Bản lĩnh ngông thần

Chương 668 : Tìm Tài Trợ

Gimlet còn chưa kịp nói gì, Sở Vĩnh Du đã xuống xe, đi tới gần cô gái đang nằm sắp trên nắp động cơ xe, nhẹ giọng nói. "Gin? Cô làm sao vậy?" Đúng vậy, cô gái này chính là Yamakawa Gin người đã giúp anh lúc ở nước Nhật, anh có thể cảm nhận được, Yamakawa Gin hoàn toàn không bị thương, chỉ là trên người dính đầy máu tươi, tâm trạng hoảng hốt. Nghe thấy có người gọi tên mình, Yamakawa Gin quay đầu nhìn lại, sau khi thấy được Sở Vĩnh Du, cô ta kích động khóc, cả người run rẩy không ngừng. "Cứu cứu tôi, anh Sở, cứu tôi." "Đừng sợ, có tôi ở đây." Sở Vĩnh Du nhíu mày, anh giấu Yamakawa Gin ra sau lưng mình, sau đó, có sáu người vọt tới bên này, đều là người ngoại quốc, hay nên nói là người địa phương. "Anh là ai? Giao cô gái đó cho tôi." Thái độ của thanh niên đi đầu rất hống hách, giống như không kiêng nể cái gì. "Ishiku, cậu muốn làm gì?" Bỗng một giọng nói vang lên, không ngờ tài xế đi cùng Gimlet xuống xe lại chỉ tay vào thanh niên kia nói. Thấy lái xe, thanh niên sửng sốt một chút, vội cười nói. "Thưa ngài, ngài...!sao ngài lại ở đây?" Sau đó anh ta lại thấy Gimlet, anh ta vội vàng hành lễ, là người của Liên minh dị năng, ai mà không biết cháu trai tài giỏi nhất của Minh trưởng- Gimlet. "Chào cậu chủ." Lúc này, Sở Vĩnh Du lên tiếng. "Anh Sở, nếu anh không chê, nhằm báo đáp ân cứu mạng mấy lần của anh, tôi trở về rồi sẽ nói chuyện với ba tôi, mỗi năm sẽ tài trợ cho anh một số tiền." Nghe thế, Sở Vĩnh Du xoay người cười nói. "Thật sao? Nếu có thể thật sự thành công, tôi sẽ cảm ơn cô thật tốt." Ba của Yamakawa Gin, chính là chủ tịch của công ty Sonoda nước Nhật, một công ty gia tộc hoàn toàn, là một trong số các gia tộc giàu có đứng đầu nước Nhật, tài sản chỉ nhìn thoáng qua cũng biết khổng lồ cỡ nào, nếu mỗi năm đều nhận được tài trợ, vậy thì không thể tốt hơn, hơn nữa đến lúc đó bàn bạc với sư đệ Fenster, như vậy chuyện tài chính xem như được giải quyết xong rồi. Thấy bản thân cuối cùng cũng có thể giúp Sở Vĩnh Du, Yamakawa Gin cũng rất vui, cô ta cũng là một cô gái thông minh, lúc đứng trước xe Rolls-Royce, tuy cô ta sợ hãi, nhưng từ lời nói của đám người Sở Vĩnh Du, cô ta vẫn đoán được một ít, cho nên vừa rồi mới nói ra mấy lời ấy. Chuyện này, cô ta nhất định phải hoàn thành, nếu không thì rất có lỗi với công ơn Sở Vĩnh Du liên tiếp cứu mạng cô ta mấy lần. Lúc đi sân bay, Phồn Hoa đột nhiên nói. "Anh Sở, thật ra không cần đâu...!mấy năm nay, tôi cũng tích góp được một khoản tiền không nhỏ, không cần anh phải ra tiền." Sở Vĩnh Du lại lắc đầu. "Tôi cũng chỉ là phòng ngừa chu đáo thôi, trong tương lai, thứ cần dùng tiền chắc chắn là rất nhiều, bây giờ chuẩn bị, vẫn tốt hơn là tới lúc nguy cấp lại loay hoay." Thấy vậy, Phồn Hoa cũng không nói gì nữa, quyết định của Sở Vĩnh Du, cô ta tuyệt đối sẽ nghe theo. Ngồi trên chuyên cơ của Jonas, Sở Vĩnh Du cũng cảm thán thật là xa hoa, máy bay riêng này, so với máy riêng của sư đệ anh Fenster người giàu có số một của Mỹ còn xa hoa hơn, nhưng nghĩ lại Jonas có thể xay dựng nên Liên minh dị năng, chuyện này cũng không kỳ lạ. Thế giới to lớn, người giàu có bí ẩn có rất nhiều, Jonas tuyệt đối chỉ là một trong số đó. Bay hơn tám tiếng đồng hồ, máy bay hiện đang bay trên mặt biển rộng lớn. "Anh Sở, sắp tới tọa độ mà anh cung cấp rồi, chúng ta sẽ đáp xuống ở đâu?" Nhân viên trên chuyến bay bước tới hỏi, Sở Vĩnh Du chậm rãi đứng dậy. "Không cần đáp xuống, giờ mọi người có thể quay đầu bay về rồi." Đối diện với ánh mắt của Sở Vĩnh Du, Gimlet hơi sợ hãi, nhỏ giọng