Bản lĩnh ngông thần
Chương 747 : Chim Hót Hoa Thơm
Người tới không hề khách sáo, nói xong một câu, trực tiếp ngồi xuống cạnh Sở Vĩnh Du.
“Bán đứng anh? Có ý gì?”
Sở Vĩnh Du nhìn dáng vẻ tủi thân của Tôn Tiểu Bàn, đương nhiên cảm thấy cực kỳ buồn cười, nhưng mặt lại không hề thể hiện bất kỳ điều gì.
“Anh cứ giả bộ đi…”
Mắng một câu, ánh mắt Tôn Tiểu Bàn u oán cùng cực.
“Anh không nói với ông Tần, tốc độ của ông ta có thể nhanh như vậy? Ngay cả một ngụm canh cũng không để lại cho tôi, anh biết sao? Sư phụ của tôi chắc chắn sẽ khấu trừ từ phí sinh hoạt của tôi.
”
Đến đây, Sở Vĩnh Du không nhịn nỗi nữa, sảng khoái cười to.
“Haha! Ai kêu anh cả ngày không đàng hoàng, cứ nghĩ đến những cách thức lệch lạc.
”
Thực ra nếu là gia tộc khác, Tôn Tiểu Bàn đi chia chén canh, chia thì chia thôi, nhưng nhà họ Giả là di dân của Huyền Hoàng Tinh, bên trong có bao nhiêu đồ bản địa của nơi đó, chắc chắn không thể xác định, có những thứ này, nước R có thể nghiên cứu ra bao nhiêu vật phẩm phái sinh, càng thêm không thể chắc chắn, cho nên tuyệt đối không thể để Tôn Tiểu Bàn cầm đi.
“Bỏ đi, chuyện đã vậy rồi, lát nữa anh mời tôi đi câu lạc bộ chơi, xem như bồi thường cho tôi.
”
Sở Vĩnh Du chỉ chỉ Jessica, nói đùa.
“Thế nào? Người đẹp nước ngoài thế này ngay trước mặt, cũng không đủ bồi anh sao?”
Cực kỳ quỷ dị, Tôn Tiểu Bàn vội xua tay.
“Không không, tôi không dám để cô ta bồi tôi, sư phụ tôi nói rồi, Jessica…”
Nói đến đây, Tôn Tiểu Bàn lập tức che miệng mình, đứng dậy bỏ lại một câu liền đi.
“Tóm lại tối nay anh không trốn được đâu, nhớ gọi điện thoại cho tôi, tôi ở ngoài quán bar chờ anh.
”
Sở Vĩnh Du khẽ cau mày, chẳng lẽ sư phụ của Tôn Tiểu Bàn cũng nắm rõ cả tình hình thật sự của Jessica? Nếu thật sự như vậy thì đáng sợ đến không cách nào hình dung.
“Anh ta là ai?”
Rất rõ ràng, Tôn Tiểu Bàn cũng gợi lên tò mò của Jessica, nếu không, cô ta trước nay không hề có bất kỳ hứng thú nào với đàn ông, sao lại sẽ chủ động lên tiếng hỏi.
“Tôn Tiểu Bàn, một người bạn của tôi, rất thần bí, cô hỏi tôi những thứ khác, tôi cũng không cách nào trả lời.
”
“Ồ…vậy bỏ đi, chúng ta uống rượu.
”
Một người uống ba ly cocktail, thản nhiên chuyện trò, Jessica lại muốn tạm biệt.
“Anh Sở, tôi về trước, đã có người đợi anh, tôi liền không chiếm dụng nhiều thời gian của anh nữa.
”
Sở Vĩnh Du cũng không níu giữ, gật đầu, bất kể thế nào, lần này tiến công nhà họ Giả, biểu hiện của Jessica xứng với sự quy phục của cô ta, Sở Vĩnh Du cũng không phải đàn ông nhỏ mọn như vậy.
Jessica đi rồi, Sở Vĩnh Du ngồi tại chỗ, lại gọi một ly cocktail, chỉ mười phút sau, Tôn Tiểu Bàn liền xông vào, mặt đầy tức giận.
“Này! Người đẹp cũng đi rồi, một mình anh còn ngồi đây làm gì?”
“Có việc sao?”
Thấy vậy, Tôn Tiểu Bàn lập tức đổi sang bộ mặt tươi cười.
“Vĩnh Du, đừng mà, tôi cũng trả giá lớn như vậy vì anh rồi, anh tốt xấu gì mời tôi một trận, không ảnh hưởng gì đi?”
“Ừ, thái độ này còn giống cầu xin người khác, vậy đi thôi, tôi chỉ có thể ở với anh một tiếng, thời gian còn lại tự giải quyết.
”
Nghe thấy câu này, Tôn Tiểu Bàn lập tức vui vẻ.
“Đương nhiên đương nhiên, huống hồ, có người đẹp cạnh bên, ai còn cần anh chứ, nhớ thanh toán là được rồi.
”
Gọi cuộc điện thoại cho Thượng Quan Vô Địch, Sở Vĩnh Du đi tới một câu lạc bộ xem như gần quán bar này nhất, không phải loại câu lạc bộ tư nhân tuyệt đối, là kiểu cởi mở với bên ngoài, tên Dạ Thiên Hải.
