu dừng xe lại, chúng tôi sẽ không để cậu xảy ra chuyện gì đâu.” Nghe vậy, cậu thanh niên kia thở phào một hơi, tình hình bây giờ không còn cấp trên cấp dưới gì nữa, sở dĩ anh ta đồng ý giúp đỡ tiến sĩ cũng chỉ vì muốn báo đáp mối ân tình trước đây đã trọng dụng, vậy nên anh ta không thể làm việc mạo hiểm đến mức có thể mất đi tính mạng của mình. “Thiếu chủ, nếu thật sự là như vậy thì rất khó để cứu người.” Bởi vì có sự tồn tại của Tom Andrew nên Khổng Lưu mới nói như vậy, bởi vì Huyền Hoàng Tinh đứng trong top đầu mười gia tộc, không hề tính toán trong việc bảo vệ những nhân tài thế hệ sau của gia đình, vậy nên gia tộc Andrew nhất định sẽ cử các cao thủ tới bên cạnh Tom. Thấy Sở Vĩnh Du trầm ngâm suy nghĩ, tự nhiên Jessica nói. “Tới nơi tôi sẽ vào trong tìm hiểu tình hình trước.” Sở Vĩnh Du nhìn Jessica rồi trầm giọng nói. “Không được, cô biết nguy hiểm như thế nào không? Đến cả Khổng Lưu còn không chắc chắn, làm sao cô có thể vào trong tìm hiểu tình hình?” Jessica mỉm cười, khuôn mặt cô ta tự nhiên thay đổi, dưới sự chú ý của Khổng Lưu, Fenster và Sở Vĩnh Du, khuôn mặt cô ta từ từ biến thành khuôn mặt của Fenster, có thể nói là giống y hệt, gần như không tìm ra được chút sai lệch nào. “Cả dáng người cũng có thể thay đổi, là năng lực mới thức tỉnh gần đây, thực ra tôi cũng không hiểu rõ là có chuyện gì.” Sở Vĩnh Du thở dài, điều quan trọng là chiêu này của Jessica hoàn toàn khác với khả năng thay đổi diện mạo của người dị năng trong Liên minh người dị năng. Những người này cho dù có thay đổi thế nào đi chăng nữa thì sức mạnh cũng không thay đổi, vậy nên với những đại cao thủ như Sở Vĩnh Du, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nhận ra. Nhưng hiện giờ anh thật sự không thể cảm nhận được chút gì, nếu không phải có Fenster ngồi bên cạnh, anh còn thật sự tưởng rằng đó chính là Fenster. “Thiếu chủ, cô ấy được đấy, bởi vì đến tôi cũng không thể cảm nhận được đây là thật hay là giả.” Khổng Lưu nói ra câu này, ánh mắt rất phức tạp, trên Trái đất này không ngờ lại xuất hiện một người như Jessica, tạm thời không nói đến những thứ khác, chỉ riêng khả năng này đã có thể nói là vô địch. Không lẽ lời đồn là thật sao? Những người có mấy chiếc nhẫn trong vũ trụ, xung quanh luôn tập trung đủ kiểu nhân tài để giúp đỡ? “Jessica, có thể cô sẽ giúp được một việc lớn đấy.” Nói xong, tự nhiên Sở Vĩnh Du nghĩ tới chuyện gì đó, nói tiếp với Jessica. “Cũng đừng chủ quan quá, nếu thật sự không thăm dò được gì thì rút ra ngoài trước, cô hiểu không?” Jessica gật đầu, khuôn mặt nở nụ cười, hình như việc được Sở Vĩnh Du khẳng định và quan tâm là một chuyện vô cùng quan trọng với cô ta. Nhưng điều mà Sở Vĩnh Du nghĩ nhiều lúc này là không hiểu vì sao khi vừa rồi nhìn thấy Jessica thay đổi gương mặt, tự nhiên trong đầu anh lại xuất hiện cảnh mây mưa ngày hôm đó với Đồng Ý Yên. “Jessica, quãng thời gian gần đây cô có tới Tỉnh thành không?” Bị hỏi đột ngột, Jessica lắc đầu. “Không có, sao vậy anh Sở?” Nhìn ánh mắt của Jessica, Sở Vĩnh Du gạt hết những nghi hoặc trong lòng, có một giây nào đó, anh đã thật sự nghi ngờ và lo lắng. “Không sao, tôi chỉ tùy tiện hỏi một câu thôi.” Khi màn đêm buông xuống, chiếc xe Mercedes cuối cùng cũng dừng lại ở một con ngõ trong thành phố. “Ba con phố trước mặt đều là khu vực cấm.” Câu đó của cậu thanh niên nghĩa