Công cuộc chiếm đoạt tình yêu của thần mặt trời

Chương 1 : Chuyện cũ trên đỉnh olympus

Từ cổ chí kim, mỗi một quốc gia, mỗi một đất nước đều lưu truyền rất nhiều huyền thoại, truyền thuyết về những thế lực siêu nhiên mang trong mình những sức mạnh phi thường. Ở phương Đông, người ta gọi những thế lực đó với cái tên như Tiên, Thánh, Phật,… Người phương Tây thì tôn thờ những đấng quyền năng ấy. Từ đó xuất hiện Chúa, Thiên Thần,… Còn ở đất nước Hy Lạp xa xôi nằm bên bờ Địa Trung Hải, từ ngàn năm trước đã lưu truyền rất nhiều thần thoại…kể về những đấng tối cao mà họ gọi là THẦN. Thần thoại Hy Lạp là tập hợp của rất nhiều truyền thuyết về nhiều vị thần tượng trưng cho nhiều phương diện khác nhau trong đời sống thường ngày của họ. Trong đó, quyền lực cao nhất thuộc về 12 vị thần ngự trị trên đỉnh Olympus… Đỉnh Olympus ngàn năm tràn ngập ánh sáng, mờ trong mây phủ. Đó là nơi 12 vị thần tối cao của Hy Lạp ngự trị. Vị vua của Olympus không ai khác chính là Zeus – vị thần của bầu trời và cai quản sấm sét. Dưới quyền của Zues là 11 ngôi vị khác. Ngồi trên cái ghế thần của Olympus không phải là vợ thì cũng là con của Thần Sấm Sét. Nhưng ngoài thần Chiến Tranh Ares với bản chất hiếu chiến của mình, thì hầu hết các vị thần khác đều không quan tâm đến việc tranh giành ngôi vị hay quyền lực. Niềm vui để trải qua ngàn năm của họ không phải là binh đao chém giết, mà là những cuộc tình có cảm động, có đau thương, có chiếm đoạt, có bi lụy. Chuyện tình được lưu truyền nhiều nhất trên đỉnh Olympus chính là tình yêu của chàng hoàng tử mặt trời Apollo với nàng tiên nữ Daphne… Apollo là vị thần ánh sáng , chân lý và nghệ thuật trong thần thoại Hy Lạp . Chàng được miêu tả là một người đàn ông trẻ , đẹp trai , có mái tóc vàng nhưng không có râu và thường cầm một cây đàn lia hay một cây cung bạc . Apollo là một vị thần bất tử và trẻ mãi không già , và cũng nằm trong mười hai vị thần trên đỉnh Olympus . Apollo là con trai của Zues và nữ thần Leto. Người trần thường quen gọi chàng với danh xưng “Thần Mặt Trời”. Apollo sẽ là mơ ước của mọi thiếu nữ, nếu chàng không sở hữu tính cách độc đoán và sự lạnh lùng trái ngược lại với ngoại hình ấm áp. Không phải kẻ hiếu chiến như Ares, nhưng Apollo chưa bao giờ tha thứ cho bất kỳ kẻ thù nào. Chàng là thần ánh sáng, thần chân lý, nhưng chàng không nhân đạo, không dung thứ cho bất kỳ kẻ tội đồ nào. Nhân đạo không phải là từ có thể nhắc tới khi nói về thần Mặt Trời. Truyền thuyết Olympus kể lại rằng: “Khi còn trẻ Apollo đã giết Python con của Gaia vì dám cố hãm hiếp Leto khi mang thai .” “Apollo đã nổi cơn thịnh nộ và bắn những mũi tên mang mầm bệnh sang doanh trại của quân Hy Lạp trong suốt cuộc chiến thành Troy , vì Agamemnon dám tỏ lời khinh bỉ một thầy tế của Apollo.” “Apollo đã giết những người khổng lồ Aloadae khi họ tìm cách gây nên bảo tố trên đỉnh Olympus.” “Apollo dùng tên tẩm độc giết bảy người con trai và Artemis giết bảy người con gái của Niobe – hoàng hậu xứ Thebes – kẻ ngạo mạn tự nhận là hơn mẹ Leto của chàng vì sinh được những 7 người con.” Tương truyền, Apollo sinh thời vốn không thích gần gũi phụ nữ. Nếu như các vị thần khác đều trải qua dăm bảy cuộc tình với các mớ tình nhân đủ thể loại, thì