Đừng thấy không phải câu lạc bộ tư nhân, tiêu phí ở đây tùy tiện một phòng bao cũng cả năm sáu trăm triệu, đủ để thấy tiêu phí của Thiên Hải, thật sự không phải đa số các thành phố có thể so bì.
“Chào mừng ghé thăm Dạ Thiên Hải.
”
Vừa vào, người đẹp hai bên đã chào hỏi khiến Tôn Tiểu Bàn cười híp cả mắt, Sở Vĩnh Du bên cạnh thực sự có chút bất đắc dĩ, tình cảnh thế này cứ xem như không nhìn thấy, tên này đã đam mê câu lạc bộ vượt cả sự cố chấp của bất kỳ người đàn ông nào.
“Anh Sở! Tôi họ Lý, anh gọi tôi Tiểu Lý là được rồi, tôi là ông chủ tiệm này.
”
Người trung niên mập mạp chạy tới, cân nặng tương đương Tôn Tiểu Bàn, lời nói ra khiến khóe môi Sở Vĩnh Du cũng co giật mấy cái.
Một người hơn bốn mươi tuổi, Tiểu Lý…
“Ông chủ Lý, làm phiền rồi.
”
Sở Vĩnh Du khách sáo một câu, ông chủ Lý lập tức điên rồi, phải biết rằng, người gọi điện cho ông ta là Thượng Quan Vô Địch của gia tộc Thượng Quan ở Thiên Hải.
Gia tộc Thượng Quan trước đây đã là không cách nào tưởng tượng, sau này có tin tức ngầm nói, con gái Thượng Quan Yến Nhi hình như đã gả cho một người đàn ông cực kỳ lợi hại, tuyệt đối là liên hợp cường cường thật sự, đương nhiên càng thêm khủng bố.
“Không phiền, không phiền, anh Sở theo tôi đến đây, phòng bao hoàng đế tốt nhất đã để lại cho anh rồi.
”
Đến tầng năm, bước vào chỗ được gọi là phòng bao hoàng đế, trang hoàng xa hoa, diện tích cực lớn, chỉ công chúa phục vụ đã hơn tám người.
Từ bước vào đến cởi áo khoác, đều không cần bản thân tự mình động tay, có công chúa thân cận hầu hạ toàn bộ quá trình, hơn nữa, những công chúa này ai nấy đều ăn mặc vô cùng gợi cảm.
“Đẹp! Thật đẹp!”
Tôn Tiểu Bàn đã vui đến nở hoa rồi, ông chủ Lý vội nói.
“Anh Sở, anh Tôn, chỉ cần phụ nữ vào phòng bao, các anh muốn chơi thế nào cũng được, người đẹp hầu hạ phòng bao hoàng đế sẽ tới ngay, những người đó mới là cực phẩm thật sự.
”
Chỉ vào Tôn Tiểu Bàn, Sở Vĩnh Du nói.
“Theo anh ta là được rồi, tôi không cần gì cả, ông có thể ra ngoài rồi.
”
Ông chủ Lý vội gật đầu.
“Vâng vâng, anh Sở có việc thì lại gọi tôi, tôi đi xuống trước.
”
Một tiếng sau, bên cạnh Tôn Tiểu Bàn đã là chim hót hoa thơm, tên này một mình lại gọi sáu cô.
“Tiểu Bàn, tôi đi trước.
”
Sở Vĩnh Du chào hỏi một tiếng, Tôn Tiểu Bàn chỉ xua tay, hoặc nói, chỉ có thể nhìn thấy một tay đang giơ ra ngoài.
Bất kể thế nào, chuyện Tôn Tiểu Bàn giúp anh trước đó đã vượt quá bản thân, còn là sắp xếp của sư phụ, đối với Sở Vĩnh Du mà nói, đều là sự giúp đỡ to lớn, cho nên chỉ mấy lần đi câu lạc bộ, thật sự giống như chưa báo đáp gì cả.
Ra khỏi phòng bao hoàng đế, mấy công chúa muốn tiễn anh, họ sớm đã nhìn ra địa vị của anh rất cao, ông chủ nhà mình cũng đích thân đến tiếp đãi, thái độ nịnh nọt đó tất nhiên là nhân vật lớn trong nhân vật lớn.
Người đẹp trai trẻ trung lại còn có địa vị như vậy, nếu họ có thể ngủ một đêm với anh, cũng là chiếm được món hời cực lớn.
Rất đáng tiếc, Sở Vĩnh Du đều xua tay từ chối, chỉ chừa lại một cô công chúa đi trước dẫn đường, đi về phía thang máy.
Rẽ góc ngoặt, đang đi, bỗng một trận tiếng bước chân vội vã vang lên, chỉ thấy đối diện Sở Vĩnh Du, trong hành lang, một người phụ nữ xông tới, tay phải che cánh tay trái, bước chân có chút hỗn loạn, như bị thương.
Mà người phụ nữ chạy vội vã, hoặc là nói đang trốn chạy này, cũng đã nhìn thấy Sở Vĩnh Du, ánh mắt nổi lên tinh quang, hét lên.
“Vĩnh Du, cứu tôi!”.
Truyện khác cùng thể loại
174 chương
15 chương
56 chương
69 chương
40 chương
104 chương