là không thể lái thêm về phía trước nữa. “Ừm, Jessica, cẩn thận.” Sở Vĩnh Du nói xong, Jessica gật đầu, sau đó đi ra ngoài, cô ta vốn dĩ là người da trắng, xuất hiện trên đường sẽ không gây ra quá nhiều sự chú ý. Ngược lại, với khuôn mặt của Sở Vĩnh Du và Khổng Lưu, nếu hai người tùy tiện ra ngoài hành động có thể gây ra những phiền phức không cần thiết. Mới hơn nửa tiếng trôi qua mà Jessica đã về. “Nhanh như vậy sao?” Đến cả Sở Vĩnh Du cũng cảm thấy bất ngờ, vì quá nhanh. Biểu cảm lúc này của Jessica hơi phức tạp. “Anh Sở, mọi chuyện rắc rối rồi, có lẽ là tên da trắng trước đây mà tiến sĩ thả đi dưới hầm đã tiết lộ bí mật.” Hả? Khổng Lưu chau mày nói. “Không thể nào, tôi đã xem thông tin về thân phận của anh ta, anh ta…” Đang nói, tự nhiên sắc mặt của Khổng Lưu trở nên khó coi. “Đáng chết, rất có khả năng là người trong nhà anh ta đều đã chết hết nên anh ta mới không còn gì để sợ như vậy. Bởi vì trong Huyền Hoàng Tinh, một khi có người chết thì đều phải báo cáo trung tâm và có phương án dự phòng. Thông tin cá nhân sẽ thay đổi, cũng có những kẻ to gan sẽ không đi khai báo, là tôi đã bỏ qua vấn đề này, xin thiếu chủ hãy trách tội.” Bởi vì khi đọc thông tin của tên da trắng kia, trên đó ghi rõ ba mẹ, anh em, con cái của anh ta đều còn đầy đủ. “Có gì mà trách tội hay không trách tội chứ.” Sở Vĩnh Du không hề trách tội Khổng Lưu, là anh bảo Khổng Lưu thích nghi với quy tắc trên Trái đất, nếu như làm theo cách khi Khổng Lưu mới từ Huyền Hoàng Tinh tới thì làm sao ông ta có thể để tên kia sống. “Jessica, cô nói cụ thể một chút đi.” Jessica gật đầu rồi nói. “Những người nước R có tên trong danh sách đều bị nhốt trong phòng khách, bốn phía xung quanh đều có thủ vệ, vừa nhìn là có thể thấy đối phương không hề e ngại, hơn nữa ở đó còn có một tấm bảng rất lớn, bên trên có viết chữ. “Khổng Lưu, tôi là Tom, nếu như ông nhìn thấy nó rồi thì tôi muốn bàn chuyện hợp tác với người đang giữ nhẫn Vũ Lam, có lẽ ông hiểu rõ, với thực lực của hai người, sẽ không thể nào cứu được những người kia.” Nói xong câu đó, Jessica nói tiếp rất nghiêm trọng. “Không nói gì tới những thủ vệ khác, ở đó có bốn ông già, tôi chỉ nhìn qua thôi mà cũng cảm thấy vô cùng đáng sợ.” Sở Vĩnh Du chau mày, nhìn về phía Khổng Lưu. “Câu đó của Tom có ý là gì? Muốn hợp tác với tôi?” Khổng Lưu suy nghĩ một lát rồi nói. “Gia tộc Andrew ở trong top 10 các gia tộc của Huyền Hoàng Tinh, có một số đại biểu khá đặc biệt, bọn họ không tin ai chỉ tin chính mình, trong mười đại gia tộc, chỉ có gia tộc này là không ủng hộ những người có nhẫn.” Nói đến đây, ánh mắt của Khổng Lưu càng thêm nghiêm trọng. “Nếu những gì Jessica nói là thật thì chỉ dựa vào chúng ta, đúng là không thể cứu được những người đó ra ngoài, cách duy nhất là tôi quay về Huyền Hoàng Tinh một chuyến, điều thêm một số cao thủ từ gia tộc tới. Nhưng thời gian càng kéo dài càng có khả năng xảy ra biến cố.” Sở Vĩnh Du do dự một lát rồi nói. “Nếu bây giờ tôi thật sự xuất hiện để đi nói chuyện với gã tên Tom kia thì sao.” “Chuyện này…. thiếu chủ, tôi cũng không dám đảm bảo rốt cuộc Tom muốn làm gì, tôi thật sự đoán không ra.” Tự nhiên Sở Vĩnh Du lại cười, cả người trở nên nhẹ nhàng đi rất nhiều. “Hay là đi một chuyến đi, đất nước cử tôi đi không phải là để giải quyết chuyện này sao? Làm sao tôi có thể thoái thác được?” “Đi.”.