nói. "Có...!có khi khách hàng sẽ ra giá trên trời, chúng tôi sẽ nhận, nhưng nhiệm vụ dạng này rất ít, bởi vì Liên minh dị năng chúng tôi ra giá rất cao, người bình thường đều tiếc dùng số tiền này." Sở Vĩnh Du cũng có thể hiểu được, dù sao liên minh lớn như vậy, các chi tiêu sao cũng là con số lớn, chỉ dựa vào tiền của Jonas, chắc chắn sẽ có ngày dùng hết. "Dẹp hết những nhiệm vụ đó đi, sau này mỗi năm tôi sẽ cấp Liên minh dị năng một khoản tiền tài chính riêng." Sở Vĩnh Du có tiền không? Tất nhiên là có, hơn nữa tiền tài anh tích lũy cũng không ít, tuy giờ có Tạc Thiên Bang và Liên minh dị năng, cũng là một khoản chi khổng lồ, nhưng anh đã nghĩ xong cách xử lí, không thể nào miệng ăn núi lở. "Vâng, anh Sở, tôi sẽ nói với ông nội." Ishiku điên rồi, xem ra là sự thật, chỉ vì một câu nói của Sở Vĩnh Du thôi mà quyết định phát triển trong tương lai Liên minh dị năng, nếu điều này không tính là chứng minh, thì cái gì mới tính? Trong một khách sạn, chờ Sở Vĩnh Du mua xong quà quay lại, Yamakawa Gin đã tắm rửa xong, cũng thay một bộ quần áo mới. "Cảm ơn...!cảm ơn anh Sở, anh lại cứu tôi một mạng." Trong đôi mắt của Yamakawa Gin trong vẫn còn sự sợ hãi, dù sao anh rể cả Eguchi Fukuna đã cải tà quy chính của cô ta, vốn dĩ mạnh khỏe đứng bên cạnh cô ta bỗng phát nổ, máu trên người cô ta, toàn bộ đều là của Eguchi Fukuna, đối với một cô gái mà nói, không có trực tiếp ngất xỉu đi, cũng xem như cái may trong cái xui rồi. "Cô quay về sớm đi, kẻ thù ở nước Nhật của ba cô không đơn giản, có thể bỏ ra con số lớn như vậy để bắt sống cô, có lẽ cô cũng có thể tự mình suy nghĩ kỹ, không thể nào mỗi lần đều trùng hợp như vậy." Nói xong, Sở Vĩnh Du liền dắt theo Phồn Hoa đi ra ngoài, Yamakawa Gin vội vàng nói. Đối diện với ánh mắt của Sở Vĩnh Du, Gimlet hơi sợ hãi, nhỏ giọng nói. "Có...!có khi khách hàng sẽ ra giá trên trời, chúng tôi sẽ nhận, nhưng nhiệm vụ dạng này rất ít, bởi vì Liên minh dị năng chúng tôi ra giá rất cao, người bình thường đều tiếc dùng số tiền này." Sở Vĩnh Du cũng có thể hiểu được, dù sao liên minh lớn như vậy, các chi tiêu sao cũng là con số lớn, chỉ dựa vào tiền của Jonas, chắc chắn sẽ có ngày dùng hết. "Dẹp hết những nhiệm vụ đó đi, sau này mỗi năm tôi sẽ cấp Liên minh dị năng một khoản tiền tài chính riêng." Sở Vĩnh Du có tiền không? Tất nhiên là có, hơn nữa tiền tài anh tích lũy cũng không ít, tuy giờ có Tạc Thiên Bang và Liên minh dị năng, cũng là một khoản chi khổng lồ, nhưng anh đã nghĩ xong cách xử lí, không thể nào miệng ăn núi lở. "Vâng, anh Sở, tôi sẽ nói với ông nội." Ishiku điên rồi, xem ra là sự thật, chỉ vì một câu nói của Sở Vĩnh Du thôi mà quyết định phát triển trong tương lai Liên minh dị năng, nếu điều này không tính là chứng minh, thì cái gì mới tính? Trong một khách sạn, chờ Sở Vĩnh Du mua xong quà quay lại, Yamakawa Gin đã tắm rửa xong, cũng thay một bộ quần áo mới. "Cảm ơn...!cảm ơn anh Sở, anh lại cứu tôi một mạng." Trong đôi mắt của Yamakawa Gin trong vẫn còn sự sợ hãi, dù sao anh rể cả Eguchi Fukuna đã cải tà quy chính của cô ta, vốn dĩ mạnh khỏe đứng bên cạnh cô ta bỗng phát nổ, máu trên người cô ta, toàn bộ đều là của Eguchi Fukuna, đối với một cô gái mà nói, không có trực tiếp ngất xỉu đi, cũng xem như cái may trong cái xui rồi. "Cô quay về sớm đi, kẻ thù ở nước Nhật của ba cô không đơn giản, có thể bỏ ra con số lớn như vậy để bắt sống cô, có lẽ cô cũng có thể tự mình suy nghĩ kỹ, không thể nào mỗi lần đều trùng hợp như vậy." Nói xong, Sở Vĩnh Du liền dắt theo Phồn Hoa đi ra ngoài, Yamakawa Gin vội vàng nói..