người phụ nữ duy nhất mà Apollo gần gũi lại chỉ có em gái chàng – nữ thần săn bắn Artemis. Truyền thuyết Olympus cũng viết: “Có lần, quân Hy Lạp đã bắt Chryseis - con gái của thầy tế cho Apollo – để dâng cho vị thần này. Nhưng Apollo yêu cầu quân Hy Lạp thả cô gái ra và cuối cùng họ cũng thục hiện điều đó.” Có lẽ Apollo sẽ mãi độc thân và độc đoán như vậy, nếu không có chuyện sinh sự giữa chàng và thần tình yêu Eros – vị cai quản tình duyên cho cả thế gian, và tất nhiên, không ngoại trừ chuyện tình ái của cả các vị thần trên đỉnh Olympus… --- Một sáng nọ trên đỉnh Olympus, khi Apollo đang nhắm mắt nghỉ ngơi trong khu vườn thần, thì bắt gặp vị thần Ái Tình Eros đang dạo chơi nhàn rỗi. Eros tuy đã ngàn tuổi, vậy nhưng hình hài vẫn là một bé trai. Tính cách của vị thần này vốn ngỗ nghịch, đã gây nên lắm chuyện dở khóc dở cười trên Olympus này. Thần Eros luôn mang một cây cung và những mũi tên ái tình bên mình. Khi Eros bắn những mũi tên này vào một ai đó thì người đó ngay lập tức sẽ yêu người khác giới đầu tiên gặp được nếu không phải là người có quan hệ huyết thống hay họ hàng. Apollo vốn không ưa kẻ gây chuyện thị phi, bản thân chàng lại càng không thích dính vào bất cứ chuyện phiền phức nào, nhất là chuyện tình ái. Vì vậy, khi bắt gặp Eros mỉm cười chào hỏi, Apollo chọn cách làm như không thấy. Nhưng vị thần trẻ con Eros nào có bỏ qua cơ hội trêu đùa người vốn được mệnh danh là lạnh lùng nhất trên đỉnh Olympus này: “Chào Apollo, hôm nay trời đẹp quá!” Một câu chào hỏi dở tệ mà ngay đến cả người trần ngu ngốc cũng chả bao giờ dùng. Đồ ngốc ngếch! – Apollo nghĩ thầm. Biết khó tránh được kẻ nhiều chuyện này, Apollo cũng cất tiếng: “Chào!” Eros nhìn thái độ không cảm xúc trên mặt Apollo, càng được đà lấn tới: “Trời ơi Apollo, trong khi mà các vị thần khác đang dạo chơi với người tình xinh đẹp của mình, thì ngài lại ở đây một mình cô độc như thế này sao? Nhìn thấy ngài như vậy, thần Ái Tình tôi đây cảm thấy mình thật vô dụng.” Apollo im lặng không trả lời. Tình yêu là một loại phiền phức mà chàng thậm chí không muốn nhắc tới nó. Eros tỏ vẻ thân mật, vỗ vai vị thần nọ: “Hay là để tôi…” Chưa nói dứt câu, cánh tay của Eros dội lên cảm giác bỏng rát. Chết tiệt! Apollo dám dùng hào quang từ ánh mặt trời của hắn để thiêu đốt bàn tay chàng. “Tránh ra, Eros. Đừng gây phiền phức cho ta với những trò đùa ngớ ngẩn của ngươi.” Khuôn mặt trẻ con của Eros méo mó đi trong nỗi tức giận: “Apollo, ngài…” Apollo xoay người, ném lại cho kẻ đang tức điên sau lưng vài câu nói ít ỏi: “Nếu ngươi dám đùa bỡn ta, thì hãy xem xem mũi tên ánh sáng của ta có lấy mạng ngươi, hay là mũi tên tình ái của ngươi lợi hại." “Tên ngạo mạn chết tiệt!” – Eros quát lên. Nhanh như cắt, hắn với tay lấy mũi tên vàng của mình - mũi tên của sự si tình - bắn vào Apollo. Vị thần Mặt Trời vốn ngay thẳng không ngờ tới thần Tình Ái dám giở trò đánh lén. Trái tim chàng lãnh trọn mũi tên của Eros. Nhanh chóng rút mũi tên vàng của Eros ra khỏi người mình, Apollo giương cung, nhắm thẳng một mũi tên ánh sáng vào Eros. Mũi tên chỉ kịp chạm tới hào quang của tên trẻ con đó, rồi xuyên qua không khí, cắm phập vào thân cây trước mặt chàng. Eros đã nhanh chân biến mất, rồi xuất hiện trên đỉnh một thân cây bạch đàn. Nụ cười trẻ con nở rộ trên môi thần Tình Ái. Hắn bay lượn trên cây cao, ném cho Apollo cái nhìn khiêu khích: “Nào nào, để ta xem thần Mặt Trời vốn cao ngạo nhà ngươi khi yêu thì sẽ trở nên như thế nào đây.” Apollo cau mày. Chàng thực sự nổi giận. Thích thú nhìn vẻ mặt của chàng, Eros bồi thêm: “Trong khu vườn này có vô số loài thú, ta nên cho ngươi yêu loài vật gì hả Apollo? Một con nai, một con gấu, hay là một con rắn cực độc đây?” – Eros cười ha hả. Như nhớ ra điều gì, hắn lấy tay vuốt cái cằm bóng loáng của mình, làm ra vẻ ngẫm nghĩ: “Ta vừa nhớ ra đây cũng là đất của nữ thần Săn Bắn Artemis. Ngươi có muốn thử một cuộc tình đồng huyết không Apollo? Giống như cha ngươi vây! Đây vốn là sở thích của ta.” “Chết đi!” – Apollo nói. Cùng lúc đó, mũi tên ánh sáng của chàng xé gió, lao vun vút về phía Eros đang đắc chí trên ngọn cây. Eros quay một vòng tránh mũi tên của Apollo. Ngay lập tức, hắn rút một mũi tên bằng chì – mũi tên của sự căm ghét – nhắm thẳng về phía con nai cái đang đi lại bên một dòng suối. Vậy là thần Apollo sẽ bắt đầu chuyện tình với một con nai. Eros vui vẻ cười thầm. Nhưng đúng lúc mũi tên sắp chạm tới con vật bé nhỏ, thì một thiếu nữ chạy qua, hứng trọn mũi tên của sự căm ghét từ Eros. Eros thấy vậy, gắt lên: “Hỏng rồi!” Câu nói vừa dứt, cánh tay của hắn cũng lãnh mũi tên ánh sáng của Apollo. Eros thấy tay mình bỏng rát như muốn đứt lìa, vội vã biến mất… Khu vườn chỉ còn lại Apollo cùng nàng Daphne ngất bên bờ con suối. Máu từ vết thương của nàng thấm ướt chiếc váy màu trắng, tạo nên những vệt đỏ loang lổ dọa người. Apollo vốn định bỏ đi. Nhưng sức mạnh vô hình cứ kéo bước chân chàng về phía bờ suối. Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của mũi tên tình ái từ Eros. Apollo cau mày. Tới gần bờ suối, Apollo thấy một thiếu nữ đang mê man, trên ngực nàng còn ghim một mũi tên bằng chì – mũi tên của sự căm ghét. Máu từ vết thương của nàng thấm ướt chiếc váy màu trắng, tạo nên những vệt đỏ loang lổ dọa người. Apollo như bị hút hồn vào gương mặt đang mê man của cô gái. Đôi mắt nhắm nghiền. Hàng mi dài lay động. Nàng đang cau mày vì đau đớn. Môi mấp máy câu từ gì đó mà Apollo không nghe ra được. Trái tim vẫn bình yên cả ngàn năm của Apollo bỗng nhiên rung động dữ dội. Một thứ cảm xúc khác lạ dâng lên trong chàng. Apollo đưa tay chạm vào gương mặt mơ màng của người thiếu nữ. Ngón tay sáng lấp lánh của chàng khẽ chạm vào làn da trắng mỏng manh của Daphne, chạm vừa giữa mi tâm đang nhíu lại, rà theo song mũi thẳng, rồi dừng lại ở đôi môi đỏ tươi như màu quả ô – liu. Những suy nghĩ lạc dòng trong đầu Apollo nhanh chóng bị lý trí của chàng đẩy lùi bằng cái nhíu mày và cái lắc đầu cương quyết. Không có hào quang bảo vệ, nhưng lại xuất hiện trên đỉnh Olympus này, chắc nàng là một tiên nữ. Apollo vừa nghĩ vừa bồng cô gái lên. Chàng nhẹ tay rút mũi tên trên ngực của Daphne, rồi dùng thảo dược cầm máu cho nàng. “Trước nhất cứ nên đưa nàng về trị thương.” Bước chân Apollo hướng về ngôi đền của mình, với một suy nghĩ chưa bao giờ xuất hiện trong đầu vị thần lạnh lùng nhất Olympus. Cuộc gặp gỡ định mệnh giữa thần Mặt Trời Apollo và tiên nữ Daphne đại loại chính là như vậy!